Bởi vì lần này khách mời đến quá nhiều, vì vậy phòng ở đa số nếu có thể ở một phòng thì đều ở chung một phòng
Lãnh Mạc và Mộ Bạch ở một phòng, hai người không có ý kiến
An Tiểu Hy là bạn đồng hành của Tôn Nguyên, vì vậy hai người bọn họ bị sắp xếp vào một phòng
Tiểu Hy lập tức kháng nghị, “không được không được, tôi không ở chung với anh ta”
Cô đến đây là đến xem lễ đính hôn của tầng lớp thượng lưu, làm sao có thể ở chung một phòng với Tôn Nguyên được, Tôn Nguyên con bướm hoa này không kiêng nể ăn chay ăn mặn, chẳng may nhân lúc đem tối cô ngủ say có âm mưu không tốt với cô thì làm sao?
Tôn Nguyên nhìn thấy dáng điệu Tiểu Hy tránh né anh, phút chốc bực tức lên, “cô nghĩ rằng tôi muốn ở cùng một phòng với cô chắc, ha ha ha, cười chết người thôi, tôi nói cho cô biết, cho dù cô có cởi hết đứng trước mặt bồn thiếu gia, bổn thiếu gia đung không nhìn một cái. Cô không ở cùng tôi một phòng vừa hay, đại ca, chúng ta hai người một phòng”
Tiêu Lăng cau mày
Tôn Nguyên nhìn biểu cảm của anh ấy, khoa trương gào lên, “đại ca anh không phải chứ, anh coi thường huynh đệ như thế thật sự tốt không đại ca, tim em muốn tổn thương rồi”
Tô Tố mím môi cười, đưa tay ra ôm lấy cánh tay của Tiểu Hy nói với Tiêu Lăng, “anh cùng với Tôn Nguyên chung một phòng đi, em với Tiểu Hy ở cùng nhau”
Giống với Tiểu Hy, cô không yên tâm với Tôn Nguyên
Tiểu Hy nếu như dưới mắt cô bị làm sao, cô sẽ tự trách cả đời
Tiêu Lăng càng thêm không vui
Phòng cứ như thế bị phân ra, mấy người do nhân viên dẫn vào lâu đài, vẻ bên ngoài của lâu đài là màu vàng đất, lâu đài này không phải là kiểu lâu đài truyền thống phong cách Châu Âu thời trung cổ, mà là về sau cải tạo, không phải chỉ bên ngoài còn cả nơi khác, đều thêm hoành tráng một chút, kiến trúc của Châu Âu, nổi bật nhất là một số kiến trúc góc nhọn, từ đằng xa nhìn giống như một bức tranh xinh đẹp
Tô Tố vừa đi vừa thưởng thức, cô đối với những thứ chưa nhìn thấy bao giờ cũng có chút tính hiếu kỳ
“Thích không?”
“Cái gì?”
Tiêu Lăng vòng tay qua eo của cô, nhìn thấy cô quan sát bốn phía, ở bên tai cô nói nhẹ, “có thích tòa lâu đài này không? Nếu thích chúng mình cũng mua một hòn đảo, xây lên một tòa lâu đài”
Lời nói này không có hạ giọng, người xung quanh đều nghe thấy rõ ràng
Ánh mắt của Mạc Oanh Oanh nhìn Tô Tố càng thêm thù hận hơn
Tô Tố thì hoàn toàn không có chú ý đến ánh mắt của cô ta, nghe thấy lời của Tiêu Lăng cô nghĩ cũng không nghĩ liền lắc đầu, “con người em rất bình thường, em thích thành phố, thích nơi có nhiều người sống động, như nơi xa hoa này thỉnh thoảng đến nghỉ dưỡng còn có thể, thật sự sống ở đây, hàng ngày đối mặt với toàn người giúp việc, cuộc sống như thế không phải là điều em muốn. Vả lại phòng ở đây lớn quá, nếu như cả nhà đến đây sinh sống trống vắng lạnh nhạt.....em cũng không thích”
Ánh mắt của Mộ Bạch di chuyển, chằm chằm nhìn Tô Tố
Anh chính bởi vì cảm thấy quá lạnh nhạt, vậy nên mới tự nguyện một mình bản thân sống trong chung cư ở trung tâm thành phố, mà không phải là ở biệt thự của gia đình
Mạc Oanh Oanh đang không biết tóm được thóp trong lời nói của Tô Tố thế nào, nghe thấy cô ấy nói như vậy phút chốc bật cười lên, “người nghèo giống như cô đương nhiên không thể tẩn hưởng được cuộc sống của chúng tôi rồi”
Tô Tố không nóng không lạnh phản kích, “nếu như cô ám chỉ “cuộc sống như thế này” tức là có lâu đài có người giúp việc, vậy thì tôi đúng thật tẩn hưởng không được”
Trong lúc nói chuyện, nhân viên đã dẫn mấy người đến điểm đích
Đây là tầng 2 của lâu đài
Tầng 2 toàn bộ đều là phòng khách, nhân viên nhẹ nhàng nói, “ở đây trên cửa đều có số phòng, chìa khóa trong tay của các vị quý khách cũng có tương ứng với số phòng, các quý khách đi đường chắc đã mệt rồi, bây giờ có thể về phòng nghỉ ngơi một chút”
Nhân viên còn phải đón tiếp các vị khách khác nữa, cúi người chào mọi người rồi rời khỏi
Tô Tố nhìn chìa khóa trong tay của mình, số phòng là 20, ở cuối cùng của hành lang, cũng là vị trí bên trong cùng. Mà số phòng của Tiêu Lăng là 01 ở đầu hành lang, số phòng ở giữa hai người đến mười mấy căn. Tô Tố nhìn Mạc Oanh Oanh, Mạc Oanh Oanh đã đắc ý cầm chìa khóa trong tay mở cửa phòng số 02, phòng của cô ta đối diện cửa phòng của Tiêu Lăng, chỉ cách có một hành lang mà thôi
Cách sắp xếp này cũng thật rõ ràng rồi
Tiêu Lăng nhìn qua một lượt số phòng của tất cả mọi người, nhìn thất số phòng của Mộ Bạch là 19, quả quyết đổi với anh ấy
“Không có vấn đề chứ?”
Mộ Bạch và Lãnh Mạc cùng một phòng, hai người đều không có ý kiến
Bên kia Mạc Oanh Oanh nhìn thấy số phòng của bọn họ, hận cứ cắn lấy răng, cô đứng ở cửa phòng không vừa ý nhìn mấy người, “các anh như thế cũng quá không nể mặt chủ nhà rồi, chúng tôi khổ sở sắp xếp, nhất định không tuân theo quy tắc sao”
Cô xuống khỏi máy bay lập tức gọi điện thoại thuyết phục ông nội, để ông nội đống ý để người giúp việc sắp xếp phòng của cô và Tiêu Lăng ở chung
Nhìn thấy Tiêu Lăng để ý cũng không để ý anh nắm tay Tô Tố đi đến bên trong cùng của hành lang, Mạc Oanh Oanh tức giận dậm chân tại chỗ, hận hận trừng mắt nhìn bóng dáng sau lưng của hai người cô quay người vào trong phòng, cánh cửa phòng bị đóng sập lại phát ra âm thanh điếc tai
Mọi người về phòng của mình
Bây giờ sắp là 5 giờ 30 phút chiều theo thời gian ở Male, nhưng hoàn toàn không có vẻ trời muốn tối đi, mặt trời vẫn ở rất cao, Tiêu Lăng đưa cô và Tiểu Hy về phòng, kiểm tra một lượt đồ trong phòng, nhìn thấy không có thiếu đồ gì mới gật gật đầu, anh dựa vào cánh cửa nói với Tô Tố, “đợi chút Tiểu Trần chắc sẽ mang hành lý đến, em mệt không? Nếu mệt thì tắm rửa trước rồi đi ngủ điều chỉnh lại chênh lệch thời gian, ngày mai sau khi tham gia lễ đính hôn chúng mình liền rời khỏi hòn đảo, anh đưa em đi nơi khác dạo. Nếu như không mệt tắm rửa thay đồ chúng mình ra ngoài đi chơi”
Tô Tố ở trên máy bay có ngủ một giắc, lúc này một chút cũng không buồn ngủ
Lần đầu tiên cô ra nước ngoài không trách được có chút hưng phấn cũng có chút hiếu kỳ, cô nhìn ngoài trời, “em thấy trời tối vẫn còn một khoảng thời gian nữa, anh đợi em chút, em đi tắm rửa lập tức ra, anh cũng đi tắm rửa thay quần áo đi, thu dọn xong thì ra ngoài đi chơi’
Tiêu Lăng biết cô sẽ nói như thế, anh gật đầu, hoàn toàn xem Tiểu Hy như không khí, hạ mình hôn lên trán của cô, “được, đi thôi, mặt trời ở đây có chút lớn hơn, nhớ bôi lên chút kem chống nắng”
“Biết rồi là”
Tô Tố đóng cửa phòng lại, vừa quay người lại thì gặp phải ánh mắt đùa giỡn của An Tiểu Hy, “giải hòa rồi?”
Tô Tố nghĩ về lúc trước ở trước mặt Tiểu Hy nói rằng sẽ không tha thứ cho Tiêu Lăng nữa, mặt đỏ lên chút, ngại ngùng gật đầu, “giải hòa rồi”
Tiểu Hy thở dài, “đáng tiếc cho Mộ Bạch sư huynh rồi” cô ngồi phịch xuống ghế sô-pha, cảm thấy thoải mái nằm ngửa ra, “a.....dù sao thì cậu cảm thấy vui vẻ là được rồi, chúng mình thu dọn nhanh lên chút, còn ra ngoài chơi nữa”
“OK”
Hành lý của Tiểu Hy luôn mang theo bên người, cô tắm rửa trước, khi cô đi tắm rửa Tiểu Trấn quả nhiên đem hành lý của Tô Tố đến, Tô Tố cũng đấu tranh với tắm rửa, tắm rửa xong xuôi bôi lên kem chống nắng, thay lên chiếc váy hoa phong cách Bohemian, trên đầu kết hợp một chiếc mũ màu cỏ, giống như nữ thần vậy
Tiểu Hy không cao như Tô Tố, nhưng cô biết phong cách phù hợpvới bản thân
Tô thay lên áo ngắn không tay áo (croptop), bên dưới mặc một chiếc quần jean ngắn, hộ ra vong eo con kiến và đôi chân vừa thẳng vừa đẹp, vừa dễ thương vừa thời thượng
Tiêu Lăng đợi người đã ở phòng khách lớn ở tầng 2 chờ, nhìn thấy hai người đi ra, Tiêu Lăng sững lại một chút
Tôn Nguyên càng không nhịn được huýt một tiếng sáo
“Xinh đẹp”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...