Hai người trò chuyện được thêm chút nữa thì cùng nhau trở về Cố gia, thay đổi quần áo tránh cho hai anh em nhà Cố nghi ngờ buổi tối không ngủ lại đi ra ngoài. Lam Hi vừa mới về phòng một lát thì lại gặp ngay Cố Thừa Trạch anh đứng ngay ở cửa khoanh tay gác chân hậm hực đợi cậu về. LamHi có chút chột dạ, liền chào hỏi từ từ, cố tình đánh trống lảng đi câu chuyện. Cố Thừa Trạch anh một lần nữa lại kéo cậu vào trong lòng bắt hỏi cho ra bằng được:
- Em đi đâu giờ này mới về? Em đang có tiểu bánh bao đó, đừng có mà đi lung tung vào ban đêm thế chứ, rất nguy hiểm!
- Tôi...tôi ra ngoài với Vũ, cậu ấy muốn đi mua đồ!
- Đừng gạt anh, mùi thuốc súng vẫn trên người em đó! Lại đi đâu làm việc nguy hiểm như thế? Biết anh lo lắm không?
- Ừm...tôi... đi lấy chứng cứ...
- Cho SIB? Đã bảo rồi, từ giờ chúng ta đã là vợ chồng với nhau mà, em hãy dựa một chút vào tôi được không?
Cố Thừa Trạch vừa hỏi nguyên nhân được một chút thì lại lấy ra lí do để giận dỗi, đòi làm nũng với Lam Hi khiến cậu hết cách mà nói nổi cái con người này. Từ khi nào cái người hỏi gì nói đấy lại lắm lời rồi còn làm nũng như thế này nữa đây? Bản thân cậu cũng chẳng biết từ bao giờ mà mình có thể mở lòng đến mức cho người khác làm nũng với mình, còn nếu là trước kia thì chưa kịp làm gì đã bị cậu diệt khẩu rồi!
Vấn đề bây giờ cần giải quyết là làm sao cho cái Cố Thừa Trạch dính người này hết giận. Lục lại trong trí nhớ của mình, Lam Hi nhó rằng Cố Y Tâm từng có cuốn sách và vài mẹo khiến người yêu mình hết giận, ngược lại còn khiến người đó yêu mình thêm. Lật từng trang kia ức, Lam Hi cuối cùng là áp dụng cái công thức đơn giản nhất mà cũng là khó nhất với cậu - quyến rũ Cố Thừa Trạch! Ngay lập tức Lam Hi dùng lực buông tay Cố Thừa Trạch ra, từ từ tiến lên chiếc giường bông mềm mại, ngồi xuống xong vỗ vỗ cái giường và nói:
- Anh...anh...đừng giận nữa,lên đây ngồi với tôi, tôi cũng rất thích tiểu bánh bao, nên lần sau sẽ không....nữa..
Chưa kịp nói hết câu, một đôi môi mềm mại cùng cái lưỡi đầy ma lực lập tức tràn vào khoang miệng ấm nóng của Lam Hi, khiến cậu phải phát ra những tiếng hôn lép nhép đáng xấu hổ. Cố Thừa Trạch cứ giữ như vậy trong khoảng 5 phút rồi luyến tiếc rời khỏi cái miệng bé xinh của Lam Hi, bởi vì cả hai đã làm cách đây rất lâu rồi nên Lam Hi đã quên cách hôn, chính vì vậy mà cậu mới không thở được buộc Cố Thừa Trạch anh phải rời đi.
Cố Thừa Trạch vừa ngồi động viên cậu hít thở lấy hơi, vừa chìm vào mộng tưởng được ôm cậu thêm một lần nữa, bị cấm dục gần 2 tháng rồi, có ông chồng nào có thể chịu đựng được vợ mình quyến rũ mình rành rành ra như thế không? Lam Hi vừa lấy lại hơi thở ổn định, mặt cậu vẫn còn đỏ đỏ lại xinh đẹp quyến rũ đến lạ thường, liền ngước lên nhìn anh với một câu hỏi hết sức ngây thơ, khiến anh mất kiểm soát lập tức đè cậu ra ngay tại chỗ:
Anh...còn tiếp tục không?
Cố Thừa Trạch từ từ cởi bỏ cúc áo vướng víu giữa hai người, bàn tay to lớn của anh cứ xoa nắn hai đầu nhũ hoa của cậu khiến nó đỏ ửng dựng đứng lên một cách quyến rũ. Chiếc lưỡi ấm nóng hư hỏng của Cố Thừa Trạch cũng cứ thế mà liếm cắn hết mọi nơi trên cơ thể cậu, khiến cậu thỉnh thoảng lại phát ra tiếng " a...ưm..." đầy dục vọng, khoái cảm.
- Mấy tháng đầu không biết có ảnh hưởng gì đến tiểu bánh bao không?
- Chắc....a..không...sao...đâu...ha..ha..Lăng bác sĩ...nói vậy...mà...a!
Trong khi Lam Hi cố lấy hơi để nói chuyện các ngón tay nghịch ngợm của Cố Thừa Trạch lại khuấy đảo liên tục dưới h** h**** bé xinh lại ẩm ướt đến co rút kia của cậu. Mới cho được hai ngón tay vào, mà Lam Hi đã rên la đến mức người nghe thôi cũng thấy húng khởi rồi, Cố Thừa Trạch ngay lập tức rút ngón tay của mình ra, thấy vào chúng là một cây đại côn nóng đỏ ***** ****.
"A" một cái, toàn bộ phía sau của Lam Hi đã bao phủ hơn nửa cây đại côn kia của Cố Thừa Trạch, thân thể hai người dây dưa chẳng dứt, lại phát ra những tiếng va chạm ngọt ngào khiến người nghe mặc đỏ mặt. Cánh tay phía trước của Cố Thừa Trạch cũng không quên phải " Âu yếm" cái kia của Lam Hi, liền cứ thế cầm nắm lấy mà trừu sáp không ngừng. Cả hai cùng đạt tới khoái cảm cao trào, liền xuất ra thứ thủy dịch trăng trắng quen thuộc, Lam Hi mệt mỏi thở dốc trong vòng tay Cố Thừa Trạch, như vậy mà ngủ luôn trong tích tắc.
Bên phòng của cặp vợ chồng này đang sôi nổi thì bên phòng của Tần Cửu Vũ, bạn thân Lam Hi cũng chẳng kém phần....
Từng cú thúc mạnh mẽ đến cao trào cứ thế giáng vào thân thể nhỏ bé xinh đẹp của Tần Cửu Vũ. Cố Tiệp Doanh vừa đi chuyển thân mình vừa chăm sóc cho nhũ hoa của Tần Cửu Vũ mà hỏi:
- Nói! Hôm nay em đi đâu?
- A...em....đã....nói là....a....em đi với...Hi...mà....ha..
- Nhưng trên người em có mùi của người khác!
- A....là....của mấy trên...a..ha...đối phó Hi mà....bọn em....a...chỉ...xử lí..a..bọn chúng thôi....
- Là vậy? Sao lại không nói sớm chứ! Hửm....
- Anh...a..có cho em...a..a...nói đâu...a...
Vừa nói xong, thân thể hai người chợt chuyển động nhanh hơn, mạnh hơn khiến Tần Cửu Vũ phải rùng mình một cái mà xuất ra thứ dịch nhầy trắng tinh bắn lên khắp người cậu. Không lâu sau đó Cố Tiệp Doanh cũng thế mà xuất vào sâu phía trong kia của Tần Cửu Vũ. Tần Cửu Vũ vừa mới thở dốc lấy lại hơi thì bất ngờ cố Tiệp Doanh lại sấn tới hỏi:
- Từ giờ còn giấu anh nữa không?
- Không...không dám...nữa....
- Tch, sao em lại quyến rũ nữa rồi?
- A hả? A..a..đừng....đừng đụng...a...vừa mới...
- Anh lên hứng rồi! Chúng ta tiếp tục nha~
Aaaaaaaaaaa!!!
Lúc này tiếng hét của Tần Cửu Vũ đủ để đánh tất cả mọi người trong nhà dậy....
Thừa Trạch: tiếng gì vậy? Chắc mình nghe lầm?
Cố Minh vs Hạ mama: tiếng này là điềm lành đó,ngủ thôi!
Y Tâm: mấy người này sung sức ghê nha~
Người làm: Tiếng của các cậu chủ nhỏ tương lai đó, đi ngủ đi!
- !!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...