Boylove Bán Thân


- Chương 1-
"Rầm Rầm"
Tiếng gõ cửa vang trời, thiếu niên ở trong nhà sợ hãi ngồi sụp xuống đất.

Số tiền nó nợ hơn ba năm rồi vẫn chưa trả được.

Bọn giang hồ kia đã đến đòi tiền rồi.

Chúng nó gõ cửa mạnh bạo, đập tiếng to đến mức như muốn phá cái cửa đó ra vậy.
- Mày có ra đây nhanh không thằng chó khốn nạn.

Mày nợ anh đại của bọn tao ba tỷ rồi.

Thời hạn đã hết mày còn muốn trốn đến bao giờ nữa hả! RA ĐÂY MAU CON CHÓ.
Tiếng gào hét như muốn xé toạc cái cổ yếu đuối làm kích động đến thiếu niên bên trong.

Nó sợ hãi vì đam mê chơi cờ bạc, sa vào phải cái bẫy của ma túy và hút chích để lại đã hại đời nó.

Nó tính vốn ăn chơi lêu lổng giờ lại còn thêm nghiện ngập vậy nợ bọn xã hội đen để rồi giờ đây tiền nó nợ ngập đầu không thể ngóc lên được.

Từ áp xát đáy xã hội giờ nó đã ở dưới tận đáy xã hội rồi.

Nó có anh trai và cha mẹ nó.

Cha mẹ nó thì lại thương nó nên không muốn nó bị đánh bị đập.

Thằng anh nó thì ngược lại chán ghét nó.

Ngày nào cũng như ngày nào, anh nó kệ nó sống chết mà gù đầu vào kiếm tiền.

Nó chán ghét nó ghen tị thằng anh nó vì người này từ xát đáy mà đi lên còn nó lại đi xuống.
Nó lấy cắp mấy chục triệu anh nó làm ra để đi hút, đi chích xong lại tiếp tục nợ nần bởi mấy con tài con sỉu.

Hỏi nó có hối hận không thì nó sao mà biết được.

Thứ nó làm nó sung sướng hưởng lấy thú vui của cuộc sống thì sao nó lại thấy ghét? Nó nghĩ nó chỉ ghét thằng anh nó vì đã không cho nó tiền để nó theo đuổi cái gọi là đam mê.
Cửa nhà đã bị phá hỏng rồi.

Nó ngồi co ro như một con chó.

Nó ôm đầu nhìn lên anh đại người mà nó đang nợ hơn ba tỷ kia.

Chết rồi.
Tiền đâu ra để trả đây.

Bố mẹ nó thì làm gì có tiền.

Bán thận hai ông bà già cũng không đủ để cho nó được ăn được chơi chứ đừng có nói là đống nợ kia.

Nó sợ hãi nép vào trong góc tường.
- Moẹ mày thằng súc sinh này.

MÀY CÓ TRẢ TIỀN CHO BỌN TAO KHÔNG? MẸ.
Gã ta tức điên dơ một nắm đấm lên đấm cho nó một phát ngã gục.

Nó khóc lóc, nó sợ hãi mà van nài xin gã tha cho nó.

Gã đòi tiền nó nhưng tiền lấy đâu ra bây giờ.
_Các người là ai? Các người đến đây làm gì?
Giọng nói khô khan kia vang lên.

Nó nghe thấy mắt nó sáng ngần ngận.

Kia rồi anh trai nó.

Anh trai nó về rồi.

Thanh niên gầy gò ốm yếu với túi đồ rách tả tơi trên tay.

Nó biết tại nó mà anh nó mới khốn khó như vậy.
Anh đại cũng chú ý tới người kia.

Mái tóc đen dài cùng cơ thể gầy guộc, đôi mắt chứa đấy sự tức giận và sự hận thù khiến hắn cảm thấy có chút muốn đụng vào.
- Thằng chó.

Đống người này do mày mang về đúng không!
Anh nó hét lên đầy tức giận trong khi nó nhoẻn miệng cười như nhìn đấng cứu thế.

Nó chạy đến nó ôm chân anh đại rồi nó gào thét.
- Bán! TÔI BÁN NGƯỜI NÀY ĐỂ TRẢ NỢ.

THA TÔI.

ANH ĐẠI CHO TÔI CON ĐƯỜNG SỐNG.

TÔI BÁN ANH TA TRẢ NỢ.
Nó cười đầy đê tiện trước những câu nó thốt ra.


Anh trai nó tuy hơi xấu nhưng thân thể trong sạch.

Bán đi chắc chắn sẽ được tiền.

Nó cũng không cần anh trai nó.

Giờ phút này thì anh em cái gì nữa.

Bản thân nó mới là nhất.
- Mày nói cái gì! Thằng súc vật.

Tao nhờn với mày à! Tao đã ngăn cản mày, tao đã phải gù lưng ra đi làm để kiếm sống còn mày thì lại ở nhà nghiện ngập rồi giờ mày bán tao đi! Con súc sinh! Đồ chó!
Anh trai nó nói thều thào vì đứt hơi, sự hận thù năm ngay trong ánh mắt ấy.

Anh nó vùng ra khỏi đám người xông đến đấm cho nó một phát chí mạng làm gãy xương mũi nó.

Nó đau đớn ôm mũi rồi nằm đầu anh trai nó đá mạnh.

Trông hai anh em nó như trò cười cho thiên hạ vậy.
- Anh đại nhìn kìa.

Thằng em hiếu thảo bán anh trai lấy tiền ăn chơi.
Lũ thuộc hạ cười như được mùa còn nó cố gắng đánh anh trai nó như hùa theo mong rằng lũ người kia sẽ tha cho nó.
- Lôi thằng anh ra.
Chất giọng lạnh lẽo cô đặc của anh đại vang lên.

Một tên đòi nợ tiến đến lôi đầu nó ra làm nó sợ hãi.

Anh trai nó mặt be bét máu với những vết thương do nó gây ra được đưa đến cạnh anh đại.

Anh đại đưa tay nâng cằm anh nó lên nhìn.

Đôi mắt đỏ ngầu với khuôn mặt gầy ốm đầy quầng thâm và vết thương.

Chậc chậc lần đầu hắn thấy cảnh gia đình vỡ nát như vậy.

Anh đại hất mặt anh trai nó ra rồi cầm tóc anh trai nó kéo ngược lên, ánh mắt trợn trừng nhìn anh đại của anh trai nó khiến nó sợ hãi.
- MÀY CẤM NHÌN ANH ĐẠI NHƯ THẾ.

THẰNG CHÓ KIA!
Nó gào thét sợ rằng nó sẽ bị đánh tiếp bởi vì thái độ của anh nó nhưng có lẽ nó đã nhầm.

Anh nó đã nhanh tay vùng dậy đấm anh đại một cái vào má, khiến nó tím lên.

Lão đại nhìn anh nó, mắt trừng lên đỏ ngầu.
"BỐP!"
Cú đấm mạnh giáng lên mặt anh nó khiến máu be bét chảy ra.

Tên anh đại đánh ngất anh nó sau đấy quay ra nhìn nò với nụ cười đầy thiện ý.
- Mày lên giá bao nhiêu?
Nó đang nằm mơ à? Anh trai nó vậy mà bán được rồi.

Có lẽ anh nó sẽ trở thành công cụ cho anh đại và sẽ chết vào một thời điểm nào đó không xa.

Vậy thì sao chứ? Đã là anh trai thì phải chiều em trai rồi.

Nó ra giá năm tỷ để bán anh trai nó đi.
- Được.

Thành giao.

Bảo với ông bà già nhà mày từ giờ chúng mày sẽ không được thấy nhau nữa đâu.

Đưa tiền cho nó đi.
Anh đại cầm cổ áo anh trai nó lôi ra ngoài nhà còn nó thì cười lên khoái chí.

Tiền đây rồi.

Một đống tiền, nợ nần cũng đã hết, trong tay nó còn hai tỷ đủ để nó ăn chơi thêm mấy năm nữa.

Nó vui vẻ ôn hết đống tiền đấy mà cười như một con chó điên.
Anh đại ôm anh trai nó ra ngoài sau đấy nói thầm với lũ đàn em vài câu.

Chỉ một lúc sau, tiếng hét của nó văng ra từ trong nhà với tiếng cầu xin tha thiết như con chó đang dùng lấy thứ sức lực cuối cùng để xin tha từ lũ bạo hành động vật chông đáng thương biết chừng nào.
Anh trai nó được anh đại đưa lên xe riêng.

Hắn để anh ngồi ghế sau cùng hắn.

Cái cơ thể gầy guộc với cái mặt be bét máu này trông thật sắc màu mà cũng thật đáng thương.
- Chúng ta đi đâu vậy anh đại?
- Đưa về nhà riêng của tao.

Đừng để chuyện hôm nay lộ ra ngoài.
- Vâng! Em nhớ kĩ rồi thưa anh.
Thằng đàn em lái xe đưa hắn về nhà riêng cách nhà anh một thành phố.

Sở dĩ hắn nghĩ rằng sẽ không thu hoạch được gì cho tới khi tầm mắt hắn rơi lên người anh.

Một người nghèo khổ chứa đựng ánh mắt hận thù như muốn cào xé từng tấc thịt trên cơ thể em trai chính mình vậy.


Lần đầu tiên hắn thấy gia đình nào thiếu hạnh phúc như gia đình này.

Hắn liếm môi cười cợt.

Hôm nay hắn tự dưng muốn trở thành một người tốt.
- Chương 2-
Trở về trong căn nhà riêng của hắn, hắn vác cơ thể gầy guộc với cái túi vải rách tiến vào bên trong nhà.

Tên đàn em của hắn đã lái xe rời đi tránh việc làm hắn ngứa mắt.
Hắn đi vào bên trong nhà rồi tiến đến phòng ngủ.

Hắn vứt cơ thể gầy nhơ nhớt kia xuống sàn sau đấy hắn liếm môi một cái.
- Tỉnh dậy đi.

Mày biết đấy, thằng súc sinh kia đã bán mày cho tao rồi.

Từ giờ mày sẽ trở thành con chó hầu hạ tao nên đừng có cố gắng ngủm đi như cái xác chết nữa.
Hắn nói một câu rồi rót một cốc nước đá hắt lên mặt thiếu niên kia.

Nước chảy đầy trên mặt rồi trượt xuống cơ thể kia làm thiếu niên nhíu mày tỉnh dậy.
- Chịu tỉnh rồi à? Mày thấy thế nào? Hãnh diện vãi nhỉ.
Hắn cười cợt nhìn con hàng trước mắt.

Đây là kẻ đã bị bán cho hắn sẽ trở thành người của hắn và vật mà chỉ riêng hắn mới có quyền sở hữu lấy.
- Vậy là tôi bị bán rồi nhỉ?
Thiếu niên ánh mắt không còn chút lấy động nào mà nhìn hắn.

Con người trước mắt anh bây giờ sẽ trở thành người mua lại anh.

Anh đã bị bán đi và điều đó sẽ chẳng thể thay đổi được điều gì.
- Đúng mày đã bị bán đi rồi.

Rất bất ngờ phải không nào? Tốt nhất mày hãy ngoan ngoãn phục vụ tao cho đến khi số tiền nợ ba tỷ kia được trả đủ hiểu chứ?
Hắn vừa cười vừa nói tay nâng cằm anh lên.

Hắn chưa điều tra qua thông tin về người này nhưng hắn nghĩ mọi chuyện dần trở nên có sức hút hơn rồi.

Thằng em trai chó chết mang lại cho anh mình một khoản nợ kếch xù và còn bán anh nó đi chợ chủ nợ của nó.

Nghe có vẻ đáng yêu nhỉ.

Hắn nhìn biểu cảm của người trước mắt tựa như một con búp bê xứ xinh đẹp dễ vỡ nhưng đã bị vứt đi và bỏ xó khiến nó dần trở nên cũ kĩ và xấu xí đến bỏng cả mắt.
- Vậy bây giờ tôi sẽ phải làm gì?
Ánh mắt bất thần, sự tin tưởng vào cuộc sống của thiếu niên trước mắt hắn đã hoàn toàn sụp đổ rồi.

Anh tựa như con búp bê đang chờ đợi chủ nhân của mình tiến đến và cởi áo mình ra.

Sử dụng cơ thể mình như cách mà những người chủ bình thường sẽ làm vậy.

Chao ôi nhìn cái khuôn mặt be bét máu tươi này mà xem, có ai nghĩ rằng đây là vết thương mà một người em trai đã để lại cho anh mình chứ? Trông thật thảm hại mà.
- Công việc của mày cũng đơn giản thôi.

Bán thân cho tao rồi thì hãy ngoan ngoãn mà dâng thân lên hầu hạ cho tao đi.

Hiểu chứ?
Hắn cười cợt sau đấy cũng chẳng nói nhiều mà lôi thẳng chân anh về phía của hắn.

Hắn xé áo anh ra khiến cho anh run rẩy và sợ hãi.

Phải rồi đây là lần đầu tiên của anh mà.

Anh sợ cũng không phải là sai.

Hắn nhìn lấy bên trong cơ thể anh.

Cơ thể sạch sẽ không bị kẻ nào khai thác và mở khoá nhưng rồi giờ nó sẽ được khai thác bởi hắn!
Cảm giác được bóc một món đồ chơi mới toanh sạch sẽ luôn khiến hắn cảm thấy kích thích.

Hắn kéo quần anh xuống rồi nhìn lên những mảng thịt non của thiếu niên hai mốt tuổi đang bước vào trải đời.

Nhìn kìa cái cặp đùi mỏng manh đó đang hiện ra trước mắt hắn, cơ thể nhỏ bé gầy gò đầy tinh hoa này giờ sẽ được tàn phá bởi hắn!
- Nhận lấy sự chăm sóc từ tao đi.

Thằng nhóc nghèo khổ.
Hắn nắm tóc anh kéo ngược xuống mặc cho anh đang đưa tay ra ôm đầu để giữ lại, ánh mắt anh trừng lên kèm theo đó là bờ môi bị thâm tím đang dần mở ra.

Hắn úp mặt xuống cấu xé bờ môi anh, đưa lưỡi vào đảo môi,mút lấy từng ngụm nước một từ đôi môi khô cằn của anh.

Hắn liếm lấy bờ môi ấy, rồi trượt sang mút lấy vết máu đã dính kia một cách mạnh bạo mặc cho anh rất đau.
Hắn tách khỏi bời môi cùng vết máu mới được mút kia.

Mắt hắn nhìn đến cơ thể anh, cái cơ thể gầy yếu như thể sẽ dễ dàng bị đánh gãy này đang phô bày trước mắt hắn.


Nhìn kìa đầu ngực tròn ửng đỏ hồng đang được thả ra khiến hắn thèm thuồng.
- Một kẻ tầm thường như mày cũng có giá trị rồi đấy.
Anh đại đưa tay lên nàng sau lưng của anh, hắn vòng tay xoa lấy bờ mông lép xẹp thiếu thịt kia mà bóp một cái.

Vẻ mặt anh nhăn lên, anh cố vùng vẫy nhưng sức lấy đâu ra để vùng vẫy nữa đây.

Anh đã quá mệt mỏi rồi.
Hắn cúi đầu cắn thằng vào đầu ngực anh, cảm giác núm thịt non mềm trong gang tất được bảo trọn trong miệng.

Lưỡi hắn đưa ra đẩy đẩy đầu ngực hổng đỏ sau đấy hắn mút lấy như muốn cắn đứt ngực anh ra.

Anh vươn tay muốn đẩy đầu hắn ra nhưng thân anh lại không có lấy một tí sức lực nào.

Anh sợ hãi trước cơn đau dồn dập mà thở gấp.

Anh biết bản thân đã rơi vào trong tay của một con người đáng sợ.

Cuộc sống tốt đẹp trong ánh vốn đã biến mất không còn thấy tăm hơi.
- A!
Anh hét lên một cái.

Dưới mông anh bị đâm bởi một vật vừa thô cứng vừa cộm của đàn ông.

Nó đâm thẳng vào trong ánh khiến cho thịt non của anh bị rách toạc ra.

Máu chảy ra thành dòng cùng với sự đưa đẩy cuồng nhiệt khiến thân anh tê dại.

Anh đau đớn đến phát điên.

Những ngón tay nhỏ bé cào lấy tấm vải trên lưng đang choàng lấy hắn, anh rên lên trong sự đau đớn đến xé xương xé thịt.
Máu chảy thành ròng, hắn khoái chí đấm anh như một thằng nghiện vậy.

Bị một tên xa lạ mua lại rồi chơi đùa cơ thể chính là thứ khiến anh sợ hãi mà bản thân anh cũng không thể tin được sẽ rơi vào trường hợp này.

Anh đau đớn, anh muốn chết đi.
- Ash.

Sướng quá.

Mà cái lỗ của mày tàn tạ thật.

Máu chảy be bét trên cậu em của tao rồi.
Tay hắn ôm lấy thắn lưng anh mà đẩy thúc vào một cái đâm hết nguyên cỗ khí lực to lớn chạm đến đầu ruột anh.

Một tên quái vật.

Cái lỗ anh đã rách toạc giờ còn rách thêm với đống máu tràn đầy trên cậu em của hắn.

Hắn sung sướng đẩy vào trong anh thật nhiều thật nhiều đến khi hắn muốn xuất ra, một cỗ dịch đặc tràn đầy trong ánh trượt ra ngoài cùng máu tươi.

Anh ngất đi cùng với cái cổ đau rát khô cằn cùng cơ thể gấy trơ dính đầy nước dãi và cái lỗ đáng thương đầy máu và chất dịch.
- Sướng thật.

Ủa? Mày ngất rồi à? Mới một lần thôi mà.

Con trai gì yếu đuối thế?
- Chương 3-
Hắn lôi cơ thể anh vào phòng tắm rồi tự tay dọn dẹp mớ hỗn độn của hắn.

Sau khi lấy đống tinh hoa của bản thân khỏi cơ thể anh, hắn mới thả anh tõm vào bồn tắm mặc anh sống chết rồi dời đi.
- Alo? Tìm thông tin của anh trai thằng kia cho tao.

Tối nay tao mong rằng sẽ nhận nó trên tay trước tám giờ tối.
Hắn nói xong thì tắt máy, xuống bếp, hắn khui một lớn bia ra uống một hớp sâu.

Tiếng chuông cửa nhà hắn vàng lên, một thiếu nữ xinh đẹp tựa như ánh mặt trời tiến vào nhà hắn.
- Lâu rồi không gặp anh!
Cô ta mỉm cười ôm lấy cánh tay đang dính nhễ nhại mồ hôi sau trận đàn phá ba mươi phút nẩy lửa của hắn.
- Cô đến đây làm gì?
Hắn liếc nhìn người phụ nữ kia, cô ta nhìn hắn mà cười ngọt ngào.

Tay tự vén lên cởi lấy từng cúc áo một phanh thây một thân thể gợi cảm trước mắt hắn mà cười nói
- Em chỉ là nhớ anh quá rồi.

Có thể cùng vui vẻ không?
Nụ cười ngọt ngào, cơ thể nóng bỏng là điều mà bất kể thằng đàn ông nào cũng muốn từ con ả rác rười này trừ hắn ra.

Hắn nhìn cô ta sau đấy quay lưng đi muốn trở về phòng cùng với cái xác khô trong phòng vệ sinh.
- Tao không có nhu cầu chơi một con đĩ nứ/ng lồ/n.

Mày thích thì vào nhà xanh tìm đỡ thằng trai bao nào mà chơi đỡ.
Hắn thả một câu sau đấy muốn đi thì cô ta bỗng dưng ôm hắn lại.

Giọng cầu xin tha thiết còn có bầu ngực căng tròn áp vào tấm lưng thô ráp của hắn khiến hắn khó chịu.
- Cút ra.
Hắn gằng giọng thả xuống một câu nói.

Con ả kia tuy hơi sợ hãi nhưng rồi cô ta ôm hắn chặt hơn mà thiết tha cầu xin.
- Coi như em bán thân cho anh.

Xin anh đừng vứt bỏ em mà! Em sẽ thả thứ cho anh vì ngày trước anh đã không phá trinh em.

Chúng ta quay lại đi.

Em...em còn rất yêu anh mà.
Cô ta nói vọng lên như để cho hắn thấy rằng cô ta thật sự không có lỗi mà có lỗi là hắn.

Hắn trừng đẩy ngã cô ta sau đấy đạp mạnh vào khuôn mặt xinh đẹp kia.
- Mày yêu tao vì tiền của tao hay vì tình dục? Mày hưởng sung sướng không đủ mày còn dám sau lưng tạo yêu thương thằng khác bằng tiền của tao.

Con điếm.


Tao biết mày đến đây cũng chỉ vì mày đang nợ nần với thằng súc sinh kia.

Tốt nhất mày nên cút khỏi mặt tao đấy còn điếm chó ạ.
Hắn đá ả ta thêm một phát nữa.

Con ả đê hèn này sẽ mãi không vòi được thêm đồng nào của hắn nữa đâu.

Coi như trước đây hắn làm người tốt cho ả ta công ăn việc làm tiền tiêu không hết nhưng hắn không có hứng lên giường với con điếm này.

Là do nó dục cầu bất mãn rước hoạ vào thân.

Hắn sẽ như người đẩy thuyền đẩy ả ta vào chỗ chết thay vì kéo ả ta ra khỏi cái sự ngu dốt của chính ả.
- Anh tất cả chỉ là hiểu lầm! Thật đấy hãy tin em.

Em bị lừa..Á!
Càng nói lại càng thêm sai.

Con ả kia chính thức bị hắn đấm cho một phát.

Cú đấm có lực mạnh và sau khiến răng cô ta bị bay ra khỏi miệng.

Cô ta run rẩy nhìn hắn, sợ hãi mà đứng dậy lê lết cáu xác chạy đi.

Cô ta biết rằng nếu còn hó hé thêm một lời thì cái mạng chó sẽ khó để mà giữ được.
Hắn hớp thêm một ngụm bia nữa sau đấy lại nhìn xuống dưới quần hắn.

Cái vật kia mới chỉ được ăn một lần nên giờ vẫn còn đang sung sức lắm có thể sẵn sàng ăn thêm mọi lúc.

Lần đầu tiên hắn làm chuyện kia với một người lạ hoàn toàn lại còn là kẻ bị bán cho hắn.

Tâm trạng hắn bây giờ có chút loạn lạc ngứa ngáy đến muốn đánh người.

Chắc chắn do còn ả kia rồi, đang yên đang lành lại chạy đến đây xin tiền từ hắn với mấy câu từ nghệ thật ỉa chảy.
- Lũ rác rưởi.
Châm một điếu thuốc rồi từ từ thưởng thức, cái mùi vị độc hại quyến rũ này khiến hắn không thể dừng lại được cơn nghiện thuốc khó cưỡng này.

Ngồi trầm ngâm được một lúc lâu, chuông điện thoại hắn vang lên, là cha đã gọi điện cho hắn.
- Con nghe đây.
Hắn nhấc máy.

Những lời than phiền tiếp tục kéo dài, cuộc sống nhức đầu của hắn lại tiếp tục bắt đầu.

Cha hắn gọi về hỏi rằng bao giờ hắn mới chịu kết hôn đi tìm bạn đời.

Nhiều bài ca như một, người như hắn thật không có hứng để yêu đương nhăng nhít.
- Con biết rồi.

Cha nói nhiều thật.

Yêu đương tính sau đi.

Con không có hứng.

Vậy nhé.

Tạm biệt.
Phía trên phòng tắm, anh dần mở mắt thức dậy.

Khung cảnh trước mắt anh thật lạ lẫm.
- A...
Phía bên dưới mông chảy ra chất dịch đặc kệt cùng vết máu tươi đã làm cho phân nửa bồn tắm mang lại màu đỏ nhàn nhạt của máu.

Anh đau đớn chạm tay vào vết thương ở dưới mông, một vết rách dài đau đớn chạy thẳng lên đến tận xương tủy.
- Mẹ nó....thằng súc sinh..
Anh thả mình ngồi khóc trong phòng vệ sinh.

Tại sao cuộc sống của anh lại tăm tối như vậy chứ.

Anh đã cố gắng vực dậy để đôi có với xã hội, nhan sắc không có, tiền tài không có, hạnh phúc cũng không có chỉ có thể cố gắng và chăm chỉ từng ngày để từ áp đáy đi lên nhưng giờ đây anh lại một lần nữa bị kéo xuống.
Ngón tay mần vào bên trong vết rách, vách thịt như muốn đứt ra và xưng rộp lên.

Nguồn nước lạnh toát quấn lấy quanh thân thể anh, những ngón tay nhỏ bé đưa vào bên trong bới móc những thứ dơ bẩn đặc kệt kia trào ra.

Anh cắn môi chịu đựng, hơi thở nặng trĩu trào ra, toàn thân anh đau đớn mệt mỏi như muốn chết đi.
- Đau quá...ức...
Anh lấy tay tự bịt miệng mình lại để không tạo ra tiếng động.

Cơ thể anh bây giờ không còn trong sạch nữa rồi.

Anh đã bị xâm hại bởi một người đàn ông, vết bẩn này sẽ không bảo giờ bị xoá bỏ.
Phía bên ngoài phòng khách.

Anh đại đanh đứng nấu cơm nạp năng lượng cho bản thân để chuẩn bị tinh thần cho những trận đấu tiếp theo.

Hắn ngồi và thưởng thức đống đồ ăn một cách ngon lành mặc cho anh đang ở trên đau đớn với vết rách đang trào máu ngày càng nhiều kia.
Sau khi vệ sinh xong, anh cố kiềm nước mắt mà tắm nốt.

Anh hiểu rằng cuộc sống của anh từ bây giờ sẽ không còn yên ổn nữa rồi.

Khoản nợ ba tỷ chưa biết bao giờ mới có thể trả hết anh cũng vừa bị đuổi việc vào chiều nay chỉ vì nhà có người nợ nần với xã hội đen.

Chủ quán sợ họ sẽ bị liên lụy bởi đống xã đen ấy nên mới đuổi việc anh trước đó họ có đưa anh một khoản tiền cũng coi như lời xin lỗi.
Tắm rửa xong, anh lê lết cái xác gầy còng bước ra đến bên ngoài.

Cơ thể anh bỗng trở nên nặng trĩu và nóng ran.

Anh cố gắng đi tiếp đi tiếp cho đến cầu thang anh đã rơi vào bất tỉnh lần tiếp theo mà ngã gục xuống.

Cả cơ thể nhỏ bé lăn rầm xuống từ trên cầu thang rộng lớn mà ngã ngào ngất ngây trên mặt đất tầng một.
- Mày đang làm cái mẹ gì vậy?
/06-24 14:47:56/.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận