***
Tầm hơn 10 phút thì Diệp Mộng trở ra, cô vung tay ném chiếc vali màu bạc cho Vạn Vũ rồi phóng khoáng bước đi, mái tóc đuôi ngựa lắc lư, tâm tình thoải mái:
- Làm gì có ai đem 2 tỷ tiền mặt đi mua mấy đoạn video chán ngắt đó như anh chứ? Kha Vạn Vũ anh thật đúng là đồ ngốc mà!
Vạn Vũ không biết cô đã hết giận chưa nên không dám nói nhiều, ngoan ngoãn theo đằng sau.
- Bảo bối, anh biết lỗi rồi!
- Đợi anh với!
Đi qua hành lang, vào thang máy rồi đến sảnh khách sạn Diệp Mộng liên tục than thời tiết nóng mà chẳng để ý trên môi Vạn Vũ nở 1 nụ cười tà mị.
Trong phòng căn phòng 501 chỉ còn lại Thẩm Minh Nguyệt, cô ta đang điên cuồng gào thét, vùng vẫy trong bất lực, miệng không ngừng nguyền rủa Diệp Mộng.
- Con quỷ cái, sao mày dám làm thế này hả?
- Mau thả tao ra!!
Thà là Diệp Mộng ra tay tàn ác, máu me còn hơn, đằng này cô lấy mấy lọ thuốc kích dục Thẩm Minh Nguyệt cất giấu trong giỏ xách phòng ngừa kế hoạch A thất bại thì dùng tới, đem cho cô ta uống 1 lúc mấy chai.
Ham muốn dần đốt cháy cả cơ thể mà người thì bị bọc trong chăn kín, tay chân đều không thể cử động muốn tự an ủi mình cũng khó khăn làm sao mà cô ta chịu nổi?
Màn hình chiếu trước mắt liên tục chuyển cảnh đều là những đoạn clip s.ex mà cô ta thu thập được trong mấy năm qua khi làm tình với đủ thể loại đàn ông, chỉ là không có của Kha Vạn Vũ bởi Diệp Mộng đã xóa cả rồi.
Bị hạ dược còn được tận mắt tận tai xem lại cảnh chính mình ân ái khiến Thẩm Minh Nguyệt sống dở chết dở.
Cô ta không thể rời khỏi màn hình, tròng trắng dần chuyển sang màu đỏ ngầu, miệng ú ớ những âm thanh nỉ non vô nghĩa, phía bên dưới 1 mảng ghế đã ướt đẫm.
Màn tra tấn cả thể xác lẫn tinh thần này thật sự làm cho Thẩm Minh Nguyệt muốn tâm thần phân liệt, mạch máu não đều muốn nứt ra.
Sao lần nào cô ta cũng thua Diệp Mộng thảm hại như thế này?
***
Ngồi trên xe Diệp Mộng vẫn lẩm nhẩm.
Mấy đoạn video đó cô chỉ toàn xem lướt qua thôi.
Thẩm Minh Nguyệt kia rên lố như vậy, biểu cảm cũng quá giả tạo, 1 xu cũng không đáng chứ đừng nói là 2 tỷ.
Nhưng không biết mấy bộ đồ Cosplay cô ta mua ở đâu vậy nhỉ?.
truyen bac chien
Nào là Thủy Thủ Mặt Trăng, nào là y tá, hầu gái...!lần sau nhất định phải mua cho cái tên bạn trai háo sắc của cô mặc mới được.
Lúc này Diệp Mộng ngó qua Vạn Vũ đang ngồi ở ghế bên cạnh, hai mắt nhắm nghiền, góc mặt nghiêng cực kì đẹp trai.
Anh hơi ngẩng lên, đầu tựa ra sau, làn da ửng đỏ do xuân dược phát tác, đường yết hầu tuyệt mỹ cứ trượt lên trượt xuống trước mắt cô.
Diệp Mộng bất chợt nuốt nước bọt 1 cái định quay đi nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được, ánh mắt dời xuống vòm ngực săn chắc ẩn hiện dưới lớp áo sơ mi màu trắng, hạt đ.ậu nhỏ đỏ hồng kia đang nhấp nhô theo từng nhịp thở nặng nề của anh.
Quyến rũ quá đi mất!
Cô nuốt nước bọt lần nữa vẫn chưa hiểu tại sao cơ thể mình lại rạo rực như thế, càng nhìn anh trong đầu càng xuất hiện những suy nghĩ đen tối, thậm chí bây giờ rất muốn luồn tay vào áo sờ múi bụng của anh.
Không xong rồi! Sự chú ý của Diệp Mộng lại chuyển lên trên, dừng lại nơi đôi môi hồng hào không dày không mỏng đang khép hờ, Vạn Vũ thỉnh thoảng còn thở ra bằng miệng, làn hơi thơm mát nhè nhẹ hòa vào không khí.
Diệp Mộng không bỏ lỡ khoảnh khắc nào, muốn đè anh ra hôn quá đi!
Bỗng cô lắc đầu định thần lại, trên xe còn có Duy Vĩ và Phạm Thiên sao cô có thể nghĩ đến những chuyện xấu hổ như vậy chứ?
- Giúp tôi hạ điều hòa xuống thêm 1 chút có được không?
Diệp Mộng hơi thiếu tự nhiên lên tiếng.
- Thật xin lỗi chị dâu, đây là mức thấp nhất rồi!
- Ồ...!không sao, tôi hiểu rồi!
Duy Vĩ cố tập trung lái xe nhưng vẫn không nhịn được mà cười thầm.
Hai kẻ ngồi trước là hắn là Phạm Thiên sắp cóng đến nơi còn hai người ngồi sau thì đang bốc hỏa, tình hình này chẳng biết có thể nhịn được đến nhà không hay sẽ rải cơm chó giữa đường đây?
Cũng may bọn họ đến tìm Vạn Vũ đã ngửi thấy mùi hương lạ nên chỉ lấp ló bên ngoài, nếu không thì mấy kẻ ế lâu năm như họ biết đi đâu giải quyết chứ?
Vạn Vũ hé mắt nhìn sang bắt gặp bờ mông quả đào của Diệp Mộng mỗi lúc lại nhích xa anh ra đến khi ngồi sát mép cửa, cô ngây ngốc tự nghịch ngón tay của mình không biết đang nghĩ ngợi gì mà đôi má ửng hồng cả lên.
Anh bật cười khép mắt lại, cố đè nén dục vọng.
Lúc ở khách sạn Vạn Vũ đã định nói với Diệp Mộng trong phòng có nước hoa kích dục nhưng chưa gì đã bị đuổi đi, cô còn ở trong đó lâu như vậy không ngấm thuốc mới là lạ nhưng xem ra con cua ngốc vẫn chưa biết cơ thể mình bị làm sao đâu.
Ban nãy còn mạnh miệng bảo anh về nhà tự pha nước chanh mà uống, phạt anh nhịn chuyện ấy 1 tháng trời.
Diệp Mộng giờ không chỉ cảm thấy nóng mà dường như còn có thứ gì đó vô hình đang lượn lờ khắp da thịt, khiến cô hơi nhột, hơi ngứa ngáy 1 chút.
Mỗi khi liếc nhìn người đàn ông bên cạnh thì lồng ngực cô cứ đập mạnh từng hồi.
Cô bức bối chửi thề.
Chết tiệt! Sao hôm nay anh ấy hấp dẫn quá vậy?
Lúc này Vạn Vũ cố tình vươn bàn tay gân guốc ôm trọn eo nhỏ của Diệp Mộng kéo cô sát lại gần.
Đẩy ra đi! Đẩy ra đi!
Ý nghĩ đó thôi thúc trong đầu thế mà Diệp Mộng chẳng thèm nghe, chưa gì cô đã chủ động rúc vào lòng anh để chóp mũi nhỏ lượn lờ trên đường xương đòn nam tính nhô lên trước ngực Vạn Vũ.
Mùi hương đàn ông quyến rũ bao trùm lấy cả cơ thể làm cho cô bấn loạn, dần khao khát những va chạm mạnh mẽ hơn.
Những đốt ngón tay trên cùng của Vạn Vũ liên tục xoa, nhấn vào eo Diệp Mộng, cố gắng không di chuyển lên trên hoặc xuống dưới mặc cho những luồng điện tê dại đang chạy khắp người nhưng lúc này Diệp Mộng thật bạo, cô kéo áo sơ mi của anh ra khỏi quần, bàn tay hư hỏng đang định làm gì đó may mà Vạn Vũ kịp giữ lại.
Anh ghé sát lại cách gương mặt cô chỉ vài centimet, cất giọng trầm ấm đủ 2 người nghe thấy:
- Sắp đến nhà rồi!
Diệp Mộng đem đôi mắt long lanh mơ màng nhìn anh nũng nịu lắc đầu, ý muốn nói cô thật sự không kiềm chế được nữa.
"..."
Vạn Vũ cong môi cười, ánh mắt anh ướt át nuông chiều lập tức mút cánh môi cô 1 tiếng rất kêu.
- Duy Vĩ!
- Dạ sếp??
- Dừng xe đi!
"...".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...