Chiếc giường lớn gập ghềnh một hồi và tiếng hét của Tô Tố gần như có thể xuyên qua mái nhà, nhưng mà…..cuối cùng của cuối cùng thì cô cũng bị cởi ra hết.
“Tiêu Lăng, đồ dê xồm. Ây da----”
Cô ấy chưa nói xong thì đầu cô ấy nổi lên một cục, cô đau đớn lấy một tay che đầu và một tay che ngực. Tay của cô ấy không đủ che, hận đến nổi muốn mọc thêm 8 cánh tay.
Tiêu Lăng đè lên người cô ấy, cởi sạch hết đồ mới hài lòng gật đầu. Điều khiến Tô Tố ngạc nhiên là người này sau khi cởi hết đồ cô ta ra nhưng lại không làm gì cả. Anh tiện thể cởi luôn quần áo của mình, lại chui vào chăn và kéo Tô Tố toàn thân trần truồng vào lòng anh.
Vẫn là tư thế lúc nãy.
Sự khác biệt là trên cơ thể hai người không có bất kỳ miếng vải che nào, Tô Tố muốn khóc nhưng không có nước mắt. Cô ngồi trong lòng Tiêu Lăng, hoàn toàn không dám di chuyển vì sợ rằng nếu không cẩn thận thì Tiêu Lăng sẽ biến thành con thú hoang dã.
Tiêu Lăng dùng cái chăn để che hai người lại, tiện tay để chiếc điều khiển Ti vi để trong tay cô ấy “Được rồi, em xem Tivi đi.”
Tô Tố ngơ ngác
Chỉ…..chỉ như thế này?
Cô không dám nhìn vào Tiêu Lăng, cô khẳng định rồi, chắc chắn người này hôm nay không bình thường. Đã lột sạch đồ đồ ấy không xem rẻ cô ấy thì chỉ có ma, hôm nay bị gì vậy?
Mắt cô hướng nhìn vào eo anh.
Chẳng lẽ là vì lúc nảy đụng quá nghiêm trọng nên bây giờ bất lực rồi?
Dù sao, đây là một điều tốt cho cô ấy. Tô Tố sợ rằng Tiêu Lăng hối hận, lập tức lấy chiếc điều khiển vặn lớn ấm thanh hết mức tối đa.
Tiêu lăng ôm một làn da mỏng manh tinh tế, dễ chịu và hạnh phúc.
Tô Tố lúc đầu còn bảo vệ chống đối, cơ thể cứng đờ. Sau đó cảm thấy Tiêu Lăng không có bất kỳ cử động nào thì từ từ thư giản, nhẹ nhàng dựa vào lòng Tiêu Lăng và trực tiếp coi anh như cái gối nằm.
Tiêu Lăng cười toe toét.
Chính là đợi lúc cô ấy thả lỏng thư giản.
Anh nhìn Tô Tố xem Ti vi rất chăm chú, một tay từ từ để xuống bên hông cô.
Tô Tố không hề để ý đến.
Tiêu Lăng mất một lúc, khi bắt đầu vào chủ đề chính thì nhìn thấy người phụ nữa đầu nghiêng xuống, ngủ thiếp rồi!
Ti vi ồn như vậy, vẫn có thể ngủ thiếp đi!
Anh nhìn cô qua ánh sáng căn phòng, nhìn thấy một lớp bóng dưới mí mắt cô cô ấy. Tiêu Lăng kéo tay về với một khuôn mặt chán nản.
Chết tiệt thật!
Tên khốn Phạm Lãi vì quay phim mà dám làm người phụ nữa của anh ta thành ra thế này!
Xem anh ta làm sao trừng trị.
……
Tiêu Lăng tắt Tivi một cách bất lực, tiện tay ném chiếc điều khiển lên bàn cạnh giường ngủ. Các cửa sổ trong phòng tắm không được đóng lại, gió cuốn vào trong và thổi đến cánh cửa phòng tắm bị kêu.
Tiêu Lăng nhẹ nhàng bước xuống giường đi vào phòng cửa sổ phòng tắm.
Đằng sau anh, Tô Tố nín thở với một khuôn mặt kinh hãi và lặng lẽ mở một mắt. Nhìn thấy trong phòng không có ai mới thở một hơi nhẹ.
Cô ấy nắm lấy ngực, những nhịp đập lo lắng.
Aaaaa.
Làm sao đây?
Hôm nay coi như cởi đồ thành công, nhưng sau đó sẽ như thế nào?
Tô Tố nghĩ rằng sau này sẽ có cảm giác đen tối không nhìn thấy ánh sáng.
Tiếng bước chân vang đến, cô hoảng sợ đến trái tim nhảy đến cuốn họng và nhanh chóng điều chỉnh hơi thở. Nhắm mắt lại, im lặng nằm ở đó.
Khi mắt không thể nhìn thấy thì âm thanh và xúc giác trở nên nhạy cảm. Cô nghe thấy tiếng Tiêu Lăng cố tình hạ nhẹ bước chân, nghe thấy tiếng anh ta đến gần chiếc giường lớn, thậm chí cảm nhận được anh ta lên giường, vị trí của giường đột nhiên bị dìm xuống.
Tô Tố cố gắng thư giản, dùng mạng sống để diễn.
Mẹ ơi!
Đây là cô dùng diễn xuất tốt nhất cô dành cho Tiêu Lăng rồi!
Trong lòng cô vẫn đang kêu ca, cô cảm nhận được Tiêu Lăng nhẹ nhàng chỉnh rồi chỉnh chân chăn.
Động tác dịu dàng giống như đối đãi với kho báu yêu quý.
Tô Tố trong lòng điên rồ.
Đừng đối xử tốt với cô ấy được không?
Cô ấy sẽ bị nghiện!
Tiêu Lăng lên giường, cánh tay dài của anh ta dang ra và ôm lấy Tô Tố trong lòng.
Hey, hey.
Mặc dù không ăn được, nhưng cũng phải xem thường。
Tô Tố bây giờ vẫn đang tỉnh táo, từ từ lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ của Tiêu Lăng, thực sự thư giản cơ thể của mình, ngủ thiếp đi.
Tiêu Lăng hôm nay được coi là chán nản.
Một màn lãng mạn bất ngờ được thiết kế nhưng quá thất bại.
Ban đầu theo suy nghĩ của anh ta, anh ta chuẩn bị cho Tô Tố một đồ bơi gợi cảm. Đợi cô từ phòng tắm đi ra thì anh đi lên trao cho cô ta một nụ hôn thật sâu và sau đó hai người sẽ tự nhiên được ở cùng nhau.
Đâu ngờ rằng hôm nay kết thúc trong thất bại.
Ở trên cây cầu gỗ anh cũng gần như thành công, nhưng ông trời không làm điều tốt, thậm chí lúc đó còn để mưa to!
Sau đó trở về nhà ăn bữa tối lãng mạn, lúc này người phụ nữ này sẽ không từ chối sự gần gũi chứ?
Ai biết rằng kế hoạch không theo kịp với sự thay đổi, người phụ nữ này chỉ đơn giản là không làm theo kịch bản mà anh ta đã hình dung.
Cô ta thậm chí dám ngủ thiếp!
Tiêu Lăng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang ngủ của Tô Tố, mắt cháy bỏng căm hận đến nổi muốn khoét một cái lỗ trên mặt cô ta. Nhưng người phụ nữa này ngủ như con lợn chết, không thể nhận được ánh mắt cháy lửa ấy.
Này!
Tiêu Lăng thở dài nặng nề.
Quên đi quên đi, hôm nay anh ấy quá từ bi và bỏ qua cho cô ta!
Nhưng lần sau…..
Hehehe!
Anh quyết tâm, lần dù cho người phụ nữ này có ngất đi thì anh cũng không bỏ qua cho cô ta!
Tiêu Lăng nằm trên giường, nửa người gập lại dang tay tắt đèn bàn thì liền nghe thấy tiếng “Bang”.
Anh ta quay mắt nhìn qua, là chiếc điện thoại trên bàn cạnh giường của Tô Tố nhận được một tin nhắn.
Tim anh ta di chuyển một chút, quay sang nhìn Tô Tố đang ngủ và khoé miệng gợi lên một điều cười không mấy tốt lành.
Không phải trong tim người phụ nữ này đang chứa đựng một người đàn ông tên “Cảnh Thuỵ” sao? Anh muốn xem rằng họ còn liên lạc gì không!
Người phụ nữ này dám liên lạc người đàn ông khác sau lưng anh ta thì xem anh ta làm thế nào “dạy” cho một bài học!
Tiêu Lăng hoàn toàn có thể xem sự riêng tư của Tô Tố, không do dự liền cầm điện thoại cô ta trong tay.
Anh cầm lấy và liếc nhìn nó, khuôn mặt anh dịu xuống.
Người gửi hiển thị là Tiểu Hy.
Tiêu Lăng biết cô ta, Tô Tố là bạn thân nhất của Tiểu Hy.
Anh ta lạnh lùng không trả lời tin nhắn trực tiếp xoá nó đi! Việc này thực sự không cần đến Tô Tố quan tâm đến. Nghĩ cũng không nghĩ cũng biết rằng Tô Đại Khuê tìm Tô Tố không có chuyện gì tốt.
Tìm rắc rối với người phụ nữ của anh ấy? Cũng không tự đo lường sức nặng của mình. Họ nghĩ rằng Tô Tố là một người phụ nữ yếu đuối như lúc trước, gia đình họ muốn bắt nạt là bắt nạt người phụ nữ yếu đuối này à!
Tiêu Lăng không còn tâm trạng để xem điện thoại của Tô Tố, “bang’ một phát ném điện thoại trên tủ đầu giường. Anh cười chế nhạo, anh ta còn chưa tìm đến cửa mà Tô Cảnh Thuỵ đã tìm đến cửa rồi à.
Họ tìm đến cái chết, thì tôi cũng không ngại gì cả!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...