Bức Tranh Tuổi Trẻ
Nếu bạn hỏi Thanh Xuân của tôi màu gì? Thì tại thời điểm này tôi có thể lập tức trả lời rằng nó màu đỏ, màu hồng hay bất cứ một màu sắc tươi đẹp nào.
Tôi là Hạ Ân, một cô gái với cuộc sống đầy màu sắc /.../Tiếng hò reo cổ vũ vang vọng cả một sân vân động nhỏ.
trên sân một trận bóng rổ gay cấn đang diễn ra, một cầu thủ trong màu áo xanh đang dẫn bóng thì từ đâu một cô gái nhỏ nhắn với màu áo đỏ vươn tới giành bóng.
Một mình cô vượt qua từng câu thủ đội bạn thành công dẫn bóng về sân và bằng một cú lên rổ chuẩn xác mang về thêm 2 điểm cho đội để kết thúc trận đấu.
Đội bạn thì ngơ ngác, cái tên Hạ Ân được hò reo không ngớt.
hai người bạn của cô vội chạy lạiĐan linh nở nụ cười rạng rỡ đưa cho cô chai nước rồi nói- Ân tỷ, cú ném vừa rồi soái lắm như này vào chung kết cũng chỉ là vấn đề thời gian-Đường còn dài mà nhưng yên tâm mình vẫn sẽ cố hết sức , Tuệ Tuệ thấy sao mình lại ghi điểm rồi cậu có định giữ lời khôngMinh Tuệ thở dài rồi lấy ra quyển sổ tay- Được thôi cậu sẽ được miễn làm bài tập của ngày mai.
mình không nói trước là cậu có bị cô kiểm tra k đấy- Không sao, cậu k báo cáo mình là được mình ra với đội đã lát gặp nhéHạ Ân vội chạy về phía đội bóng đang tập trung.
Tử Ninh khoác vai cô tự hào nói- Quả không hổ danh, đội trưởng Ân của chúng ta chơi quá xuất sắc, nào mn vỗ tay chúc mừng Ân ca nàoThành viên đội bóng vỗ tay nhiệt liệt làm Hạ Ân có chút ngại - Mình chỉ lấy được điểm ở hiệp bốn, mọi người hôm nay đã chơi rất tốt mà , nói đúng ra thì Lưu Vũ hôm nay mới là nhân vật chính mà đúng không?Lưu Vũ từ sau cô đi tới tiện thể cầm cánh ta của Tử Ninh trên vai cô Hạ xuống.
Tử Ninh lắc đầu ngán ngẩm nhìn Lưu Vũ rồi tránh sang một bên- Lại lấy mình làm lá chắn sao? Lưu Vũ đứng sau cô nói nhỏ làm Hạ Ân giật mình quay lại cười ngại.
Huấn luyện viên lên tiếng- Đội phó cũng đến rồi, tập hợp đủ rồi phải không ,qua trận vừa rồi thì thầy thấy đáng khen nhất là tinh thần của các em lần này rất tốt dù vẫn còn hơi luống cuống ở hàng phòng vệ nhưng nhìn chung là một trận đấy tốt đây là tín hiệu tích cực cũng như động lực cho trận bán kết của các em- Thầy cứ yên tâm có hậu vệ và tiền đạo xuất sắc như Hạ Ân với Lưu Vũ thì còn lo chúng ta không vô địch sao- Chỉ có 2 người chúng tôi thì sao có thể thắng Hạ Ân cũng tiếp lời Lưu Vũ- Đúng đó chúng ta là một đội cơ mà phải đoàn kết mới có thể thắng chứ.
dù ở vị trí nào thì cũng rất quan trọng- 2 em nói chính là ý thầy, các em đã là một tuyển thủ thì trong đầu đừng có tư tưởng ỷ lại vào bất kỳ ai phải cùng nhau quyết tâm mới có thể thắng được biết chưa Cả đội nghiêm túc đứng thẳng người trả lời đầy mạnh mẽ- DẠ RÕ- Tốt, mọi người nghỉ đi [...] Hạ Ân đang ôm trái bóng cầm điên thoại nhắn tin , Lưu Vũ đi tới- Không phải cậu luôn là người được thay đồ đầu tiên sao giờ còn đứng đây-Mình quên quần áo trên lớp rồi, chờ cậu nãy g lát bọn mình đi ăn gì đó cậu đi cùng nhé- Ừm cũng được còn Tử Ninh thì sao, cậu ta đâu rồi nhỉ sao lâu quá vậy- Nãy cậu ấy đi trước cùng Đan Linh và Minh Tuệ rồi họ đến quán ăn trước- Vậy sao, được rồi thế chúng ta mau lên lớp lấy đồ cho cậy đi mặc đồ thể thao như vậy dễ bị cảm lắm Hạ ân gật đầu rồi 2 người cùng rời đi.
mấy người trong đội bóng nhìn theo- 2 người đó như đang yêu nhau v lúc nào cũng dính lấy nhau- Hạ Ân với Lưu vũ sao, mình còn tưởng họ yêu nhau rồi chứ mn ai chả bảo vậy[...] Hoàng hôn cũng dần buông xuống ở góc phố có một tòa chung cư kiểu cũ được phủ sơn xám , Hạ Ân ôm trái bóng trên tay, giai điệu ngân nga trong miệng như làm sáng bừng dọc hành lang .cô đứng trước cửa định đi vào thì thấy nhà đang sáng đèn.
Cô vội cho quả bóng rổ trên tay vào cặp sách vừa đóng cặp thì phía sau có tiếng nói- Thậm thụt giấu diếm cái gì đấyHạ Ân vội cầm cặp đứng dậy cười gượng- Hôm nay mẹ về sớm vậy tiệm bánh thì sao- Hết hàng rồi không về thì ở đấy làm gì nay còn bày đặt hỏi thăm tiệm bánh cơ , đi học về k vào nhà còn lởn vởn ngoài này làm gì k biếtBà xách trên tay túi đồ mở cửa đi vào Hạ Ân cũng vội đi theo [...]Mẹ cô đã chuẩn bị một bữa tối thịnh soạn Hạ Ân trên đầu còn quấn khăn tắm lân la vào bếp- Uầy hôm nay nhiều món ngon thật đấyCô lấy một đôi đũa gắp thử miếng thức ăn.
Mẹ cô thở dài lấy đôi đũa từ tay cô- Con gái con đứa suốt ngày ăn vụng, bảo bao nhiêu lần là tắm xong sấy tóc luôn mà- Vânggg con làm bây giờ- Đi nhanh lên, vâng xong để đấy à nhanh còn gọi xem ba mày về chưa để ăn cơm- Vâng con đi liền [...] Hạ Ân đang dọn bàn thì ba cô đi vào bếp cô vui vẻ chào lớn- Con chào ba mới về Ông cũng cười nhìn cô.
mẹ cô đi lại gần ông lườm một cái- Anh lại uống rượi về đúng k dạo này anh hay đi uống quá rồi đấy- Uống có một ly em đừng nghiêm trọng thếHạ Ân lên tiếng để giải tỏa không khí- Ba mẹ này con đói lắm rồi đó- Được rồi ăn cơm đi muộn rồi ,ba cũng đói lắm rồi Mẹ cô treo chiếc áo khoác của ba cô lên rồi ngồi xuống bàn ăn.
cả nhà ăn cơm thì có người gọi video tới- Là thằng lớn gọiMẹ cô vui vẻ bắt máy- Đang đâu đấy , ăn gì chưa- Con vừa ăn xong ạ hôm nay đi học về sớm nên con gọi điện hỏi thăm ba mẹ , ba con đâu rồi mẹ- Ông ấy đang ăn cơm nàyMẹ cô quay sang phía chồng mình- Con chào ba- Ừ ăn cơm chưa con-Ông k nghe nó vừa nói gì sao chán bố mày thật đấyMẹ cô quay sang vỗ vào người Hạ Ân- Con này anh trai gọi thăm nhà mà chỉ biết ngồi ăn k chào anh đi- Nãy bảo hỏi thăm ba mẹ chứ có bảo hỏi thăm con đâu con k thèm chào nhé- Thì đúng rồi k lẽ phải hỏi con lợn tăng mấy cân rồi àMẹ với anh cô cười phá lên Hạ Ân nhăn mặt-Mẹ còn cười con 2 người cứ đợi đấy , ba lấy lại công bằng cho con- Là anh hai không nên nói e như thế khi nói một người ngốc là ngốc thị sẽ tổn thương lắm đó con biết không- Ba này thật luôn ý...Tiếng cười vui vẻ bỗng tràn ngập căn nhà nhỏ [...]Bạn đã biết vì sao tôi coi nó là thanh xuân rực rỡ của đời mình chưa.
dĩ nhiên rồi khoảng thời gian này thật tuyệt vời gia đình, bạn bè ,đam mê đều ủng hộ tôi.
Còn điều gì tuyệt hơn chứ ....? CHÚC CÁC BẠN ĐỌC VUI VẺ ! HÃY ĐỂ LẠI NHẬN XÉT CỦA CÁC BẠN VỀ TRUYỆN NHÉ ;)D T
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...