Boss, Vợ Ngài Lại Chạy Rồi

Lục Diệp bả vai sụp xuống.

Thời gian mấy ngày, cô cùng Chiến Đình Kiêu lâm vào “cuộc chiến tranh lạnh” kỳ dị. Mà series nước hoa tập đoàn Tinh DIệu đã đưa ra thị trường, Lục Diệp thì cũng chuyên quay quay quảng cáo.

Lúc trước, cô chỉ cần như có thông báo, Chiến Đình Kiêu vẫn luôn sẽ ở hiện trường.

Cho dù người không xuất hiện, cũng sẽ mang theo Bánh bao nhỏ lén tới.

Nhưng mấy ngày nay, lại không thấy bóng dáng anh đâu.

Lục Diệp cũng không biết vì cái gì, trong lòng luôn cảm thấy trống trải.

Hơ hơ…… Mày có tư cách gì mà mơ tưởng đến anh ta chứ……

Lục Diệp bất đắc dĩ cười khổ.

Cô cố gắng không để cảm xúc mình lẫn lộn vào trong công việc, nhưng hiện giờ Lục Diệp thật sự không quay ra được cái khí thế tự tin nào hết.

Nghĩ đến quyết định Đại Boss chọn là Lục Diệp, nhiếp ảnh gia cũng chỉ có thể “uy khuất” mình, tận lực khiến Lục Diệp biểu hiện ra càng nhiều khí chất “u buồn”.

Không thể không nói, sau khi thay đổi bộ dáng “u buồn”, đoạn quảng cáo liền rất thành công.

Lục Diệp dung mạo khí chất vốn chính là bộ dáng gì đều có thể tạo được tiếng vang lớn.

Quay quảng cáo xong, Lục Diệp cũng liền trở về. Lúc cô về cũng không ngẫu nhiên gặp được Chiến Đình Kiêu, cô biết anh ở thư phòng, nhưng lại rất hiếm thấy anh ra.

Năm lần bảy lượt, Lục Diệp cũng không khỏi có chút tinh thần và thể xác đều mệt mỏi. CÔng việc quảng cáo bận tối mày tối mặt rồi sau đó cô cũng không có thời gian cùng tinh thần mà nhận thông báo khác.


Kỳ thật trong khoảng thời gian này, trạng thái Lục Diệp vẫn luôn đều rất rất rất là không tốt.

Cô muốn di sản ông nội, nhưng nếu muốn có được, kia cô nhất định phải cùng Chiến Đình Kiêu kết hôn.

Đồng thời, cô cũng muốn lấy về giải trí Thịnh Diệp của mình, còn có các nghệ sĩ dưới trướng mình nữa. Cho dù Giang Văn Thăng nhưng vẫn chặn ở kia, căn bản là không có ý trả lại cô.

Hiện giờ Lục Diệp cho dù là muốn cùng Chiến Đình Kiêu xin lỗi gì chăng nữa, cũng không gặp được người.

Lục Diệp trong lòng rất khổ sở.

Cô ngu đần mà chui vào trong chăn, Bánh bao nhỏ bỗng nhiên chạy tới, một đầu chui vào lòng cô.

Lục Diệp ngẩn ra, trong lòng không khỏi có chút chua xót.

Mấy ngày tối tăm nay tuy tâm tình của cô tồi tệ tới cực điểm, nhưng Lục Diệp cơ hồ vẫn luôn cắn răng chịu đựng. Cô không đi tìm Chiến Đình Kiêu, cũng không đi tìm Giang Văn Thăng. Nhưng loại cuộc sống suốt ngày hoảng hốt này, quả thật đã tạo cho cô áp lực gánh nặng cơ hồ bất kham.

Cô nếu không phải quá hoảng hốt, có thể đã sớm đã bị sự rối loạn lung tung này ép tới ngạt thở chết mất?

Giờ Bánh bao nhỏ đột nhiên chui vào lòng cô, loại cảm giác mềm mại này liền khiến Lục Diệp nhịn không được nữa. Nước mắt như vỡ đê mà tuôn rơi xuống, giờ khắc này, Lục Diệp ở trước mặt Bánh bao nhỏ tận tình phát tiết sự yếu đuối của chính mình.

Bánh bao nhỏ không nghĩ tới Lục Diệp sẽ đột nhiên khóc, tay nhỏ của nhóc liền lau lau trên mặt Lục Diệp, muốn lau nước mắt thay cô.

Nhưng tay nhóc vừa mới chạm vào Lục Diệp, Lục Diệp càng khóc dữ dội hơn.

Bánh bao nhỏ hoảng loạn cực kỳ, giọng nói non nớt: “Đừng khóc…… Diệp Tử, đừng khóc……”


Tuy trước đó Bánh bao nhỏ đã nói chuyện qua một lần, nhưng lần này nhóc mở miệng, vẫn là khiến Lục Diệp có chút kinh ngạc. Cô tức khắc ngừng khóc, ngơ ngác nhìn Bánh bao nhỏ, “Bánh bao nhỏ, con……”

“Đừng khóc……”

Bánh bao nhỏ vẫn không nói được rành mạch, hai chữ “Đừng khóc” nói ra cực kỳ trúc trắc.

Lục Diệp liền kéo Bánh bao nhỏ vào lòng.

Nếu việc 5 năm trước không xảy ra, bảo bảo của cô, hẳn là cũng lớn xêm xêm Bánh bao nhỏ không chừng?

Một khắc này, trong lòng Lục Diệp đột nhiên có một loại cảm giác giống như Bánh bao nhỏ chính là bảo bảo cô……

Đêm đó, Lục Diệp ôm Bánh bao nhỏ ngủ. Buổi tối nằm mơ, cô thật sự mơ thấy mình mang thai mười tháng, kết quả lại sinh ra Bánh bao nhỏ.

Rõ ràng là một cơn ác mộng, nhưng Lục Diệp lại cảm thấy rất ngọt ngào.

Sáng ngày hôm sau, Lục Diệp thức dậy sớm. Có thể là liên quan tới giấc mơ, cũng có thể là bởi vì sáng sớm nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu khi ngủ chảy nước miếng của Bánh bao nhỏ, cô liền cảm thấy kỳ thật những sự tình đó cũng không có gì cùng lắm là……

Dù sao cô sẽ phải đối mặt, phải nghĩ cách giải quyết.

Nếu di sản không lấy lại được, vậy đi tìm Giang Văn Thăng giành công ty lại trước!

Một khi đã giành lại được công ty, Giang Văn Thăng sẽ phải cần tiền, tốt nhất Giang Văn Thăng đến lúc đó lại tìm Lục Lăng Tuyết lấy tiền, rồi cô lại nghĩ cách lấy lại số di sản kia!


Hiện giờ đối với Lục Diệp mà nói, biện pháp tốt nhất chính là như vậy.

Cô không có kiên nhẫn cùng Giang Văn Thăng đánh Thái Cực, vì thế cô thu dọn một chút rồi lập tức đi công ty.

Công ty giải trí Thịnh Diệp.

Lúc Lục Diệp đi, vừa lúc đụng phải Lạc An đang sắp chạy show.

Hôm nay Lạc An một thân đứng đắn tây trang, khác một trời một vực với bộ dáng tiểu thịt tươi mọi ngày, bởi vậy Lục Diệp thiếu chút nữa không nhận ra.

Cô vừa mới đến gần công ty, đã bị Lạc An túm lấy.

Hai người dừng bước lại, Lục Diệp mới nhận ra cậu ta.

“Tiểu An?”

Lạc An có chút ngơ ngẩn, nhíu nhíu mày, nói: “Chị Diệp Tử, gần đây chị vẫn là đừng tới công ty.”

“Vì sao?”

Lục Diệp tuy rằng hoang mang, nhưng trong lòng vẫn thật cao hứng. Không hổ là em trai tốt của cô, Lạc An hiện tại hoàn toàn có thể giúp cô thu thập các loại tư liệu trong công ty!

Đến lúc đó Giang Văn Thăng có nhược điểm gì, Lục Diệp cũng có thể nhanh chóng biết được.

“Giang Văn Thăng sẽ không buông tha chị dễ dàng như vậy đâu.” Gương mặt trắng nõn sạch sẽ kia của Lạc An tức khắc có vài phần ưu sầu, “Chị Diệp Tử, chị vẫn là đừng tới đi?”

“Cậu có phải đã làm gì ở công ty?”

Lạc An có chút khó xử, do dự một lát vẫn là nhịn không được nói ra tình hình thực tế.

“Anh ta mang tất cả đồ đạc của chị dọn tới kế bên văn phòng anh ta, hơn nữa chỉ cần là nghệ sĩ ký với chị, anh ta đều sẽ chèn ép đến cùng.”


Nhưng Lạc An chưa nói, người bị chèn ép nghiêm trọng nhất chính là bản thân cậu ta.

Mấy năm nay Lạc An vẫn luôn rất mạnh mẽ, danh tiếng cũng coi như là khá tốt so với đám nghệ sĩ cùng tuổi đồng kỳ. Nhưng trong khoảng thời gian gần đây này, Giang Văn Thăng không phải để Lạc An đi diễn vai bảo vệ, thì lại kêu anh diễn vai rác rưởi cổ động, không nói khoa trương chút nào, nếu không phải bởi vì điều khoản đầu tiên trong hợp đồng thì có lẽ hiện tại Lạc An đã bị Giang Văn Thăng cắt cử đi diễn mảng phim “hành động tình yêu” rồi.

Bất quá qua một thời gian, chờ đến khi dnah tiếng Lạc An đi xuống, Giang Văn Thăng có lẽ sẽ suy xét mà “đóng băng” Lạc An.

“Có phải cũng bao gồm cả cậu?”

“Phải.”

Lạc An vốn không nghĩ nói, nhưng anh biết, Diệp Tử rất thông minh. Anh nếu đơn thuần chỉ là không muốn để Diệp Tử không cần lo lắng mà lừa gạt cô thì cũng thật sự không gì quá quan trọng.

“Giang Văn Thăng thật là quá đáng!” Lục Diệp lòng đầy căm phẫn, “Không được, chị phải đi tìm anh ta tính sổ!”

Lục Diệp đang muốn đi về phía trước lại bị Lạc An túm trở về.

Lạc An có chút vội vàng, lại có chút lo lắng: “Chị Diệp Tử, chị thật sự không thể đi! Chị hiện tại càng lộ ra chị rất muốn công ty, Giang Văn Thăng sẽ càng trêu ngươi chị. Chi bằng chị ổn định vững vàng trước, lại chờ một quãng thời gian nữa đi?”

Không thể không nói, kỳ thật Lục Diệp đã đợi rất lâu.

Từ khi biết Giang Văn Thăng bắt cá hai tay, Lục Diệp cũng đã chờ tới bây giờ. Chính là cô đợi lâu như vậy, chờ Giang Văn Thăng cầm tiền mình qua thu mua lại cổ phần mình!

Lục Diệp hiện tại không có phương hướng, nếu không tìm Giang Văn Thăng, cô thật sự không biết nên làm sao bây giờ.

“Chính là chị……”

“Chị Diệp Tử, chị nhận nhiều thông báo trước, công việc trước mắt lại lu bù lên. Tình hình Thịnh Diệp nơi này, em sẽ xem tình hình giúp chị, chờ Giang Văn Thăng nơi này hơi ổn định, em đến lúc đó lại thông báo cho chị!”

Lục Diệp chần chờ một lát, lại cũng chỉ có thể gật gật đầu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận