Boylove Tầm Gửi FULL


CHƯƠNG 2.3Phần biểu diễn của Tama kết thúc trong tràng pháo tay tán thưởng không ngớt của khán giả.

Sau đó cả mười tiết mục cũng hoàn thành xuất sắc và giám khảo cần khoảng hai mươi phút hội ý.

Khán giả trong hội trường được phục vụ món cocktail thốt nốt theo công thức pha chế mới mà mãi sau khi tàn tiệc Fuwa mới biết rằng người sáng tạo ra công thức ấy chính là Tama.Hai mươi phút giải lao trôi qua với món cocktail thốt nốt ngon tận cuống họng.

Phần công bố ba tiết mục xuất sắc nhất tiến vào chung kết khá hồi hộp với hai vị trí còn lại.

Vị trí đầu tiên nghiễm nhiên gọi tên Tama với màn biểu diễn hoành tráng.

Sân khấu cũng được thiết kế lại cho ba tiết mục tranh ngôi vô địch.

Tiết mục của Tama sẽ biểu diễn cuối cùng.Hai tiết mục đầu là nhảy hip hop trên nền nhạc EDM và bản tango vừa hát vừa nhảy khuấy động hội trường nóng đến bung xõa.

Tiết mục của Tama được coi là “nguội” nhất, lắng đọng nhất để khép màn chương trình.

Ca khúc Người yêu dấu ơi, một siêu phẩm bất hủ do chính ca sĩ Itsuwa Mayumi sáng tác và thể hiện.

Fuwa biết ca khúc này vì đã từng cùng bố đến xem Itsuwa Mayumi biểu diễn trực tiếp trên sân khấu do chính cô tự đệm đàn piano và hát.Còn lần này người đệm đàn piano không ai khác chính là Quản lý khách sạn, một trong bốn giám khảo chính.

Giải thích cho một phần trình diễn vô tiền khoáng hậu này, Quản lý ôn tồn nói: “Thứ tự biểu diễn của ba tiết mục này được cả bốn chúng tôi thống nhất.

Tiết mục cuối cùng cần sâu lắng hơn để mọi người có thể đọng lại những ký ức đẹp nhất.

Cá nhân tôi đã luôn yêu mến ca khúc này trong những ngày tháng rong ruổi biểu diễn khắp Nhật Bản cùng cả dàn nhạc Japan Philharmonic Orchestra trước khi về lại Việt Nam và tiếp nhận quản lý khách sạn này.

Tôi cũng đã từng gặp người ca sĩ tài hoa cũng là tác giả bài hát 恋人よ cô Itsuwa Mayumi.Tôi sẽ đệm đàn piano cho phần biểu diễn của một trong những nhân viên xuất sắc nhất trong khách sạn chúng ta.

Xin mời mọi người cùng thưởng thức”Sau lời phát biểu, Quản lý quay về phía cây đàn piano đã được chuẩn bị sẵn.

Ông lướt tay trên phím đàn tạo ra một giai điệu khơi mào.

Tama xuất hiện từ trong cánh gà với cây đàn guitar.

Tama mặc một áo khoác da bò màu nâu đất, bên trong một chiếc áo thun trắng cộc tay ôm sát cơ thể.

Chiếc quần bò sờn cổ điển cùng đôi boot thật hợp với cái tổng thể phong trần mà Tama đang vận lên người.


Cậu ngồi ngay ngắn cạnh bên cây piano cùng Quản lý và bắt đầu gảy lên cây guitar mộc.Người yêu ơi hãy đến với em đêm nàyĐừng để em theo cơn gió cuốn mãi một đời bềnh bồngCho mắt khô khi thu sầu gọi thương nhớTìm đâu thấy ước mơ chân tình, để em giữ trong lòng.Người ra đi phương đó biết chăng nơi nàyCòn lại em ôm thương nhớ quên năm tháng chờ người vềEm sẽ mang giấc mơ êm đềm vào quên lãngKỷ niệm ấy mãi ghi trong lòng, nghìn thu khó phai mờ。。。恋人よ そばにいてこごえる私のそばにいてよそしてひとこと この別れ話が冗談だよと 笑ってほしい。。。恋人よ さようなら季節はめぐってくるけどあの日の二人 宵の流れ星光っては消える 無情の夢よ。。。Này người yêu dấu ơiTừ nay cách xaTiếng ca từ đây nghe sao não nề càng quá xót xaChuyện tình đó đã vỡ tan mauMà lòng mãi day dứt không nguôiHãy cho nhau một lần để nhớ thương nhau một đời…Ca khúc này, có vẻ ca từ gần gũi dễ hiểu hơn.

Và cũng dễ thấm sâu hơn vào trái tim đang lạnh ngắt bao năm qua của Fuwa.

Từng lời nhạc câu chữ như rót thẳng vào tâm hồn anh.

Anh cứ vương vấn mãi một ảo ảnh.

Rằng Tama đang đứng trước mặt anh, chỉ hai người với nhau trên một cao nguyên rộng lớn nào đó, hát cho anh nghe những lời thì thầm này.Có lúc như để tiễn biệt anh đi đâu đó mà không quay về nữa.

Có lúc lại níu giữ van xin anh hãy ở bên để sưởi ấm trái tim đơn côi của cả hai.

Có lẽ là tình yêu.

Fuwa nghĩ vậy vì nó rung động đến nơi sâu nhất trong tâm khảm.

Anh chưa từng trải qua cảm giác này trước đây, chưa từng nghĩ sẽ có một ai đó chạm tới được nơi lạnh lẽo vô vị nhất, ẩn sâu nhất trong cõi lòng mình.

Và Tama đã làm được điều đó.“Yêu… ư? Tama ư?” Fuwa bất giác nhận ra những rung động của mình.

Mọi thứ dần xâu chuỗi với nhau thành một liên kết chắc chắn để đưa anh tới kết luận cuối cùng là tình cảm mà anh dành cho Tama.

Dù cho anh có cố gắng không định nghĩa nó với bất cứ ngôn từ nào thì nó cũng đã ở đó.

Một loại thuốc độc ngấm rất nhanh và đi rất sâu vào người anh.Anh càng chống cự thì càng nhanh kiệt sức và đau khổ.

Nhưng nếu anh buông bỏ cái phòng ngự cao ngã của mình, buông bỏ cái luân thường về định nghĩa tình yêu nam nữ thì thứ độc dược đang ngấm ngầm ấy sẽ quay đầu biến thành phép màu.

Phép màu này chắc chắn sẽ làm mềm ra những phần khô cằn nhất, trơ trọi nhất trong tâm hồn anh.

Fuwa cố gắng bơi về thực tại, cố gắng không để bản thân đi quá xa để phân tích cái thế giới mới đang mời gọi anh và Tama.

Chưa bao giờ anh thấy bản thân mình vô dụng và đuối sức thế này.Thứ độc dược mới ghê gớm làm sao.

Hơn lúc nào hết, chính bây giờ là lúc anh cần đến Tama nhất.

Anh cần Tama lắng nghe hết nỗi dày vò đang ngấm ngầm hủy hoại anh.

Những quy củ nề nếp đã hình thành từ lâu trong cuộc sống của anh phút chốc bị xáo trộn cả lên.


Anh đầu hàng rồi! Không thể cưỡng lại nó, không thể đánh bại nó.

Và càng không thể im lặng coi như nó không tồn tại được.

Tama là giải pháp cứu cánh sau rốt của anh.

Tiệc tàn vào đúng nửa đêm.

Khách khứa quay về hết.

Các nhân viên nhanh nhảu dọn dẹp tươm tất mọi thứ để chuẩn bị cho ngày làm việc tiếp theo.

Fuwa xuống bếp tìm được chai vang Bordeaux 1982 của Pháp.

Anh nghĩ rằng chút rượu sẽ làm anh phấn chấn hơn và can đảm hơn để đối diện với Tama.

Bếp trưởng nhà hàng vẫn còn làm việc tại đây vui vẻ giới thiệu đến anh hầm rượu hoành tráng - niềm tự hào của khách sạn sang trọng bậc nhất này.Anh trò chuyện chút ít với bếp trưởng, chủ yếu là về Tama.

Bếp trưởng không biết rõ cậu Tama này lắm vì cậu ấy chỉ lo những việc vặt như phụ rửa bát hoặc nhặt rau và dọn vệ sinh bếp thôi.

Fuwa chào tạm biệt và cảm ơn bếp trưởng về chai Bordeaux.

Anh chậm rãi tiến đến phòng chờ của nhân viên, nơi Tama đang tẩy lớp trang điểm và chuẩn bị ra về.Càng đến gần anh càng hồi hộp, tim anh đập mạnh hơn.

Các nhân viên biểu diễn trong hôm nay lần lượt kéo nhau ra về.

Fuwa gặp cô nhân viên khi nãy biểu diễn cùng Tama.

Sở dĩ anh nhận ra ngay cô dù đã tẩy trang đi hết là vì khi múa đến phần cuối, phân cảnh của Samurai đấu với Ninja, cô đã vấp ngã và nằm dài trên sân khấu.

Tama trong lúc đó phản ứng rất mau chóng vội lao đến bên cô ôm ấp vỗ về và ra hiệu cho cô cứ nằm yên.

Sự nhanh trí này của Tama đã cứu cả nhóm.

Hai nhân vật Samurai và Ninja dù nhận thấy điều đang xảy ra nhưng vẫn không bỏ vai của mình mà vẫn diễn theo ám hiệu của Tama.Ba cô Oiran còn lại cũng theo ám hiệu ấy mà lao vào “diễn”.


Phân đoạn này hiểu nôm na là cuộc đấu sức của Samurai để giải cứu mỹ nhân đã có đổ máu.

Một cô Oiran trong số họ không may bỏ mạng trước đường gươm lưỡi kiếm vô tình và các chị em còn lại thì khóc thương, lo sợ và mong mỏi vào vị anh hùng đang chiến đấu.Fuwa đứng lại chào cô “Oiran tử trận” ấy và hỏi thăm về Tama thì được biết Tama vẫn còn đang ở phòng chờ để gặp ai đó.

Anh chào tạm biệt cô và tiến đến tìm Tama.

“Có phải tại gã người Nhật đó không? Có phải vì hắn mà em từ chối anh, đúng không?”.

Một câu hỏi rõ to đầy vẻ ức nộ vang lên từ sau các tủ cá nhân cho nhân viên ở góc cuối phòng.

“Không phải.

Em từ chối anh vì đối với em anh là người bạn đồng nghiệp thân thiết, người anh cả đã giúp đỡ em trong công việc rất nhiều mà em luôn kính trọng”.

Fuwa nghe rõ giọng Tama trả lời rành rọt.

“Em thôi kiểu nói chuyện văn chương của bọn phát xít đó được không.

Anh phát ớn lên được.

Không thể ngờ anh lại nhìn sai về em, Tâm”.

Không nghe Tama trả lời tiếp và cũng không rõ cậu ấy phản ứng như thế nào nhưng giọng nói đối diện vẫn đầy vẻ thịnh nộ.“Hắn đẹp mã tốt tướng hơn anh, lại giàu có, có địa vị chức tước hơn anh nên em yêu hắn chứ gì.

Cả cái khách sạn này ai mà không mê hắn như điếu đổ chứ.

Còn hắn ta luôn nghĩ mình là kẻ bề trên nên có bao giờ quan tâm ai đâu, ngoài Quản lý ra có thấy bao giờ hắn trò chuyện hay kết thân với ai chưa?” “Không đúng.

Anh không được nói về Fuwa-san như thế.

Em đã từng phục vụ anh ấy, em hiểu rõ con người anh ta như thế nào”.

Tama dứt khoát đáp lời.

“Thế nào kia? Phục vụ à? Em đã ngủ với hắn rồi đúng không nên mới hiểu rõ hắn đến vậy.

Lại còn ra sức bảo vệ tên phát xít đó nữa chứ.

Tức điên lên được mà!!!” Mọi chuyện có vẻ căng thẳng và có thể vượt ra tầm kiểm soát nên Fuwa quyết định xuất diện.

Fuwa gõ vào thành tủ cá nhân kế bên như gõ cửa và nói to vào cả hai rồi ghé mặt vào: “ごめんください。失礼するわ!À, Tama-chan, em ở đây à.

Anh gặp em một chút được không.


Anh có đem theo chai Bordeaux 1982 để chúc mừng em nè.

Em có bận việc gì không?” Fuwa thình lình xuất hiện và hoàn toàn ngó lơ tên tình địch đang lườm anh căm phẫn.

Anh hướng ánh nhìn thẳng vào Tama và nở một nụ cười thật tươi, điều mà anh chưa từng làm trước đây bao giờ.

Tama cũng rất đỗi ngạc nhiên với nụ cười kỳ lạ đó của Fuwa, ngạc nhiên với cách anh ấy thân tình gọi cậu “Tama-chan”.

Nhưng đồng thời cậu cũng mừng rỡ vì đã có người đến giải vây ngay lúc khó xử này.

Tama hồn nhiên cười tít mắt đáp lời Fuwa: “Em không bận việc gì cả.

Em sắp xếp mọi thứ xong cả rồi.

Chai vang đó có vẻ ngon đấy.

Mình đi đâu đó thưởng thức đi”.

Tama vui vẻ đứng lên tiến về phía Fuwa và bỏ qua tên người tình đơn phương vẫn đang trong cơn thịnh nộ.

“Tâm, chuyện của mình vẫn chưa nói xong”.

Cậu ta gằn giọng kéo Tama lại khi Tama đi ngang qua.

Fuwa lập tức nhảy vào can thiệp.

“Cậu thả bạn tôi ra được rồi đấy!”.

Fuwa gồ giọng lên, dùng sức gỡ tay tên người tình ra một cách dễ dàng.Fuwa nghiễm nhiên khỏe hơn và sẵn sàng trả đòn nếu bị tấn công, hệt như vị Samurai đấu với tên Ninja để cứu Oiran trong màn diễn của Tama vừa nãy.

Khí chất của Fuwa áp đảo hoàn toàn.

“Phát xít cũng được, Samurai cũng được, chỉ cần cứu Tama ra khỏi đây thì sao cũng được”.

Fuwa thầm nghĩ như vậy và ánh mắt càng kiên quyết hơn.

“Không được vô lễ với khách quý của khách sạn chúng ta”.

Câu nói của Tama xen vào như xé toạc bầu không khí căng thẳng lúc nửa đêm này.Tama phải nói vậy vì cậu nhìn thấy tên người tình đã cung tay toan vung nắm đấm vào Fuwa, còn Fuwa từ lúc gỡ tay tên đó ra thì đã sẵn sàng cho một trận chiến.“Đi thôi Fuwa-san, lên quán cafe sân thượng nào.

Trời lạnh thế này mà nhâm nhi chai Bordeaux đó là tuyệt vời nhất đấy”.

Tama vui vẻ khoát tay Fuwa rồi kéo đi.Tên người tình đơn phương ở lại bên trong tức tối đấm một phát rõ to vào tủ đồ cá nhân bên cạnh..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận