Buổi tối hôm đó Tô Tố ngủ rất sớm.
Ngoài dự đoán của cô, Tiêu Lăng thật sự đứng đắn đến khó tin, lúc tạm biệt ở trước cửa phòng ngủ anh chỉ hôn nhẹ lên trán cô một cái, nói một câu chúc ngủ ngon liền lập tức cho cô về ngủ.
Tô Tố đơ ra.
Sờ sờ đầu ngẩn ngơ đi về phòng, ngẩn ngơ mà đóng cửa phòng lại, lại ngẩn ngẩn ngơ ngơ nằm lên giường.
Khi cô mơ mơ màng màng tiến vào giấc mộng vẫn còn đang suy nghĩ.
Đây không phải là phong cách của Tiêu Lăng.
Người đó từ trước đến nay luôn tìm đủ mọi cách để lấy lời cho bản thân, hôm nay lại đứng đắn như vậy, không lẽ lương tâm cắn rứt...
Tô Tố trong trạng thái nghi hoặc mơ màng ngủ thiếp đi.
Cô lại không biết rằng, cô ngủ say rồi, nhưng Tiêu Lăng lại chưa ngủ. Sau khi đèn trong phòng cô tắt đi Tiêu Lăng mới bước xuống lầu, anh dặn dò Tiểu Trần, “ gọi tất cả những người hầu trong biệt thự ra đây, cứ nói tôi có việc muốn dặn dò.”
“ Vâng ạ.”
Tiêu Lăng gọi lại Tiểu Trần đang muốn bước đi, nói thêm một câu, “ kêu bọn họ im lặng một chút, đừng làm ồn đến Tô Tố.”
Tiểu Trần gật gật đầu, thấp giọng nói, “ hiện giờ tôi sẽ đi gọi họ.”
Hiệu suất của Tiểu Trần rất nhanh, chưa đến mười phút, tất cả những người hầu trong biệt thự đều tập hợp tại một chỗ, bao gồm cả dì Trương cũng ở trong đó.
“ Mọi người đến đủ chưa?”
“ Đủ rồi.” Tiểu Trần trả lời.
Tiêu Lăng trên người khoác chiếc áo tắm màu đen tùy ý ngồi vào ghế sofa ở phòng khách, Tiểu Trần buông tay xuống đứng phía sau anh, tuy hơi thở anh có vẻ biếng nhác, nhưng khí thế anh lại rất lớn mạnh, những người có mặt ở đây đều phải nín thở tập trung, không dám nói một câu.
Đợi đến lúc mọi người đều thấp thỏm không yên Tiêu Lăng mới từ từ mở miệng ra, “ các người đều là những người đã sống lâu trong biệt thự rồi, nên hiểu rõ những gì nên nói những gì không nên nói. Chuyện trước kia đã là quá khứ, hôm nay tôi mang Tô Tố về nhà, cô ấy chính là nữ chủ nhân nơi này. Rõ chưa?”
Mọi người đơ ra, rất nhanh lại gật đầu, “ thiếu gia, chúng tôi đã hiểu.”
Sau khi Tiêu Lăng dạy bảo xong thì bảo họ rời khỏi.
“ Tổng tài...” Tiểu Trần do dự một hồi vẫn mở miệng ra, “ phòng trên lầu của tiểu thư...”
“ Khóa lại!”
Tiểu Trần thở phào nhẹ nhõm, “ vâng, mai tôi sẽ cho người đến làm.”
“ Đừng đợi ngày mai, tối hôm nay cho người đến khóa lại liền, bảo họ im lặng một chút, đừng làm ồn đến Tô Tố.”
Anh không muốn để Tô Tố nhìn thấy bất kì chuyện không tốt nào.
“ Vâng, bây giờ tôi liên hệ người đến.”
Dặn dò xong mọi việc, Tiêu Lăng day nhẹ huyệt thái dương rồi lên lầu, khi đi ngang qua phòng Tô Tố anh dừng lại. Đưa tay vặn khóa cửa, vặn không ra.
Ở địa bàn của anh mà còn muốn khóa anh ở ngoài à?
Tiêu Lăng vừa tức vừa buồn cười, đưa tay ấn dấu vân tay vào, cửa phòng “ răng rắc” một tiếng liền mở ra.
Tiêu Lăng cong môi lên, tất cả các phòng trong biệt thự này đều nhận dạng dấu vân tay của anh, không có phòng nào anh không vô được cả.
Nhiệt độ trong phòng điều chỉnh hơi thấp, Tiêu Lăng nhíu máy lại chỉnh nhiệt độ cao lên.
Bệnh mới khỏe lại không ngoan nữa rồi.
Anh mang dép lê, chân không phát ra âm thanh gì cả, từ từ bước tới bên giường. Rèm cửa sổ chưa kéo lại, bên cửa sổ sát đất có một tia sáng êm dịu rọi vào. Đến gần lại, nhìn tướng ngủ của Tô Tố, Tiêu Lăng bất chợt giật giật khóe miệng.
Chiếc giường to như vậy, Tô Tố hoàn toàn là nằm nghiêng vào một góc, cô ôm chăn, một nửa thân thể lộ ra ngoài, một chân còn ôm chặt chăn, lộ ra đôi chân trắng tuyết, tướng ngủ đó thật khêu gợi.
“ Không ngoan chút nào.”
Tiêu Lăng nhẹ tay nhẹ chân bước lên giường, đưa tay kéo chăn ra nhét cô vào trong chăn, lại kéo kéo vạt váy ngủ của cô xuống, làm xong mọi thứ anh mới cởi áo tắm ra nằm xuống bên cạnh cô.
“ Ưm...”
Có thể do tư thế nằm thằng khó chịu quá, Tiêu Lăng đang ngủ đột nhiên rên nhẹ một tiếng, Tiêu Lăng sợ làm ồn đến cô, không dám cử động, mà Tô Tố lại thò tay ra, sờ sờ eo anh, sau đó lại coi anh như gối ôm, quấn chặt lên như con bạch tuộc.
“...”
Thói quen xấu gì đây!
Nếu là người khác cũng ôm như vậy sao? Có chút ý thức nguy hiểm nào không?
Lúc trước ở trong khách sạn anh vốn không muốn làm gì cô, cũng là do cô tự bám lên, cũng may là anh, đổi lại là người khác lúc đó chắc cô khóc không ra nước mắt.
Tiêu Lăng điều chỉnh lại tư thế ngủ của cô lần nữa, nhưng mà, chưa tới một phút Tô Tố lại bám lên lần nữa.
Dưới ánh đèn mờ ảo, cô chu miệng lên bất mãn hừ hừ hai tiếng.
Tiêu Lăng nhìn vẻ mặt của cô, đột nhiên thở dài, anh đưa tay ôm Tô Tố vào trong lòng, nhìn thấy cô ngủ say lông mày giãn ra, khóe miệng cong lên một góc độ mãn nguyện, không nhịn được bất lực mà lắc đầu.
“... thật sự thua cho em rồi.”
...
Tố Tố ngủ say đi hoàn toàn không biết tiếng than thở như thoa hiệp của Tiêu Lăng, cô càng không biết, bởi vì cô, giới giải trí hiện giờ như một giọt nước nhỏ vào một chảo dầu nóng hừng hực, làm ầm ĩ lên.
Diễn viên quèn Tô Huệ trong một đêm bị đào hết mọi chuyện xưa ra.
Mẹ là tiểu tam, cha không biết liêm sỉ, anh trai do đánh trúng người bị thương xém chút ngồi tù, những điều này đều là thứ yếu, quan trọng nhất là, trong giới đột nhiên có một nam diễn viên nói rằng từng bị Tô Huệ quấy rầy qua... Nam diễn viên này cùng Tô Huệ dường như ra mắt chung một thời gian, nghe nói lúc đó gia đình Tô Huệ rất giàu, từng muốn bao nuôi anh ta, nam diễn viên này đương nhiên không chịu khuất phục.
Sau khi tin tức này lộ ra nam diễn viên hạng 4 hạng 5 này đột nhiên nổi tiếng lên. Anh ta nếm được ngon ngọt, bắt đầu nói hết mọi chuyện cũ của Tô Huệ ra lên trên weibo, nào đâu là dụ dỗ chồng đã có vợ, nào là lên giường với đạo diễn, vì muốn thử vai mình yêu thích, cố tình cho người làm thành một tai nạn xe, để những người khác không thể thử vai...
Mà người bị hại cũng bước ra vào lúc này.
Đạo diễn nổi tiếng chứng thực Tô Tố quả thật từng quyến rũ ông ấy, nữ nghệ sĩ cùng thử vai với Tô Huệ cũng ra chứng thực quả nhiên có sự kiện tai nạn xe này.
Trong những ngày ngắn ngủi, Tô Huệ nổi tiếng triệt để ở trên mạng, mức độ bị bại lộ tăng cao không giảm.
Tuy đều là những tin tức xấu, nhưng thời đại này bị vạch trần là chuyện vô cùng tốt, cho dù nhờ phương pháp gì để nổi tiếng, đối với giá trị con người cô ta hoàn toàn không có thiệt hại gì.
Nhưng mà vẫn chưa cho Tô Huệ vui vẻ một chút, đột nhiên nhận được tin từ công ty đến.
“ Cái gì! Giải bỏ hợp đồng? Dựa vào cái gì!”
“ Dựa vào cô làm trái quy định, trên hợp đồng ghi rõ ràng không được làm chuyện phạm pháp, cô lại phạm phải tội cố ý gây thương tích.”
“ Không thể nào, tôi không muốn giải bỏ hợp đồng.”
“ Đây không phải do cô quyết định, nếu như cô không phục, chúng ta có thể đi theo trình tự pháp luật để giải bỏ hợp đồng.” Người phục trách công ty quản lý đóng lại tài liệu, nhìn đôi mắt Tô Huệ không ngừng chuyển động, trào phúng mà nhắc nhở cô, “đừng suy nghĩ những chuyện dư thừa đó nữa, cũng đừng nghĩ đến có thể lợi dụng vụ án này mà giúp cô nổi tiếng, nói cho cô nghe một tin bất hạnh, các đài truyền hình và tất cả các báo chí đều nhận được thông báo, toàn bộ phong sát cô. Tô Huệ, cô xong rồi!”
Toàn thân Tô Huệ như bị dội nước lạnh vậy, hoàn toàn không chấp nhận được sự thật này.
Rõ ràng dựa theo kịch bản công ty nên nhân lúc này nâng cô lên, để cô được người ta chú ý đến, tại sao lại như vậy...
Cô ngẩn ngẩn ngơ ngơ bước ra công ty quản lý, những đồng nghiệp ngày trước hiện giờ lại dùng ánh mắt khinh thường chỉ trỏ cô, cả đầu Tô Huệ đều vang lại câu nói ban nãy.
Tô Huệ, cô xong rồi!
Xong rồi?
Làm sao có thể như vậy!
Cô mới 24 tuổi, cuộc đời cô chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.
Không!
Nhất định có người hại cô, nhất định có người hại cô!
Nhưng mà dù cô nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra cô đã đắc tội ai, có thể có bản lĩnh lớn như vậy, để cả giới giả trí đều phong sát cô.
Dừng bước lại, có người giơ tay ra cản đường cô, “ muốn biết ai hại cô thì đi theo tôi!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...