Giúp?
Tô Tố kỳ quái nhìn Tiêu Lăng
Cô ấy vẫn chưa hiểu rõ Tiêu Lăng, ngoại trừ trước đây anh vì muốn lấy được sự tha thứ của cô, anh đi vào trong bếp của nhà Tiểu Hy để phụ Cảnh Thụy mấy lần, thời gian khác cơ bản không có vào trong bếp. Điểm này Tiêu Lăng có chút chủ nghĩa gia chủ, dường như cảm thấy---quân tử rời xa nhà bếp
Nhưng mà Tô Tố nghĩ về những lời Tiêu mẫu nói với cô trước đây, Tiêu Lăng hầm canh cho Tiêu Diệp Lạc, trong lòng cô có chút khó chịu
Cảnh thấy Tiêu Lăng anh không phải là không biết, cũng không phải là không tình nguyện vào trong bếp, chỉ là cần phải có người mà anh ấy tình nguyện vào bếp mới được à
Vì vậy lúc này Tiêu Lăng muốn vào trong bếp giúp, Tô Tố vẫn khá vui mừng
Đây có phải là nói rõ rằng, cô đã trở thàng cái người đã khiến Tiêu Lăng vào bếp rồi sao?
Tô Tố nhìn rau trong bồn rửa, vẩy vẩy nước ở trên tay, “đến đây, anh giúp em rửa rau”
“Được”
Tiêu Lăng đi đến bệ rửa rau, đưa tay ra rửa, công việc này anh nhiều năm rồi đã không làm qua, vì vậy động tác có chút lạ lẫm, Tô Tố nhìn dáng vẻ ngập nghễnh của anh buồn cười không được, “Tiêu Lăng, anh đang rửa rau hay là bóp rau, lá rau đều bị anh bóp nát rồi, đọi chút không có cách nào ăn hết, cần phải như thế này, đây, em dạy anh”
Tô Tố đứng bên cạnh anh, từ lá từng lá tư kỳ thanh ngặt từ cành xuống, sau đó mở vòi nước xối vào đất bám trên cành rửa sạch, “nhìn thấy kỹ chưa, phải rửa như thế, rau xanh không thể dùng bóp, ài….anh không biết nấu cơm à?”
“Không biết anh chỉ biết hầm canh” sắc mặt Tiêu Lăng có chút không tự nhiên, anh ho nhẹ một tiếng, “hồi nhỏ trước đây bản thân hầm canh, nhưng mà đều là dì Trương rửa sạch những nguyên liệu anh cần rồi, sau đó anh tự tay hầm. thực tế hầm canh rất đơn giản, chính là đồ ăn mặn, ví dụ xương sườn, ví dụ xương ống bỏ vào nồi hầm trước, đợi sau khi hầm nát rồi cho thêm vào nguyên liệu là xong, không cần kỹ thuật gì “
Tô Tố đột nhiên hiểu tại sao
Thì ra hàng ngày hầm canh cho Tiêu Diệp Lạc mà Tiêu mẫu nói là chuyện thế này
Trong lòng cô lập tức thì thoải mái rất nhiều
Bỗng nhiên, ánh mắt cô nhìn vào trên đôi tay của Tiêu Lăng, cô nắm lấy mu bàn tay của anh, nhìn đầu ngón tay đỏ ửng, “tay của anh làm sao mà đỏ vậy?”
“Vừa ngồi ngồi ghế đẩu, ghế đẩu có chút trơn suýt chút nữa thì ngã, vì vậy nắm đấm không cẩn thận cáu giận lên máy tính.” Tiêu Lăng bình thản nhìn mu tay của bản thân, “chỉ là có chút sưng đỏ, cũng không bị rách da, rửa rau không có vấn đề”
“Vậy thì cũng không được, anh đừng làm nữa, em tự làm” Tô Tố cưỡng chế lấy tay của Tiêu Lăng từ trong bồn rửa rau ra, đưa cho anh một chiếc khăn sạch, “lau tay cho khô đi, không được phép đụng vào nước nữa”
Tiêu Lăng nhìn chiếc khăn trên tay mình, lắc đầu bất lực
Nào có nghiêm trọng vậy
Nhưng mà cuối cùng cũng không nói gì nhiều, anh lau khô tay, lùi sau hai bước dựa vào bên cửa, ánh mắt sâu thẳm nhìn Tô Tố. Tô Tố bị nhìn có chút không tự tại, làm việc cũng không được ổn, “anh như vậy nhìn em làm gì á….”
Khiến người ta ái ngại
Tiêu Lăng từ sau lưng ôm cô, cằm nhẹ nhàng để lên bờ vai của cô, giọng nói mềm mại không tả nổi, “Tô Tố…..”
“Ừm”
“Chúng mình ngày mai đi ra nước ngoài chụp ảnh áo cưới đi”
Tô Tố kinh ngạc ngoảnh đầu lại nhìn anh, “ngày mai? Làm gì mà gấp gáp vậy, chúng minhg không phải nói rồi sao đợi qua 15 tháng giêng sao, đợi qua năm mới xong rồi mới đi sao?”
Tiêu Lăng cánh tau càng ôm chặt hơn, “bởi vì anh không muốn đợi thêm nữa, anh muôn dùng tốc độ nhanh nhất cùng em chụp ảnh áo cưới, muốn dùng tốc độ nhanh nhất Tô Tố à, ở trong phòng kết hôn của chúng mình reo lên ảnh của chúng mình”
Mặt của Tô Tố từ từ nóng lên, cô cũng không có nghĩ nhiều, vòng tay qua cổ anh, “cạp”một tiếng cắn một miếng ở cằm anh, “nhìn trên phần hôm nay anh biết nói như thế này, khích lệ anh’
Tiêu Lăng ánh mắt nhìn sâu thẳm càng thêm sâu hơn, anh nhếch mép, “Tô Tố, nếu muốn khích lệ như thế cũng quá nhẹ rồi”
Khơ….
Tô Tố còn chưa kịp phản ứng, cả người bị quay 360 độ, đầu óc của cô còn đang quay cuồng, Tiêu Lăng cả người đè lên, hôn thật mạnh lên đôi môi cô. Môi lưỡi của anh mang theo sức mạnh, xoay chuyển hút lấy đôi môi hồng của cô, mạnh mẽ tách rời hai hàm răng của cô, cùng đầu lưỡi của cô nhảy múa
“Ưm….’
Độ nóng của không khí bỗng “châng” tăng lên
Tô Tố chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, hít thở không thông thuận, cả người đều có chút yếu mềm
Tiêu Lăng ôm chặt lấy cô, ngăn chặn cô khịu xuống, trong miệng vẫn đang không ngừng tăng lực hút
“Ưm ưm ưm….”
Tô Tố cảm thấy phổi muốn nổ rồi, dùng sức vỗ vào lưng của Tiêu Lăng
Tiêu Lăng bất lực phải thả cô ra, Tô Tố giống như con cá vừa bị tóm lên trên bờ, mở miệng cố gắng hít thở, sau khi bờ môi của cô bị giày vò, vừa đỏ vừa sưng, lúc mở mập mờ càng thêm quyến rũ người khác, ánh mắt của Tiêu Lăng càng ngày càng rực cháy, rơi trên người của Tô Tố, dường như muốn đốt cháy một lỗ ở trên người cô
“Tô Tố….”
“Ừm?” Tô Tố ngập ngừng ngẩng đầu lên, ánh mắt còn có chút mơ màng
Chết tiệt
Người phụ nữ này quả là một con yêu tinh, ánh mắt vô tội như thế nhìn anh, khiến đầu anh có chút không chịu được rồi
Tiêu Lăng cánh tay đỡ sau lưng Tô Tố bắt đầu không quy tắc rồi
Tô Tố cũng có chút rối trí
Bỗng nhiên----
“Oa oa oa, daddy mami đang làm gì thế?” Tiểu Thất xuất hiện ở trước cửa, ánh mắt kinh ngạc nhìn hai người. Sắc mặt của Tiêu Lăng phút chốc tối lại, bấy lực thu lại cánh tay, ngoảnh đầu nhìn về phía Tiểu Thất, nhìn thấy ánh mắt long lanh của Tiểu Thất, trong đôi mắt to tròn đều toàn là hiếu kỳ
“…..”Tiêu Lăng
“Daddy mami đang diễn kịch phải không? Kịch trên ti vi chính là diễn như thế đó, hôn trước, sau khi hôn xong hai ngày sau nữ chinh mang thai bụng lớn, sau đó thì sinh em bé, daddy mami coa phải muốn sinh em trai em gái cho Tiểu Thất và anh trai không ạ?”
Ánh mắt Tiêu Lăng lóe sáng, câu ngón tay có ý gọi Tiểu Thất lại
Tiểu Thất lập tức “tâng tâng tang” chạy đến, “daddy….”
Tiêu lăng ôm Tiểu Thất lên, “Tiểu Thất, con là muốn em trai hay là muốn em gái?”
Tiểu Thất cắn đầu ngón tay, “em trai”
“Tại sao?”
“Tiểu Thất là con gái, đối lập thu hút mà, Tiểu Thất đương nhiên thích em trai, daddy mami không được sinh em gái ra, có em trai, Tiểu Thất còn là cô bé duy nhất trong nhà, thêm em gái, mọi người khẳng định sẽ không yêu Tiểu Thất, chỉ yêu em gái thôi”
Mép miệng của Tiêu Lăng giựt giựt, đứa trẻ này suy nghĩ nhiều quá
Tiểu Thất đã cắn đầu ngón tay bắt đầu diễn vở kịch bi tình, “ái….khoảng thời gian trước trên mạng rất nhiều đứa trẻ khiếu nại người lớn, đều nói sau khi có em trai em gái rồi người lớn đều không yêu bọn trẻ nữa, đây cũng quá đáng thương rồi à”
Tô Tô nhìn Tiêu Lăng
Ừm hứ
Tiêu Lăng không phải nói là anh đã thuyết phục được Tiểu Thất và Cảnh Thụy rồi sao, bây giờ nhìn thấy, vẫn phải tiếp tục thuyết phục à
“Tiểu Thất, con nghĩ như vậy là không đúng biết không”
“Làm sao mà không đúng ạ?”
“Con và Cảnh Thụy hai đứa ai lớn?”
“Anh trai lớn ya”
“Vì vậy Cảnh Thụy có thể chỉ huy con đúng không? Vậy đợi con có em trai em gái rồi, đến lúc đó con có thể giống như Cảnh Thụy kêu con làm, chỉ huy các em à”
Tiểu Thất ngậm đầu ngón tay nghiêm túc suy nghĩ, “hình như…..cũng đúng ha”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...