Bắt Đầu Của Một Kết Thúc
Trên tường thành hùng vĩ, hoàng hôn buông xuống nhuốm vàng cả một bầu trời, thanh niên tuấn duật xuất chúng vận hoàng bào lẫm liệt đứng đối diện với thiếu niên hồng y mỹ mạo tuyệt thế
“Tình, gả cho ta, làm Hoàng hậu của ta để ta chăm sóc ngươi cả đời, được không???”
Lăng Tình hoang mang nhìn ái nhân trước mắt, y biết hắn yêu y, y cũng biết hắn là người duy nhất không bao giờ phản bội y, nhưng y cùng hắn đều là nam, có thể ở bên nhau?, có thể kết làm phu thê?, có thể sao?
“Nhưng chàng là… thì làm sao…có thể???”
“Bất quá chỉ là một ngôi vị hoàng đế đem ra so với ngươi thì có đáng là gì, không có ngươi ta làm hoàng đế cũng không còn ý nghĩa, nếu ngươi thực sự vì thân phận của ta mà rời đi, ta thà từ bỏ nó để cùng ngươi tiêu dao khắp thiên hạ”
Nghe hắn quả quyết Lăng Tình hoảng hốt
“Không được, ngôi vị này chàng rất cực khổ mới đoạt được sao có thể nói buông là buông”
Tiêu Ngự Phong nhìn ái nhân chất vấn, đột nhiên vươn tay ôm y vào lòng
“Tình, ta yêu ngươi, ngươi biết mà phải không, không có ngươi ta không biết mình phải sống như thế nào, Tình cầu ngươi đừng rời đi, gả cho ta được không, ta thề đời này ta chỉ yêu mình ngươi, thú một mình ngươi, nếu không thiên đả…”
Không đợi hắn nói hết câu, Lăng Tình đã ấn lên môi hắn một nụ hôn phong tỏa đi lời sắp nói ra của Tiêu Ngự Phong, hành động vô tình kích thích ham muốn của hắn đối với ái nhân, vòng tay siết chặt lấy y bắt đầu chiếm thành đoạt đất
Lăng Tình thở hồng hộc rời khỏi môi hắn, đỏ mặt nhìn vào đôi mắt tinh anh lạnh giá vì mình mà nhuốm đầy ôn nhu sâu thẩm “Lần sau không được thề độc như vậy”
Tiêu Ngự Phong sủng nịch cười, gác cầm lên vai y hít một hơi thật sâu hương hoa nhẹ nhàng, dục vọng rục rích dưới hạ thân khiến hắn khó chịu vô cùng “Tình…được không??”
“Chàng…biết rõ mà…” càng nói mặt càng đỏ, Lăng Tình thẹn thùng chôn mặt vào lòng ái nhân, mặc người khác nói gì nhất quyết không chịu chui ra
Tiêu Ngự Phong lòng mừng như điên ôm chặt ái nhấn, hắn rốt cuộc cũng có được y, là trọn trọn vẹn vẹn có được y
Không cho y nói lời nào liền ôm ngang Lăng Tình tiêu thất dưới bầu trời xinh đẹp
*****************
Thiên Thông năm thứ 35 Thắng Đế băng hà, từ thái tử Tiêu Ngự Phong tiếp vị, đổi niên hiệu Thiên Vân lấy danh Vu Đế, nhân gian an cư lạc nghiệp, thiên hạ thái bình
Thiên Vân năm thứ 2, Vu Đế đại hôn mặc triều thần phản đối, phong Lăng Tình làm Hoàng hậu, ban danh Vu Hậu đặc xá thiên hạ 5 năm, dân chúng sung sướng ăn mừng suốt 7 ngày 7 đêm
Thiên vân năm thứ 6, hoàng cung truyền ra tin mừng Hoàng hậu…mang thai!!!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...