Bóng đêm hạ xuống
Trên bãi cỏ tất cả bóng đèn đều sáng lên, ánh sáng lộng lẫy chiếu toàn bộ sân bãi giống như ban ngày, bên tai tiếng nhạc dịu nhẹ, mũi ngửi thấy hương hoa nồng nhiệt, trong miệng thưởng thức mỹ vị của điểm tâm
Tiểu Hy than thở không ngớt, “đúng thật là một thú hưởng thụ lớn trong cuộc đời à”
Tô Tố đã ăn no rồi, tay cầm một cốc sâm panh ít một ít một nhấm môi, cô dựa vào lan can cạnh hồ, mỉm cười nhìn trên bãi cỏ nam nam nữ nữ đã dịch chuyển, bỗng nhiên, ánh mắt cô dừng lại, anh chóng đưa tay ra kéo Tiểu Hy, chỉ về hường một người trong đám đông, “Tiểu Hy Tiểu Hy cậu xem người đó có phải là Tôn Nguyên?”
Tiểu Hy xuôi theo hướng tay chỉ của Tô Tố nhìn đi, mỹ vị của điểm tâm đều ăn không được nữa rồi, “chết tiệt, đúng thật là hắn ta, mặc bộ đồ vest giản dị màu hồng, trông giống như một con bướm hoa vậy, cậu nhìn hắn ta chìm trong đám con gái tự do bao nhiêu, chà, làm sao không sinh hắn ta thành con gái”
Tô Tố đỏ mồ hôi, cô cũng không thích người đàn ông giống như Tôn Nguyên, làm bạn bè cũng đủ nghĩa khí, nhưng là bạn trai, người đàn ông như thế này tốt nhất vẫn thôi đi
Cô nhìn vẻ mặt khinh thường của Tiểu Hy, nhanh chóng chuyển chủ đề, “tớ nhìn sao giống anh ta thế, anh ta không phải là người ngoài xã hội sao, làm sao có thể đến đây”
“Đúng vậy ồ, đây là dạ hội của trường chúng mình, hắn ta một người ở ngoài xá hội chạy đến đây làm cái gì, không phải là chạy đến tán gái chứ, không được không được” Tiểu Hy nhanh chóng bỏ đĩa điểm tâm trên tay lên bàn, “tớ không thể nhìn các bông hoa của trường bị hắn ta vùi dập, xem tớ cứu lấy mỹ nữ đây”
“Ái.....”
Tô Tố muốn gọi cô ấy lại, Tiểu Hy thì đã hùng hục chạy xa rồi
Tô Tố nhìn thấy Tiểu Hy xông vào trong đám người, sau đó ôm lấy cổ của Tôn Nguyên khóc, Tôn Nguyên mới đầu sững lại, sau đó những cô gái bên cạnh anh đều nhìn khinh thường anh, tiếp sau rất nhanh giải tán đi
Tô Tố bất lực chỉ xoa chán
Cô dường như có thể tưởng tượng Tiểu Hy nói cái gì. Ngoại trừ là giả làm bạn gái của Tôn Nguyên, sau đó khiếu nại anh ta không chung thủy gì đó
Cô nhìn Tôn Nguyên có chút lo lắng, Tôn Nguyên là huynh đệ tốt của Tiêu Lăng, nếu như anh ta xuất hiện ở đây rồi, thì Tiêu Lăng cũng có đến rồi phải không? Nếu như Tiêu Lăng đến, biết được cô làm bạn nhảy của Mộ Bạch.....Tô Tố càng thấy đau đầu rồi
“chắc không có đâu, anh ấy không phải nói tối hôm nay đến rất muộn mà, vả lại anh ấy biết mình đến đây, nhưng làm sao không nói, còn nữa đây chỉ là một buổi dạ tiệc nhỏ, anh ấy chắc sẽ không đến tham gia đâu.....”
Tô Tố không ý thức quay đầu nhìn ngó bốn phương, không có nhìn thấy Tiêu Lăng mới thở phào.
Cô ấy vừa mới muốn nhìn đi chỗ khác, ánh mắt hướng về phía cổng trường thì ngạc nhiên
Trương Hân
Còn vòng tay với một người đàn ông?
Tô Tố luôn biết đằng sau Trương Hân có một người đàn ông, nhưng Trương Hân trước giờ cũng không nói với cô, cô có một lần hiếu kỳ đi hỏi cô ấy, Trương Hân nói với cô, “đừng hỏi gì nhiều, Tố Tố, anh ta không phải là người tốt, nhưng đối với chị cũng tồi”
Tô Tố nắm chặt lấy cốc nhìn người đàn ông bên cạnh cô ấy
Khí thế của người đàn ông rất mạnh, ngũ quan cũng rất tuấn tú, trên mặt không có biểu cảm gì, toàn thân đều tỏa ra khí thế người lạ không thể lại gần, anh ta rất cao, Trương Hân cao 1,70 còn ddi giày cao gót, nhưng đứng cạnh anh ta vẫn còn thấp hơn anh ta nửa cái đầu. Anh ta mặc toàn thân màu đen, cổ áo sơ-mi mở ba nút cúc, để lộ ra ngoài bộ ngực rắn chắc màu lúa mạch, nếu như là Tiêu Lăng mặc, Tô Tố sẽ cảm thất rất quyến rũ, nhưng người đàn ông này mặc như vậy, chỉ khiến Tô tố cảm thấy đáng sợ.
Đây là một người đàn ông khá nguy hiểm
Trương Han đi theo anh ta......sẽ không bị uy hiếp chứ?
Trong lòng Tô Tố căng thẳng lên
Khi cô nhìn qua đó, Trương Hân cũng nhìn qua đây, Trương Hân ngầng đầu noi gì đó với người đàn ông đó, rồi thì đi lại đây, người đàn ông đó quay lại nhìn cô một cái, trong ánh mắt sắc bén giống như con chim ưng trên thảo nguyên, rất nhanh ánh mắt của anh ta thoáng chớp qua sự kinh ngạc, sau đó......gật đầu với cô
Trong tim Tô Tố đập thình thịch
Người đàn ông đó gật đầu với cô sao?
Lãnh Mạc tất nhiên sẽ không vô duyên vô cớ gật đầu với Tô Tố, anh trước đây ở chỗ Mộ Bạch uống rượu, ở trong điện thoại của anh ta album nhìn qua Tô Tố, cho đến dạ tiệc tối nay là do Mộ Bạch dành công phu tạo nên, vì muốn cho huynh đệ tốt thể diện, anh cũng sẽ không bỏ qua để ý Tô Tố
“ý.....Lãnh Mạc trước giờ đều không để ý người không liên quan” Trương Hân thuận tay nhắc lên một cốc sâm panh, thanh nhã đứng trước Tô Tố, “quả nhiên là mỹ nữ vẫn thu hút hơn”
“Anh ta tên Lãnh Mạc? đúng thật là người thế nào tên như thế”
“phụt...” Trương Hân nhịn cười không nổi, cô cạch cốc với Tô Tố, “ lời này em ở trước mặt tôi nói thì được, đừng ở trước mắt anh ta nói”
Tô Tố hạ ánh mắt xuống “ừm” một tiếng nhẹ nhàng, cô một bụng có lời muốn hỏi Trương Hân, nhưng bây giờ thân phận của cô.....câu hỏi gì đều không thể hỏi.
Trương Hân cầm cốc sâm panh lên một hơi uống hết
“Chị uống ít chút, sâm panh này là vị đào, chị không thể uống”
Trương Hân toan thân sững lại, ánh mắt như điện nhìn Tô Tố, “em làm sao biết được chị có di ứng với đào?”
Trong lòng Tô Tố giật mình, hối hận vô cùng
Cô làm sao buột miêng nói ra chuyện này rồi cô âm thầm véo bản thân một cái, sắc mặt rất tự nhiên, “em trước đây xem qua video của buổi phóng viên phỏng vấn chị, nhớ hình như là có chuyện như vậy, em nhớ sai rồi sao?”
“Không, em không có sai” ánh mắt của Trương Hân trên nét mắt của cô ấy nhìn 1 lượt không có phát hiện bất kỳ đầu mối nào, hạ ánh mắt xuống chiếc cốc trên tay, “chị nhớ đó là tin tức của 3 năm trước rồi, em nhớ rất chính xác”
Rõ ràng là 4 năm trước.....
Cô ấy lại đang thăm dò cô rồi
Tô Tố cố tình cười không biết, “thời gian chính xác em thất sự không nhớ nữa, thế nhưng nếu thật sự chị bị dự ứng với đào, thì đừng uống nữa, dị ứng rất đáng sợ”
“Đúng vậy, cũng thật đáng sợ”
4 năm trước cô bởi vì ăn nhầm trúng thức ăn có nước uống quả đào, lúc đó toàn cơ thể nổi đầy nốt đỏ, với lại còn toàn thân sưng phồng lên, cuối cùng cũng chỉ có thể bị ép kết thúc công việc đi bệnh viện điều trị, thời gian đó toàn quá trình đều là Tố Tố ở bệnh viện chăm sóc cô
Bởi vì đình trệ công việc, về sau khi tiếp nhận phóng viên phỏng vấn tại trước mặt nhà báo truyền thông cô nói ra chuyện này, fan của cô đều biết chuyện này, nhưng Tô Tố lại không phải là fan của cô, cô ấy làm sao nhớ rõ như thế được?
“Chị.....có phải tâm trạng không được tốt không?”
Trương Hân nhìn ánh mắt của Tô Tố, tiện thể trả lời, “đúng vậy, tâm trạng không tốt chiều hôm nay bỗng nhận được một tin nhắn của người lạ, muốn chị không điều tra nguyên nhân của cái chết bạn chị, đúng vậy, bạn tốt của chị em biết chứ, cũng cùng tên cùng họ với em là Tô Tố, là em gái tốt nhất của chị, là cái người tại 2 tháng trước bỗng nhiên chết bất đắc kỳ tử, chị luôn luôn hoài nghi cái chết của cô ấy có điểm đáng ngờ, gần đây cũng liên tục điều tra cái này. Đó là chị em tốt nhất của chị, chị làm sao có thể không theo đuổi điều tra, nhưng khi chị gọi điện thoại dò hỏi, người ta lại tắt máy rồi, em nói đây là người biết tình hình tốt lòng nhắc nhở chị, hay là người đi hại người đang cảnh cáo chị?”
Tô Tố nắm lấy chiếc cốc trong tay bỗng giữ chặt hơn
Tin nhắn đó chính là cô gửi cho Trương Hân, chính là không muốn cô đi điều tra chuyện này nữa.
Thế nhưng theo tính cách của Trương Hân tuyệt đối sẽ không nói với một người mới quen có mấy ngày những chuyện này
Cô ấy......thật sự đang hoài nghi cô
Còn chưa đợi cô nghĩ xong giải thích, Trương Hân tiếp theo một câu khiến cô hồn bay phách lạc
“Em nói.....trên thế giới có chuyện mượn xác thay hồn không”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...