Qui tắc ngầm
Thật ra mà nói cô ta có thể ký hợp đồng với Tinh Quang là vì đã được Tiêu Lăng để ý, nếu nói đó là Qui tắc ngầm cũng không có gì quá đáng.
Đương nhiên, cô ta chắc chắn không nói như thế.
Cô ta cười nhạt nhòa và nhìn nữ ký giả chất vấn, "người bạn ký giả này, chả lẽ các bạn nghĩ khẩu vị riêng biệt của Tiêu tổng là yêu thích những người phụ nữ có con như tôi sao?"
Hey...
Vị ký giả đó như bị chẹn giọng
Chính xác, với thân phận của Tiêu Tổng, anh mà thích cô gái nào là chỉ cần chỉ tay là có thôi, huống chi Tô Tố lại đặc biệt gợi cảm và xinh đẹp, đến vị tổng tài của công ty Tinh Quang cũng phải kiêm chức trà trộn vào làng giải trí này, có những thứ đồ tuyệt phẩm nào mà anh chưa từng tiếp xúc qua? Anh mà đồng ý, hàng loạt nữ ngôi sao trong sạch đều sẽ đến bu bám anh, thì làm sao mà anh có thể để ý đến người phụ nữ đang có hai con như Tô Tố?
Nữ ký giả kỹ lưỡng nhìn vào Tiêu Lăng, thấy nét mặt anh trở nên u ám, liền bị kinh sợ đến da đầu tê dại, tức khắc không dám hỏi tiếp.
Cô lấy tay lau những giọt mồ hôi lạnh trên đầu, quay nhìn đi căm tức nhìn Đường Sảng, thiếu chút nữa bị lời nói của cô ta làm lệch lối suy nghĩ.
Thật tai hại quá!
"Các người đừng bị cô ta lừa gạt, nếu cô ta và Tiêu Lăng không có mối quan hệ gì, thì tại sao Tiêu Lăng lại xuất hiện tại buổi họp chiêu đãi kí giả này". Đường Sảng đang bị bảo an khống chế, đứng ngoài đại sảnh với đôi mắt đỏ hoe đang gào khóc, "Bọn họ không thể không có quan hệ với nhau được, không thể nào"
"Tiêu thiếu gia, anh có thể giải thích chuyện này được không?"
Tiêu Lăng siết chặt nắm tay, anh rất muốn la lớn cho mọi người biết rằng, Tô Tố là người phụ nữ của anh, hai đứa con của Tô Tố đều là con của Tiêu Lăng ta, như vậy sau này trong làng giải trí này sẽ không ai dám bắt nạt cô ấy.
Nhưng mà....
Anh nhìn vào nét mặt lạnh lùng của Tô Tố, ý niệm vừa mới dâng trào trong lòng lúc nãy bỗng chợt tan biến.
Tô Tố vẫn chưa tha thứ cho anh ta, hiện tại hiển nhiên cô ta không muốn công khai mối quan hệ của họ, và cũng không muốn bại lộ hai đứa nhỏ, nếu như bây giờ anh ta nói lên những đều đó, thì những lời ngôn luận vừa rồi của Tô Tố như bị lật đổ hết.
Như vậy có khác gì làm mất mặt cô ấy?
Tiêu Lăng thở dài, liền cầm chiếc micro lên giải thích, "câu hỏi lúc nãy đã được tôi giải thích trên giới truyền thông kỳ trước rồi, giờ tôi nói lại lần cuối cùng, Đường Sảng và Tô Tố đều là nghệ sĩ của công ty Tinh Quang, vả lại sự việc giờ náo động ầm ĩ như vậy, sẽ chịu nhiều ảnh hưởng không tốt, nhất định phải đối đãi với nhau thật nghiêm túc, đây mới là lý do vì sao tôi xuất hiện tại đây ngày hôm nay."
Tiêu Lăng vừa dứt lời, mắt dạo nhìn qua phía dưới đám đông ký giả đang đứng, trầm giọng nói,"Bây giờ có vấn đề gì nữa không?"
Có vấn đề thì cũng không ai dám hỏi nữa.
Giới ký giả lập tức im lặng
Tiêu Lăng nhìn vào bí thư Trương, bí thư Trương gật đầu hiểu ý, lập tức phát ngôn thêm câu nói cuối cùng để kết thúc buổi họp chiêu đãi.
"Xin nén lại tí, tôi còn chuyện muốn nói."
"Mời cô Tô nói chuyện" ngay tức khắc thái độ của các giới truyền thông quay sang Tô Tố 180 độ, không ngừng khách sáo hỏi thăm.
"nếu sự việc lần này qua rồi, thì tôi xin kết thúc tại đây, sau này xin giới truyền thông đại chúng đừng quan tâm đến chuyện cá nhân của tôi nữa, các con tôi còn nhỏ, tôi khẩn cầu quí vị đừng làm phiền đến chúng."
Nữ ký giả tràn đầy vẻ xúc động.
"Có phải cô Tô còn phải tiếp tục đi tham gia bộ phim mới của đạo diễn Trịnh Đông mang tên nữa không?"
"Nếu không có gì bất trắc, thì chắc có lẽ vậy,"Tô Tố nhìn qua ký giả mỉm cười, "Đối với đạo diễn Trịnh Đông, thì tôi thật sự muốn nói lời xin lỗi, trước đó vì sự việc của tôi mà làm cho sự thông báo ghi hình bộ phim bị náo loạn lên, tôi thật cảm kích đạo diễn Trịnh Đông, ở trước mặt dư luận nói thay lời cho tôi, vả lại còn không thay đổi vai diễn của tôi, sau này ở mỗi vai diễn hay mỗi tác phẩm phim tôi đều phải hỏi ý kiến mọi người, xin cám ơn mọi người."
Đến đây, buổi chiêu đãi với ký giả đã kết thúc mỹ mãn.
Giới ký giả bắt đầu lục lục cục cục dọn dẹp đồ đạc và giải tán ra về. Chuẩn bị về soạn thảo bảng tin tức mới cho ngày mai, lúc này Tô Tố và Tiểu Hy cũng chuẩn bị rời đi, ở trước mặt bao nhiêu ký giả, Tiêu Lăng cũng tỏ ra ngại ngùng nếu tiếp chuyện với Tô Tố, nên anh chỉ biết nhìn cô lẳng lặng và rời đi.
Bước ra khỏi cửa lớn của khách sạn, nét mặt căng thẳng khi nãy của Tiểu Hy bỗng trở nên hào hởi vui vẻ, cô như phấn khởi đến nổi nhảy dựng lên, haha, đây đúng là một trận thắng đảo ngược tình thế đó Tô Tố, mày có nhìn thấy nét mặt của Đường Sảng lúc nãy không? Nhìn khuôn mặt cô ta như cái đĩa đã bị úa màu, cuối cùng khuôn mặt tái xanh như quỷ vậy haha, ai biểu cô ta thích làm việc xấu chứ, bây giờ đã thấy hối hận chưa."
Tô Tố cười nhưng không nói lời nào.
Cô ta ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại cảm nhận ánh sáng mặt trời, và hít một hơi thật sâu,
Tuy trong lòng không được vui, nhưng cô cảm thấy ánh nắng bên ngoài kia đặc biệt tươi đẹp, và cả không khí cũng cảm thấy trở nên trong lành mới mẻ nữa.
Hai người bước đi trên con đường Đại Danh, Tiểu Hy níu chặt lấy cánh tay của Tô Tố, bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó, bèn hỏi Tô Tố, "Đúng rồi, những tấm hình kia từ đâu mày có vậy? tao còn không biết mày có những bức hình đó nữa, cũng không nghe mày nói, làm uổng công tao sợ quá chừng."
Bức hình à....
Ánh mắt Tô Tố bừng sáng lên, miệng nở nụ cười càng làm tăng lên vẻ long lanh.
"Ối da Tô Tố mày đừng nhìn tao mà cười như vậy chứ, nó như khiến người ta sắp phải phạm tội rồi đấy, không khéo tí nữa, tao sẽ nghĩ sai lệch đi đấy" Tiểu Hy lấy tay vịnh chặt lấy tim đang đập thình thịch, lập tức đứng cách xa Tô Tố ra.
Mẹ ơi, cô ta là phụ nữ mà còn chịu không nổi tia điện như vậy, nếu là đàn ông hẳn là sẽ chảy máu mũi hết.
Tô Tố đành trợn mắt nhìn.
Đã lâu lắm rồi Tiểu Hy không nhìn thấy được vẻ thảnh thơi thoải mái của cô như bây giờ vậy, trong lòng cũng vui lây, bèn chạy lên trước nói với cô, "haha, mau kể cho tao nghe về tung tích của bức hình kia đi, tao đã nhanh chóng cho là hôm nay là một ngày tốt rồi, lát tao sẽ mời mày đi ăn một bữa thật thịnh soạn."
"Là Cảnh Thụy đưa bức hình đó cho tao."
"À há," Tiểu Hy bị vấp phải súyt té ụp mặt, Tô Tố tay mắt lanh lẹ liền kéo tay cô lại,"Đi đường cẩn thận tí chứ!"
"Mày, mày nói ai đưa bức hình cho mày?"
Tô Tố lại trợn mắt lần nữa,"Cảnh Thụy là Cảnh Thụy đấy."
"Câu bé, ở đâu có bức hình ấy thế.... không phải do Tiêu Lăng đưa cho nó đấy chứ, không đúng, mà mấy ngày nay Cảnh Thụy đâu bước chân ra ngoài, Tiêu Lăng cũng không qua nhà mà."
Anh ta có đến, chỉ là cô không biết thôi.
Tiêu Lăng cũng biết rằng Tiểu Hy cũng rất ghét anh, anh ta nhân lúc cô không ở nhà đều ghé đến Xuân Giang hoa viên
Nhưng thật ra bức hình không phải Tiêu Lăng đưa cho Cảnh Thụy.
"Tiểu Hy....giờ tao mới phát hiện ra, Cảnh Thụy là một thiên tài trên mạng...." lúc trước Cảnh Thụy nói máy tính của Tiêu Lăng bị hack rồi, cô nghĩ chắc đây chỉ là sự trùng hợp, nhưng qua sự việc này,....thằng nhỏ này không nói với cô tiếng nào, một mình trốn trong phòng hack luôn điện thoại của người ta, và lấy được bức hình trên tay."
Cô ta vẫn nhớ như in giây phút kinh ngạc khi nhận được bức hình đó.
Cảm giác đó......
Giống như đang nuôi một con rắn nhỏ trong nhà, bỗng hóa thành con rồng to lớn.
Tiểu Hy như bị đơ người há hốc mồm, cô nuốt giọng nói."Bởi vậy, ý mày đang nói, bức ảnh là do Cảnh Thụy chính tay tìm ra à? Chỉ dựa vào số điện thoại của Đường Sảng trong cái máy của mày à, Woww, Tô Tố mày để tao yên tịnh tí nào."
Tô Tố mím môi lại mỉm cười, để thời gian cho Tiểu Hy bình tĩnh lại, phản ứng của Tô Tố lúc đó cũng giống y chang Tiểu Hy bây giờ vậy.
Hai người dừng chân bên vệ đường, phải chờ lâu lắm Tiểu Hy mới định thần lại.
"Wow, con trai nuôi của tao đúng là tiên nhân rồi" Tiểu Hy kích động khóe mắt rưng rưng, bỗng cô nắm chặt tay Tô Tố và nhìn cô tràn đầy khát vọng.
Da đầu của Tô Tố như bị tê dại.
"Sao, sao rồi"
"Tô Tố ơi, mày phải nói Cảnh Thụy phải nhớ đến người mẹ nuôi này nha, sau này lớn lên có tiền đồ rồi thì đừng quên đưa đùi cho mẹ nuôi ôm chầm lấy nhé "
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...