Tô Tố vươn dài cổ vừa nhìn cái, thấy Tiêu Lăng đã đóng cái túi giấy lại rồi.
Cô đẩy cái lưng của mình và vào trong phòng tắm,” Vẫn nên tắm trước đã, tắm xong thoa chút chống nắng rồi hẵng đi chơi, làn da đẹp thế này, làm hư nó thì thật chả tốt.”
Ừm...
Tô Tố nhìn Tiêu Lăng đầy cảnh giác.
Sao nay lại chu đáo vây?
Không phải lại có âm mưu gì chứ.
“Anh nhìn tôi như vậy làm gì?”
“Anh đang có chủ ý quái quỷ gì, thành thật khai báo.” Tô Tố nheo đôi mắt lại.
Tiêu Lăng mặt không biến sắc, dang tay bất lực,”Tôi khi nãy vừa thừa nhận thân phận với cô rồi, Tôi khó khăn lắm mới có thể dịu dàng chu đáo như thế, cô ngược lại còn cảm thấy tôi có chủ ý quái quỷ sai. Haizz...”
“Thật là không có chủ ý quái quỷ.”
Tiêu Lăng kiên định lắc đầu, “Đương nhiên không có!”
Cô chả thấy có gì bất thường, tạm thời tin tưởng, thuận tay bỏ túi giấy vào nhà tắm, “Còn đưa đồ gì đây, đợi chút tắm xong mặc áo tắm luôn, đừng có làm lỡ thời gian. Đời xíu sau khi trời tối nước sẽ lạnh, dù là mùa hè, nhưng bị cảm cũng không tốt.”
Tô Tố mơ màng bị đẩy vào phòng tắm.
Tiêu Lăng bỏ túi giấy ngoài cửa, tiện tay đóng tấm cửa kính mờ lại.
Căn Phòng này là anh ta đặt riêng, cửa mờ trong phòng tắm có tuyệt nhất, có thể coi nhất cửa nhất động của người trong kia, tuy chỉ thấy cái bóng, nhưng còn đỡ hơn cái gì cũng không thấy.
Nghĩ tới đó anh ta đắc ý lựa đồ bơi, toàn thân Tiêu Lăng nóng lên, cơ thể cũng đã hưng phấn lên.
Anh cúi đầy nhìn cái quần của mình, vươn tay vỗ vỗ, nói một câu đầy nghiêm túc,” Đừng lo lắng, đồ tốt phải ăn từ từ mới nếm ra được hương vị của nó, biết không?”
.....
Tô Tố cũng không nghĩ nhiều, để phòng những hành động nhỏ quái quỷ của Tiêu Lăng, cô chốt chặt cửa phòng lại. Thời gian vội vã, tắm bồn chắc là không kịp, cô mở vòi nước và bắt đầu tắm.
“Thoải mái thật.”
Nước nóng dội xuống cả người, sự mệt mỏi của cả ngày vơi đi một nửa, phòng tắm có cửa sổ hướng biển, đối mặt với biển lớn, cô vừa tắm vừa ngắm cảnh, thật sự là bài ca quá hòa hợp.
Nước chảy rất mạnh, đồ cô vừa cởi ra lập tức bị ướt cả.
Cô cũng không để ý.
Khi vừa tắm xong, lúc lau khô người thay đồ bơi, cô vừa tức vừa xấu hổ.
Cô dùng hai ngón tay gỡ áo bơi ra, cô tức đến nổi cả gân xanh trên trán.
Ai có thể nói cho cô biết, Những sợ dây màu đen và hai mảnh vải hoàn toàn vô dụng kết hợp lại là thứ gì đây!
Đây thực sự là bộ đồ bơi cứt chó mà!
Nội y cũng không hở hang như vậy.
Khốn nạn, chả trách biểu hiện khi nãy của Tiêu Lăng lại khẩn trương như vậy, thì ra là bày ra cái chủ ý này.
Đồ háo sắc chết tiệt.
Lần trước khi cô đến Truyền Thông Tinh Quang kí kết hợp đồng còn tối cái mặt lại không cho phép cô mặc quần ngắn, giờ thì lại đưa cái bộ đồ bơi hết sức hở hang cho cô mặc.
Rõ ràng là làm bộ làm tịt.
“Tiêu Lăng cái tên háo sắc!”
Cô ta hằn giọng chửi, đưa tay mở cánh cửa phòng tắm, cô thà không đi chơi cũng không mặc bồ đồ tắm hở hang như vậy ra ngoài.
Quàng Quàng Quàng.
Cô đẩy nhiều lần, cửa phòng tắm một chút cũng chả động đậy. Cô tức đến nhảy cả chân lên, cô mới nhớ ra chính mình đã đóng chốt cửa.
Mở khóa chốt.
Cô cẩn thận mở một khe nhỏ ở cửa.
“Tiêu Lăng! Tiêu Lăng anh đang ở đâu?”
“Cô thay đồ xong rồi!”
Tiêu Lăng lập tức xuất hiện ở trước cửa, mắt hau háu nhìn vào người của cô ta. Tô Tố tức đến nổi cắn chặt răng, nhanh chóng khép khe của lại, tránh lộ hàng ra ngoài, “tôi không mặc bộ đồ tắm này, anh mau đổi bồ khác cho tôi!”
Anh ta biết chắc con tiểu yêu tinh này không chịu mặt.
“Đồ Bơi à? Trong tủ còn một bộ, hay cô tự ra mà lấy?”
Tô Tố tức đến đỏ bừng cả mặt.
Cô cũng muốn đi ra, nhưng làm sao ra đây?
Đồ của cô đã ướt thấu rồi, trên tay chỉ còn bộ đồ bơi gợi tình này.
Quần áo mùa hè vốn dĩ đã khá mỏng, bộ đồ ướt của cô lại là màu trắng, mặc lên vốn dĩ chả che đẩy được gì, nhưng bộ đồ bơi chết tiệt gợi tình này có chết cô cũng không mặt ra ngoài.
Đồ Khốn Nạn.
Sớm đã bày trò với cô.
Hèn cho trong phòng tắm cô phát hiện không có khăn tắm, chắc chắn Tiêu Lăng đã sắp xếp sẵn từ trước.
Cô chỉ còn cách tạm thời mềm mỏng dịu dàng lại.
“Tiêu Lăng...anh đổi cho tôi bộ khác được không, tôi cái này... tôi không thể mặc ra ngoài được.”
Cô nhịn rồi lại nhịn, cắn sắp nát cái răng, đồ háo sắc, cô thề, đợi cô từ phòng tắm đi ra,, việc đầu tiên là vứt bộ đồ bơi này lên đầu anh ta.
Sao anh ta không mặc mấy miếng vải rác này đi tắm đi!
“Tiêu Lăng, anh lấy cho tôi bộ đồ được không?”
“Không được!” Tiêu Lăng cự tuyệt dứt khoát, âm thanh nhẹ nhàng bay vào phòng tắm, “Ù...giờ cô có ba sự lựa chọn. Một là không mặc đồ đi ra, cái này tôi cũng tương đối tán thành...”
Tán thành con khỉ!
“ Hai là mặc bộ đồ ướt đi ra, lộ rõ nhục thể, cô cũng biết, đôi khi mặc đồ ướt xuyên thấu, còn hấp dẫn mê hoặc hơn không mặc, cô mặc đồ đó đi ra, tôi không đảm bảo sẽ không nảy sinh thú tính.”
Tô Tố cắn răng, thì ra anh ta cũng biết mình là cầm thú.
“Thứ ba...” Giọng anh ta ngắt quãng, “Bên trong chả phải còn bộ đồ bơi sao, dù hơi gợi cảm một chút, nhưng cái không nên lộ thì không lộ tí nào.”
Khốn nạn! Khốn nạn!
Trong lòng cô đang chửi tổ tông 18 đời của Tiêu Lăng.
Cánh cửa mở ta thêm xíu, chỉ lộ ra cái đầu cô, Tô Tố nhìn Tiêu Lăng với ánh mắt căm hờn,” Anh có phải đã âm mưu từ trước!”
Tiêu Lăng cười híp mắt, nói dối không chớp mắt,” Sao như thế được. Cái đồ bơi này là do Thư Ký Trương chuẩn bị, tôi nào biết anh ta lại chuẩn bị đồ bơi kiểu này.”
Tô Tố mặt đầy nghi ngờ, “Anh chắc chứ?”
“Đương nhiên rồi, sao tôi có thể làm việc mất giá như thế”
“,,,,”
Cái việc vô liêm sỉ vậy chắc chắn là do anh ta làm.
“Cô thật sự muốn đổi bộ đồ bơi khác sao?”
Chẳng lẽ lương tâm cắn rứt? Tô Tố vội vàng gật đầu, “Muốn đổi muốn đổi”
“Nói mấy câu dễ nghe trước, nói không chừng tôi sẽ đi lấy cho cô.”
Cô lại nghiến răng, giơ cái nắm đấm lên, cô đã biết anh ta chả có ý tốt vậy, để không phải mặc bộ đồ hở hàng như vây, cô nghiến răng, mặt lộ ra một nụ cười giả tạo.
“Lăng...anh lấy cho em được không?”
“Lăng?” Tiêu Lăng lắc đầu, “Cách xưng hô này chưa đủ thân mật.”
Còn muốn thân mật sao đây!
Ánh mắt Tô Tố nảy lửa, “Anh rốt cuộc muốn thế nào.”
“Tính khí thật không tốt, hở xíu là phát hỏa, như vậy sẽ già nhanh lắm.” Tiêu Lăng khó có cơ hội được trêu trọc cô ta, cuối eo xuống nhanh tầm với tầm nhìn của cô, “Kêu một tiếng Chồng tôi sẽ đi lấy cho.”
Bùm!
Không chỉ khuôn mặt Tô Tố, toàn thân cũng đều điên máu lên, làn da trắng của cô chuyển sang đỏ như tôm khô bị nấu chin.
“Anh, anh anh…”Cô run run tay chỉ vào Tiêu Lăng, lặng một lúc mới bức ra một câu,”Vô liêm sỉ.”
Tiêu Lăng cũng không tức giận, vẫn cười rất tươi, “Cô nghĩ xem, rốt cuộc là muốn thua võ mồm, hay là không mặc đồ mà ra đây? Đương nhiên rồi, thuận theo ý nguyện của cá nhân hay là mong đợi vào việc cô lõa thể bước ra.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...