Chương có nội dung bằng hình ảnh
Sau khi lau mặt, "cậu trai" của gia đình giàu có còn lấy ra một đoản đao sáng loáng, cắt đứt ống tay áo mà vừa nãy Lý Thúy Hoa túm lấy, ném mảnh vải bị đụng vào xuống đất.
Cắt tay áo xong, "cậu trai" nhà giàu âm trầm nhìn chằm chằm Lý Thúy Hoa, xoay đao trên đầu ngón tay.
Ánh đao sáng loáng lóe lên trong bóng tối.
Lý Thúy Hoa thót tim, không dám nhìn nữa, ôm con vội rời tầm mắt.
Cô ta co rúm lại, cúi đầu xuống, tỏ vẻ sợ hãi. Con mắt sâu hoắm lo lắng nhìn quanh đám đông. Hầu hết những người chạy nạn đều đi cùng gia đình, ít nhất cũng có một số người quen biết nhau. Lý Thúy Hoa quan sát hồi lâu bèn để ý tới cậu trai đứng ở trong đám người.
Lúc này mới lên tiếng thăm dò, muốn xem liệu mình có thể lừa được một ai đó làm "mồi nhử" cho chuyến thuyền thứ tư này hay không.
Không ngờ trong lúc vội vàng mà nhìn lầm.
"Cậu trai" cao gầy không những rất xấu tính, mà còn giỏi chơi dao. Vừa nhìn thì biết ngay là một tên sát nhân.
Lý Thúy Hoa thầm hiểu rõ đối với toán người tị nạn này, nếu cậu trai chạy nạn một mình, trong trường hợp khẩn cấp, chắc chắn toán dân tị nạn sẽ hung ác đến mức ném cậu xuống sông làm mồi nhử, nhưng toán dân tị nạn này ức hiếp kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, kết bè kết đảng không dám ra tay, người này xuất thân từ gia đình giàu có, còn là một khúc xương khó gặm nên đám nhà quê này tất nhiên vẫn e dè ba phần.
Nước sông Hoàng Hà gầm lên ầm ĩ, Lý Thúy Hoa cõng đứa nhỏ, càng lo lắng.
Từ xưa sông Hoàng Hà không nên qua đêm.
Một là Hoàng Hà bí ẩn, hai là Hoàng Hà nguy hiểm, nước thay đổi nhanh, dòng chảy xiết, khi qua sông vào ban đêm rất dễ mắc sai lầm. Hiện tại, thuyền đã bị lật ba lần ở vịnh Lão Ngưu, nếu thuyền bị lật lần nữa, mùi máu tanh của người chết sẽ thu hút tất cả những thứ lang thang trên sông Hoàng Hà tới đây, nhưng đêm nay không thể qua đò, thứ phía sau đuổi kịp, Tiểu Hổ của cô ta sẽ không thể sống sót vì mệnh cách đặc biệt của mình.
Dẫu thế nào, chuyến đò thứ tư này phải sang thành công!
Ngọn lửa đang bùng lên ở bến đò Hoàng Hà, Lý Thúy Hoa cõng đứa bé, khom người, bề ngoài vẫn tỏ ra sợ hãi nhưng ánh mắt đã đảo qua đảo lại trên những người khác. Cô ta không dám nhìn những người thoạt nhìn không dễ chọc bèn liếc thẳng lên những người nom gầy yếu kia.
Vệ Ách xoay đao, sau khi quan sát "Lý Thúy Hoa" giây lát, cậu liền nhìn sang dân tị nạn chen chúc ở bến đò vịnh Lão Ngưu.
Ngay khi cậu rời tầm mắt.
[Đinh —— đông!]
[Chúc mừng tất cả người chơi đã mở khóa ấn tượng đầu tiên về nhân vật của mình, nhánh chính "Quỷ Độ Huyền Hà" đã được mở khóa ——]
Âm thanh hệ thống của phó bản vang lên bên tai tất cả người chơi.
Khác với phó bản trước đó, lần này khi nhánh chính của phó bản mở ra, hóa ra là đợi đến khi tất cả người chơi đều nhận được thân phận cá nhân, mới mở ra.
Giao diện một trăm phòng livestream của app Quỷ Thoại đồng thời mờ đi, từ Vệ Ách ở bến đò Hoàng Hà đến Giải Nguyên Chân trong chuồng dê, rồi đến bóng dáng những người chơi khác dưới lầu đèn đỏ trong thành cổ Thái Nguyên lướt qua nườm nượp —— dòng sông Hoàng Hà dữ dội, cao nguyên đất sét vàng hoang vu, nhà Tấn Bắc ngột ngạt u ám xẹt qua như màn hình nền.
Trong bóng sáng lẳng lặng hiện ra bốn chữ quỷ lớn:
[Quỷ Độ Huyền Hà]!
*
Tên phó bản [Quỷ Độ Huyền Hà] lóe lên đỏ chót, cấp bậc kinh khủng và lời nhắc đặc biệt xuất hiện.
[Cấp độ khủng bố: ★★★★]
[Phó bản lần này là một phó bản dài hạn đặc biệt, sẽ không có phong tỏa khu vực ngoài đời thực trước khi phần cuối cùng của phó bản được mở ra.]
Không có bao nhiêu người bất ngờ, cách ba tháng phó bản mở ra một lần nữa, quả nhiên lại là một phó bản bốn sao giống như Sơn Vương Điền Nam. Một trăm người chơi trong phó bản đều rùng mình.
Bên bến đò vịnh Lão Ngưu trên dòng sông Hoàng Hà đầy sóng gió, bề ngoài Vệ Ách âm trầm nhìn những người khác chen chúc ở bến đò, nhưng thực ra lại hướng ánh mắt về phía bảng điều khiển trước mặt, thông tin chính với dòng chữ đỏ trên nền đen đã được mở khóa:
[... Hoàng Hà trải dài hàng ngàn dặm có vô số giông tố. Từ khi sông Huyền Hà xảy ra tai nạn quỷ quái tới nay, đò qua sông Huyền Hà đã nhiều lần bị vỡ, hai bên bờ sông xuất hiện những hiện tượng kỳ lạ khiến dân chúng khó sinh sống. Hoàng đế phái thân binh tuần tra trên sông, xử lý ngọn nguồn vấn đề của sông Hoàng Hà ở Sơn Tây và Thiểm Tây, nhưng thân binh từ trong kinh phái ra đều chết hoặc bị thương, chỉ vỏn vẹn ba tháng ngắn ngủi đã có trên dưới 200 người mất tích. Tháng sau, tổng đốc do kinh thành phái đến đột ngột qua đời, thi thể bị treo ở cửa sông Hoàng Hà.]
[Kể từ đó, mọi người hoảng loạn, tà ma hoành hành!]
Phụ đề đỏ tươi chẳng lành xẹt qua, nhánh chính của cá nhân nhấp nháy xuất hiện trên bảng đen.
[Nhánh chính một: Xin người chơi lấy thân phận đã tự biên soạn trong phó bản, sống sót trong phó bản hiện tại trong ba tháng.]
[Nhánh chính hai: Xin người chơi xác định nguồn gốc của tai nạn quỷ quái ở Hoàng Hà, điều tra rõ "thảm họa Hoàng Viên"]
(*) Bạch viên tượng trưng cho tang lễ hạn hán, hoàng viên tượng trưng cho sự may mắn. Cũng đề cập tới sông Hoàng Hà nên xin phép giữ nguyên hán việt.
[Nhắc nhở 1: Thời gian phó bản lần này quá dài, xin người chơi chú ý che giấu thân phận thật.]
[Nhắc nhở 2: Tiền tệ mà người chơi mang theo đã về không. Không thể đổi bất cứ tài sản gì trong cửa hàng hệ thống, mời người chơi tự kiếm sống trong phó bản.]
Sau khi tất cả các lời nhắc đều xuất hiện, thanh cửa hàng hệ thống của Vệ Ách với thân phận "thiếu gia nhà giàu chạy nạn" mở ra —— chỉ thấy, "vàng, bạc, đồng xu" trong cửa hàng của hệ thống đều ở trạng thái "tạm thời bị cấm đổi". Ngay cả vàng và bạc được trao đổi trước đó trong kho của người chơi cũng đều bị chuyển sang màu xám.
Ngoài ra còn có một lưu ý đặc biệt:
[Nhắc nhở: Người chơi không được phép bán bất cứ đạo cụ nào trong phó bản "Quỷ Độ Huyền Hà"!]
Nó ngăn chặn hoàn toàn khả năng đổi đạo cụ lấy bạc của người chơi trong bối cảnh quỷ quái hoành hành.
Chủ đề chính yêu cầu người chơi phải tự lực cánh sinh.
Khi Vệ Ách kiểm tra bảng điều khiển hệ thống, [thân phận ban đầu] mà cậu nhận được hiển thị ở góc trên bên phải của phòng livestream. Bình luận trong phòng livestream dừng lại. Bối cảnh chính và nhiệm vụ chính không có gì xa lạ trong phó bản Quỷ Thoại. Chỉ có điều, đây là lần đầu tiên những hạn chế về đồng tiền này xuất hiện trong "nhắc nhở hai".
[?? Phó bản và quy tắc chó gì nữa đây? Lặp lại lần nữa coi.]
[Người chơi vào phó bản, không biết bối cảnh phó bản sẽ là triều đại nào, nên ai cũng đổi vàng bạc trước. Còn phó bản mới này oách đấy, vừa hiện ra đã cấm người chơi đổi vàng bạc... Chó vừa vừa thôi chứ, đúng là phải gào lên một câu "*** cụ mày trả lại tiền cho bố! Trả lại điểm tích lũy đây!"]
[Trước đây tiền bạc của người chơi chưa từng bị cấm trong phó bản, sao lần này lại cấm.]
[... Ba tháng, một trăm ngày sinh tồn thực tế trong Quỷ Thoại à? Người tha hương, một nghèo hai trắng, diễn xuất dở một tí là bị loại ngay tại chỗ.]
Phòng livestream mắng chửi um sùm, ở góc trên bên phải phòng livestream của Vệ Ách, [thân phận ban đầu] do người chơi nắm giữ xuất hiện —— thân phận ban đầu của người chơi hiện tại: Thiếu gia nhà giàu chạy nạn. Không chỉ vậy, bên cạnh thông tin thân phận của người chơi còn rất công bằng công chính [số vàng bạc trong người hiện tại: 0].
Phòng livestream yên tĩnh, bình luận muốn nói lại thôi.
[Quy tắc này, thiết lập nhân vật mà Vệ Ách có được... Vậy phải có tiền chứ? Điểm tích lũy để đổi vàng bạc bị hạn chế, Vệ Thần lấy tiền ở đâu ra?]
[Cũng may là "thiếu gia nhà giàu chạy nạn", nếu là chạy nạn thì mất bạc là chuyện bình thường.]
[Phó bản dài ba tháng, chẳng lẽ chúng ta phải xem người chơi vừa đánh quái, vừa kiếm tiền? Khiếp, thiệt thê thảm.]
Bình luận bàn tán sôi nổi, một lời nhắc nhở đặc biệt lại xuất hiện trong phòng livestream:
[Nhánh chính của phó bản đã mở ra, lời nhắc của hệ thống sẽ bị tắt trong phó bản lần này, xin người chơi hãy chú ý đến những thay đổi của bảng điều khiển.]
Phòng livestream: "..."
Ừ, thực sự là một nghèo hai trắng, hoàn toàn phải tự lực cánh sinh.
*
Kể từ khi lời nhắc cuối cùng về phó bản xuất hiện, hệ thống "Quỷ Thoại" đã thực sự trở nên yên lặng. Khác với phó bản trước đó, cứ ba bước kích hoạt một nhiệm vụ nhỏ, năm bước lại kích hoạt một nhiệm vụ lớn. Vệ Ách mở cửa hàng, thử đổi mấy thứ, quả nhiên không có chút âm thanh nhắc nhở nào.
Mấy chữ [Quỷ Độ Huyền Hà] phiêu diêu nổi lên phía trên bảng điều khiển, tỏ rõ phó bản này không tầm thường.
Sau khi đóng bảng điều khiển lại, đầu ngón tay Vệ Ách xoay đao Ngân Điệp, nhét vào tay áo.
Mặc dù đao Ngân Điệp của cậu lấy được từ phó bản Điền Nam, nhưng nếu không dùng cả bộ mà lấy ra một thanh, thoạt nhìn giống một đoản đao mỏng, nhẹ và đẹp. Với hình tượng [thiếu gia nhà giàu] giàu có, xài vũ khí ngắn cũng phải cầu kỳ nên không khiến người ta hoài nghi.
Phía trước vang lên tiếng nước.
Trước đó chiếc đò thứ ba đã đâm vào bãi đá ngầm, người trên đó cũng bị hất văng rơi xuống.
Hơn chục người chết, ba người bị thương nặng, sáu người bị cuốn trôi, ba người bị thương nặng ngã vẹo trên đá ở bến đò, nằm một cách thê thảm, xung quanh không có ai giúp đỡ.
Tất cả mọi người ở bến đò, hoặc quay đầu nhìn cao nguyên đất sét vàng phía sau đò với vẻ mặt kinh hãi, hoặc giẫm lên vùng nước nông hơn để cởi dây buộc cho một chiếc đò mới đang neo đậu ở vịnh Lão Ngưu. Ba chiếc thuyền liên tiếp bị lật, dưới chân có người chết, còn muốn liều chết qua bến đò. Không phải đầu óc có vấn đề, thì là phía sau có thứ gì đó còn khủng khiếp hơn việc lật thuyền.
Vệ Ách nhìn theo cảnh tượng sợ hãi của những người chạy nạn ở bến đò rồi nhìn về phía sau.
Màn đêm mờ mịt, những đường đất sét vàng đen như mực, có vài bóng cây rải rác trên đồi đất sét vàng.
Mỗi lần dân tị nạn quay đầu lại, tay sẽ run lên.
Không biết người chạy nạn sợ gì.
Trên bãi biển có ba người bị thương nặng, một người bị đá đè lõm đầu, một người bị lõm ngực còn có một người đầy máu từ đùi trở xuống. Ba người gần chết giống như ống bễ vỡ, không biết vì sao, tiếng thở kỳ lạ không bị tiếng sông Hoàng Hà át đi, cứ quanh quẩn trong tai mọi người.
Người nghe đều rùng mình.
"Đồ ăn mày, chết cũng không chết quách đi, còn léo nha léo nhéo." Trong đám người tị nạn có thanh niên trai tráng chửi tục, vừa mắng vừa kéo chiếc thuyền thứ tư bị cột ở bến đò lại đây.
(*) 老讨测 phương ngữ chửi thề của Sơn Tây. Trong chương này và nhiều chương sau sẽ xuất hiện nhiều phương ngữ Sơn Tây đã được chuyển về cách đọc thông dụng, không ghi lưu ý thêm.
"Ai muốn đi chuyến thuyền thứ tư này? Ai lên?"
Không ai dám di chuyển trong vịnh Lão Ngưu.
Thanh niên nắm chặt dây thuyền nghiến răng, vẻ mặt dữ tợn nói: "Hoàng Hà có ba điều kiêng kị, chúng ta đã vượt sông vịnh Hoàng Hà, cũng đã phạm vào kiêng kị. Va chạm đá ngầm ba lần, chính là cửa âm phủ nhốt người vào ban đêm, nhưng nếu chuyến thuyền thứ tư này qua thành công, chính là mệnh chúng ta cứng vượt qua cửa âm phủ Hoàng Hà, những chiếc thuyền qua sông Hoàng Hà sau đêm nay sẽ không xảy ra tai nạn gì."
"Mọi người ở lại đây đợi những người phía sau... Nếu Thần Bùn phía sau đuổi kịp, tất cả chúng ta đều phải chết!"
"Không ai đủ can đảm dám bước ra mở cánh cửa âm phủ này cho mọi người cả sao?!"
Thanh niên trai tráng cầm dây thuyền hét lên mấy lần, mọi người đều không nhúc nhích hệt như đã bị thuyền lật ba lần liên tiếp dọa vỡ mật. Cả bọn nhìn nhau đều nơm nớp lo sợ.
Thanh niên trai tráng mắng đồ vô dụng, kẻ hèn nhát nhưng trong đám người vẫn không có mấy người động đậy.
Vệ Ách đứng bất động trong đám đông, sau khi tiến vào phó bản, Chủ Thần bỗng im lặng không hó hé gì. Không biết hắn bị hệ thống trấn áp, hay giống như Sơn Vương Điền Nam giở trò gì đó.
Bến đò nước chảy xiết, thanh niên trai tráng phía trước tự bước lên đò, liên tục mắng đám đông tụ tập đông đúc nhưng không ai dám bước ra lên thuyền —— thanh niên trai tráng nói qua chuyến thứ tư thì mấy chuyến sau sẽ không xảy ra sự cố gì thì còn ổn. Đến khi cậu ta nói xong không còn ai chịu lên chuyến thuyền thứ tư, bọn họ đều mong đợi những người khác xông xáo qua cửa âm phủ này.
"Đồ yếu đuối mấy người! Cứ chờ ở đây bị Thần Bùn nuốt đi!" Thanh niên trai tráng tức giận chửi ầm lên: "Cứ chờ đó đi, mong người khác vượt qua nước vàng, khi Thần Bùn đến thì cứ khóc trên sông đi!"
Cậu ta vừa nhắc tới Thần Bùn, những người đứng đầu trong toán tị nạn đều bị đả động, rốt cuộc Vệ Ách cất bước đi ra, đôi mắt thanh niên trai tráng sáng ngời, toan lớn tiếng khen cậu. Chỉ thấy cậu trai này nhướn mi mắt, cười khẩy nói:
"Cái ngữ mở miệng toàn dơ bẩn, dám mắng bổn thiếu gia ta?"
Thanh niên trai tráng vừa định nói đã bị vẻ mặt lạnh lùng và âm u này làm nuốt ngược lời khen lại.
Trong ánh lửa, "cậu trai" ấy bước nhanh vài bước, ngay cả ván gỗ trên thuyền cũng không giẫm lên mà đi thẳng từ bãi đá cao trên mặt nước đến mũi thuyền. Cuối cùng ánh lửa cũng soi rõ gương mặt của cậu trước mặt mọi người —— nom rất đẹp, da trắng tay trắng, bận áo bông bình thường, vai lưng thẳng tắp, vai rộng chân dài. Ở cậu chỉ có cảm giác u ám, lông mày dài mắt sâu, chiếc mũi thẳng và đôi môi mỏng bạc tình.
Nhìn người giống như giấu dao độc trong mắt vậy.
[Ấn tượng của nhân vật "Thẩm Phú Dũng" với người chơi Vệ Ách đã hình thành: Có chút bản lĩnh, không biết thiếu gia xuất thân từ gia đình giàu có nào, âm trầm, cần đề phòng.]
Cập nhật ấn tượng nhân vật mà người chơi nhận được trong phòng livestream.
Phòng livestream: "..."
Phòng livestream muốn nói lại thôi nhìn chằm chằm Vệ Ách đứng ở đầu thuyền —— bình thường Vệ Ách hơi lạnh lùng, nhưng vẫn có sự khác biệt giữa "lạnh" và "âm hiểm". Song phong thái của Vệ Thần ở đầu thuyền đã thay đổi, hoàn toàn giống hệt đại thiếu gia phản diện nhà cao cửa rộng có tâm lý méo mó, điên khùng trong phim truyền hình.
Tính tình thay đổi thất thường, thích sạch sẽ, cổ quái.
Một lời không hợp là giết người.
Vẻ ngoài vẫn là vẻ ngoài đó, nhưng khí chất và phong thái đã hoàn toàn thay đổi.
[... Không ngờ tới Vệ Thần còn là vua màn ảnh thứ thiệt.]
Có Vệ Ách tiên phong lại có thêm hai người trẻ tuổi lần lượt đứng ra, những người còn lại vẫn căng thẳng bất động, muốn chờ chuyến đò thứ năm. Sắc mặt thanh niên trai tráng Thẩm Phú Dũng khó coi vô cùng —— bọn họ cũng không phải người lái đò Hoàng Hà thực sự, tất nhiên càng có nhiều người chèo thuyền thì càng tốt. Chỉ có bốn người, đừng nói có bằng lòng để người khác lợi dụng mình hay không, nhưng qua sông cũng khó khăn rồi.
Ngay khi Thẩm Phú Dũng muốn chửi ầm lên lần nữa.
"Tôi có cách qua sông." Trong đám người chạy nạn, Lý Thúy Hoa chợt chen lên phía trước, cô ta cõng con trên lưng, mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ: "Chồng tôi từng là lính sông trên sông Hoàng Hà! Trước khi chồng tôi chết có nói rằng nếu thuyền không qua được vịnh Hoàng Hà ba lần, đó là vì có một oan hồn chết đuối ở đầu thuyền khiến thuyền bị che mắt. Chúng ta cần một người sống dưới nước bám ở mũi thuyền, làm mắt cho thuyền để thuyền có thể vượt qua!"
"Cách này gọi là 'người sống dẫn đường sang sông', các hương thân, đây là do chồng tôi làm lính sông ba mươi năm dạy cho tôi. Tôi không dám nói dối! Nếu có một câu dối gạt, thì tôi sẽ bị Thần Bùn nuốt thành tượng đất!"
Lý Thúy Hoa cõng con thề thốt, trên mặt những người trên đò hiện lên vẻ sống sót sau hoàn cảnh tuyệt vọng. Ngay cả mấy người mạo hiểm lên thuyền cũng lộ ra chút vui mừng. Mãi cho đến khi bọn họ kịp phản ứng, muốn người sống bám ở đầu thuyền làm người dẫn đường sang sông là cách gì, mới chợt nhìn nhau.
Hoàng Hà nguy hiểm, người sống bám vào mũi thuyền, làm sao người sống có thể bám được?
Chẳng phải một cơn sóng nước vọt tới đã cuốn trôi người ta đi rồi sao?
Dù đối phương có thể cầm cự được một hay ba giờ, thì ai vui lòng bị mắc kẹt trong nước ở mũi thuyền còn những người khác thì ngồi trên thuyền yên bình. Vậy thì ai muốn?
Trừ khi người đó bị trói buộc vào mũi thuyền, nhưng có khác gì việc giết sống một người ở mũi thuyền đâu?
Nước vàng chảy thành từng đợt, người trên bến đò tôi nhìn đằng ấy, đằng ấy nhìn tôi đều trông thấy vẻ mặt thay đổi của nhau qua ánh lửa. Ngoại trừ một ít thanh niên đã lên thuyền, những người khác không tự chủ được, kéo theo người thân của mình, lùi xa một chút, ánh lửa lan ra, tản ra những khoảng trống.
Khi toán người nhìn nhau, Lý Thúy Hoa bỗng nhiên quỳ xuống, lạy một ông già gầy gò trong đám đông bên bến đò.
Vừa dập đầu vừa gọi to:
"Cụ ơi —— cháu nghĩ ông đã sống đến bảy mươi tám mươi tuổi rồi, cái gì đến sẽ đến cái gì nên đi cuối cùng cũng sẽ đi, chi bằng giúp cháu làm người dẫn đường sang sông đi! Chúng cháu nhất định ghi nhớ đại ân đại đức của ông. Kiếp sau nhất định sẽ làm trâu làm ngựa cho ông!"
Lý Thúy Hoa vừa khóc vừa quỳ lạy về phía trước. Cụ ông bị cô ta quỳ lạy lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, liên tục lui về phía sau nói: "Tôi không làm được, tôi không làm được đâu." Có điều khi Lý Thúy Hoa quỳ xuống gọi to, những người xung quanh đều ngạc nhiên trong giây lát, sau đó ánh mắt nhìn cụ ông cũng trở nên kỳ quái.
Song đúng lúc này, trên bến đò, một người đàn ông giơ đuốc hoảng sợ quay đầu nhìn về phía sau: "Thần Bùn bãi Đại Ngưu đến rồi!"
Tác giả có lời muốn nói:
Thiết lập thân phận của Vệ Ách là kiểu nhân vật phản diện sống trong biệt phủ, một lời không vừa lòng là giết người ngay. Các bạn không nên dùng filter quá nặng nhé hí hí
Weibo: 温汤寒江