Bùa Lỗ Ban, Thực Hư, Thiện Ác
Chiến bỗng nhìn tôi nháy mắt và nó hỏi chú Ba Lành :
- Rồi chú Ba phải ở một mình như vậy hoài sao...?
Chú Ba Lành bật cười ha hả :
- Mầy thiệt tình mà, hổng để cho tao có một chút riêng tư nào sao... mầy muốn nghĩ như thế nào thì nghĩ đi...
Rồi chú nhìn tôi :
- Chữ duyên trong đời người thật hiếm, vì dễ mấy khi cùng sở thích ... cặp Lưu Thủy Bắc Oán Ai và Phú Lục Bắc Hạ Nam Oán là kỷ niệm trong đời đi chơi đờn ca tài tử của tao, tặng ầy coi như là duyên gặp mặt... Tao hy vọng lần sau mầy về gặp ngày giổ Tổ mình cùng nhau đi quậy mấy ông già trên nhà thờ Tổ hì hì...
Tư Én vừa cất lại mọi thứ vào trong chiếc hộp gổ cho chú Ba Lành vừa lên tiếng :
- Con có được đi không?
Chú Ba Lành trả lời cô, một câu mà không biết do chú cố ý lạc đề hay ám chỉ điều gì khi chú lại nhìn tôi :
- Phải coi mầy có chữ duyên không đây....
* mở ngón : trong giới chơi cổ nhạc, người đầu tiên dạy ình đờn gọi là mở ngón...
*** ***
Chiếc Boeing 737 của hảng hàng không Cathay Pacific lướt nhanh trên phi đạo phi trường Tân Sơn Nhất trước khi lao vút vào khoảng không chói chang nắng gắt của Saigon. Nhìn ra khung cửa kiến, mọi vật bên dưới đều nhỏ lại... vậy mà sao đôi mắt tự tin kiêu hảnh của người con gái "thất thập nhị huyền công" lại lớn dần lên trong cảm nghĩ của tôi. Trong số các bạn chơi đờn ca, ra phi trường tiển tôi hôm nay Tư Én đã nổi lên như một hiện tượng vô hình vừa được khám phá. Chiếc áo dài trắng bình dị, mái tóc cột đuôi gà cao cao... vậy mà sao tôi thấy mình cứ mãi nao nao, và tôi lại ước mình là Ô Hắc Lợi để được ai kia làm Phi Long dâng rượu tiển, để rồi tự mĩm cười khi chợt nhớ lời hứa không kịp suy nghĩ là giổ Tổ năm sau tôi sẽ về ... Phi cơ đã bình phi, nhìn ra chỉ còn mây trắng, mọi việc rồi sẽ quay vòng như cũ khi cuộc sống nơi xứ người dù muốn dù không vẫn là một trùng lập khắt khe, nhưng trong tôi từ nay có thể những định kiến chủ quan về nền văn minh khoa học kỷ thuật không còn là duy nhứt nữa và có phải một thế giới siêu hình vẫn tồn tại đâu đây... với những gì tôi chứng kiến tại nhà chú Ba Lành.
Tôi mở chiếc túi đeo vai, lấy bài nhạc Lưu Thủy Bắc Oán Ai mà cô Tư Én đã chép lại thật cẩn thận ra xem... nhìn nét bút nhẹ nhàng uyển chuyển ký âm những chữ hò, xự, xang, xê, cống... tự nhiên sao một nguồn hứng khởi cuồn cuộn trong tôi... và tôi muốn vẽ lại tấm gương anh thư hào kiệt của Nữ tướng Bùi Thị Xuân trước kẻ thù qua dòng nhạc hùng tráng bi ai giống như cuộc đời của người nghĩ ra nó : Chú Ba Lành.
Hết
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...