* Đặng Gia Khiêm nét mặt lo lắng cùng trông chờ câu trả lời lời của Hạ Huyên tất cả mọi có mặt đồng loạt nói lớn " Đồng ý đi!......đồng ý đi......đồng ý đi.......đồng ý đi!.
Hạ Huyên trái tim cô lúc này đập rộn ràng cả gương mặt ửng đỏ vì ngại ngùng cô nhìn Gia Khiêm cười tươi sáng, bàn tay phải cô đưa đến trước mặt Gia Khiêm giọng nhẹ nói.
" Dạ em đồng ý! ".
" Hoan hô!......xin chúc mừng Đặng tổng và chị Hạ Huyên trăm năm hạnh phúc......xin chúc mừng!.
Gia Khiêm hạnh phúc đeo nhẫn vào ngón tay áp út của Hạ Huyên, anh cũng liền ôm chặt Hạ Huyên vào lòng anh cuối xuống hôn lên đôi môi mềm mại của cô trước mặt biết bao nhiêu người có mặt trong buổi lễ.
Tuyết Đan trong lòng cô có rất nhiều cảm xúc, hôm nay cô thấy mình thật hạnh phúc vì lễ thành hôn của mình và Lâm Nghiêm và một điều khiến cô hạnh phúc hơn hẳn là cô được nhìn đứa em gái duy nhất của mình có được một tình yêu chân chính, Lâm Nghiêm lúc này cánh tay vẫn luôn ôm chặt eo của vợ mắt anh nhìn mọi người đang rất vui vẻ chúc mừng cho Gia Khiêm và Hạ Huyên, bất ngờ giọng khàn của Bạch Lâm Vũ nói lớn.
" Mọi người chú ý! bây giờ buổi lễ chính đã xong, tôi thay mặt hai họ mời tất cả nhập tiệc, không say không về! ".
" Hoan hô chủ thượng!...... chúc mừng hạnh phúc của hai lão đại.......một.....hai...... ba......dzô! ".
Buổi tiệc cưới với không khí ấm cúng và rất vui vẻ với sự có mặt của họ hàng, bạn bè, cùng các anh em trên dưới trong bang hội, không thiếu vắng một ai, từ người cao nhất trong bang, đến một vệ sĩ cấp thấp nhất, ai cũng được mời tham dự.
Buổi tiệc cưới đãi suốt từ giờ trưa kéo dài đến tận gần mười hai giờ tối mới kết thúc hoàn toàn, Tuyết Đan vì có thai và cũng vì mới lành vết thương nên cô bị em gái kim bác sĩ bắt phải đi nghỉ ngơi trước, chỉ còn mình Lâm Nghiêm ở lại tiếp tục vui vẻ với mọi người Gia Khiêm hôm nay được dịp hiếm hoi anh mới được uống thoải mái, từ ngày yêu Hạ Huyên anh bị cô kìm kẹp không cho anh uống rượu nhiều nữa, có đi gặp khách hàng cũng uống ba ly là ngừng, nếu không nghe lời cô cho anh ngủ ngoài salon liên tục một tuần lễ, và dĩ nhiên chuyện ân ái cũng bị cấm luôn, Gia Khiêm bị cô phạt hết một lần gần cả tháng anh sợ quá bây giờ không dám nhậu nhẹt, mà cả thuốc lá cũng bỏ luôn, hôm nay là lễ cưới của chị gái cô và cũng là bạn thân của anh nên Gia Khiêm được Hạ Huyên cho uống thả ga một ngày này.
Lâm Nghiêm, Gia Khiêm, Nguyên Khang, Phúc Hiên, Đinh Phúc, Đức Duy, Trịnh Tứ, Lục Vỹ và các cô gái xinh đẹp trong bang hội như Ngọc Tuệ, Đồng Nhan, Trúc An, và cô nàng bác sĩ Hy Doanh cả đám hô hào cụng li liên tục, các trưởng bối hôm nay cũng uống nhiều nên mệt và đã về trước lúc tám giờ tối, còn ở lại toàn là lớp trẻ, họ nhảy họ hát chúc mừng hai lão đại phải nói rằng ngày hôm nay là ngày lễ lớn của bang hội.
6 giờ sáng lúc này tại phòng của Hạ Huyên cô đang ngủ nhưng vì cơn đau ở dạ dày làm cho cô phải tỉnh táo dậy, chắc vì ngày hôm qua cô có uống vài li rượu nên giờ dạ dày nó hành cô rồi, Hạ Huyên ngồi dậy đi vệ sinh cá nhân xong rời khỏi phòng ngủ lúc này Gia Khiêm say rượu nên vẫn ngủ mê mệt cô quyết định đi mua thuốc một mình, cô bước xuống lầu đi ra sân Hạ Huyên ý định là sẽ đi bộ ra nhà thuốc để mua, nhưng lúc này có một vệ sĩ đang dọn dẹp bàn ghế, vệ sĩ thấy Hạ Huyên đang đi ra cửa cậu nhanh bước đến chào hỏi cô.
" Dạ em xin chào chị Hạ Huyên! Chị đang muốn đi đâu sao? ".
" Hạ Huyên dừng lại bước chân, cô nhìn sang cậu vệ sĩ đang hỏi mình cô cười nhẹ lên tiếng đáp.
" Vâng! Tôi muốn đi ra nhà thuốc tây mua thuốc đau dạ dày ".
" Dạ vậy chị để em đi mua cho! ".
Hạ Huyên cười tươi nhìn cậu vệ sĩ thật là nhiệt tình, nhưng thuốc này là loại đặt trị chỉ mình cô biết, cô nhìn cậu vệ sĩ nói.
" Nếu được cậu có thể chở tôi đi mua dùm không? "
Người vệ sĩ vui vẻ gật đầu, cậu chạy nhanh đi báo với một cấp trên để lấy xe chở Hạ Huyên đi, và người cấp trên cũng cử thêm một người nữa đi theo bảo vệ cho Hạ Huyên.
Chiếc xe màu đen chở Hạ Huyên đi cùng hai vệ sĩ chạy ra khỏi biệt thự, vì đây là vùng đồi chỉ có giới thượng lưu mới có tiền mua nổi mà ở thôi, xe chạy ra khỏi địa bàn của khu vực biệt thự Bạch gia, lúc này bên góc đường bất ngờ có hai chiếc xe màu đen khác cũng nhanh chạy theo sau xe chở Hạ Huyên, nhưng hai vệ sĩ lại không phát hiện ra.
Chiếc xe chạy một đoạn xa thì vệ sĩ phát hiện có một bảng hiệu nhà thuốc lớn bên đường bên kia, hai vệ sĩ cho xe chạy sang đó và họ dừng lại ở trước đầu đường vì tiệm thuốc lại nằm bên trong một con đường nhỏ của một khu dân cư đông đúc, Hạ Huyên thấy vậy cô lên tiếng nói với các vệ sĩ.
" Các cậu chờ ở đây để tôi vào mua rồi sẽ ra ngay thôi "
Người vệ sĩ liền lên tiếng đáp.
" Dạ để em đi cùng chị cho an tâm, để cậu Thái ở lại trông xe là được rồi ạ! ".
Hạ Huyên vui vẻ gật đầu, hai người liền nhanh bước đi vào bên trong con hẻm đó.
Vì mới có gần bảy giờ sáng nên tiệm thuốc vẫn chưa mở cửa, hai người đứng trước cửa tiệm chờ đợi, người vệ sĩ lo lắng cho Hạ Huyên bị đau nên cậu bấm chuông cửa để gọi chủ tiệm mở cửa bán thuốc, cũng ngay lúc này một viên đạn từ đâu bắn đến người vệ sĩ.... pằng....pằng, những tên bắn lén dùng súng giảm thanh nên không hề có một tiếng động nào phát ra ngoài, người vệ sĩ lúc này đau đớn gục xuống, trước khi bất tỉnh cậu lớn tiếng nói.
" Chị mau chạy ra xe nhanh đi! ".
Nói xong cậu gục xuống bất tỉnh, Hạ Huyên sợ hãi nhìn người vệ sĩ cô muốn cấp cứu cho cậu nhưng lại không có dụng cụ để băng bó, cô nhanh muốn chạy ra xe để gọi người vệ sĩ kia vào, nhưng Hạ Huyên chỉ vừa chạy mấy bước thì phía sau của cô bị người đánh mạnh Hạ Huyên đau đớn liền gục ngã xuống bất tỉnh.
Hai mươi phút sau, người vệ sĩ tên Thái chờ ngoài xe cảm thấy lo vì chỉ mua thuốc thôi mà lại lâu quá, Thái lo lắng liền xuống xe chạy vào bên trong đó xem thế nào, nhưng khi vừa sắp đến tiệm thuốc Thái nhìn thấy một đám đông người dân đang bu quanh nhìn vào ai nằm dưới đất, cậu nghi ngờ nên chạy đến xem Thái giật mình khi thấy người nằm dưới đất là Tuấn, trên người Tuấn vẫn đang chảy máu và được người dân băng bó tạm, Thái nhanh hỏi thăm bà con ở đây cậu mới biết khi chủ tiệm thuốc nghe tiếng chuông gọi mở cửa bán, họ nhanh dậy vệ sinh răng miệng xong ra mở cửa thì thấy cậu này nằm gục trước cửa nhưng lại không thấy có cô gái nào đi cùng, lại có người thấy có mấy tên áo xanh đen bế một cô gái lên xe của họ rồi chạy mất. Thái nghe xong cả người cậu muốn đứng không vững cậu suy nghĩ.
" Trời ơi cô ấy là em gái của lão đại, việc này mà đến tai lão đại thì không biết bảo tố gì sẽ sảy ra đây nữa, nhưng phải báo cáo về ngay thôi " nghĩ xong Thái liền cầm điện thoại gọi về cho xếp của mình báo cáo tiểu thư Hạ Huyên bị bắt cóc.
Lúc này tại biệt thự Bạch gia người tổ trưởng của đội vệ sĩ vừa nhận được điện thoại cấp dưới báo cáo bàn tay cầm điện thoại liền rung rẫy thiếu điều muốn rớt cả điện thoại xuống, anh liền cúp máy điều động anh em đến đó ngay, còn bản thân liền chạy sang phòng của Đinh Phúc để báo.
Đinh Phúc lúc này đang ôm Ngọc Tuệ ngủ, cửa phòng bất ngờ bị gõ dồn dập làm Ngọc Tuệ nhăn nhó mở mắt, tiếng đội trưởng đội vệ sĩ nói lớn.
" Anh ơi dậy mau đi có chuyện sảy ra rồi anh ơi! ".
Đinh Phúc vừa nghe anh liền ngồi bật lên, tay cầm áo choàng mặc vào liền đi ra mở cửa, đội trưởng đội vệ sĩ tên Hải liền nhanh nói bên tai Đinh Phúc.
" Chị Hạ Huyên bị đau dạ dày nhờ hai vệ sĩ chở đi mua thuốc, nhưng không ngờ bị bọn nào đã theo dõi từ trước thừa sơ hở hạ vệ sĩ của chúng ta và bắt chị ấy đi rồi ".
Đinh Phúc nghe xong trợn trừng hai mắt anh gào lớn.
Đi báo anh em chuẩn bị, cử người đi điều tra khu vực đó, xem lại tất cả camera ở nơi đó, xem luôn camera dưới chân đồi tại khu vực của chúng ta xem sao, tôi sẽ đi báo cho Gia Khiêm ngay đây ".
Hải liền gật đầu cậu chạy nhanh đi điều động anh em, Đinh Phúc quay vào nói nhanh cho Ngọc Tuệ biết hai người liền nhanh vệ sinh cá nhân thay nhanh quần áo gọn gàng, cả hai chạy đi thông báo cho những người còn lại, Đinh Phúc lúc này đứng trước phòng Gia Khiêm anh ngập ngừng chưa dám gõ cửa, nhưng cuối cùng anh vẫn phải gõ cửa....cốc......cốc...... cốc " Gia Khiêm cậu mau dậy đi Hạ Huyên bị bắt cóc rồi!......Gia Khiêm à"....Rầm.
" Đinh Phúc! Cậu nói đùa đúng không? "
" Không Gia Khiêm! Tôi không đùa cậu, đó là sự thật ".
Lời Đinh Phúc vừa dứt thì tiếng chuông điện thoại của Gia Khiêm để trên bàn lúc này reo lớn, Gia Khiêm nhanh chạy vào bắt máy, mở ra Gia Khiêm giật mình là số của Hạ Huyên anh liền bấm nghe, bên này giọng của đàn ông lớn tiếng nói.
" Mày là Đặng Gia Khiêm đúng chứ? ".
Gia Khiêm chau mày giọng trầm anh nghiến răng nói.
" Bọn mày là ai? Bọn mày muốn gì? ".
Bên đầu kia giọng đàn ông lại nói.
" Tao muốn con Tuyết Đan này và Bạch thị phải đền tội đã gây ra cho tao, mày an tâm, ngày mai mày sẽ nhận được sát của nó thôi... tút.... tút.... tút ".
" A lô!.......alô..... chết tiệt nó tắt máy rồi " Gia Khiêm tức giận mắt nhìn Đinh Phúc nói.
" Mau dò vị trí của máy định vị tôi có gài vào người của Hạ Huyên mà tìm ra nơi cô ấy đang bị nhốt, nhanh đi cầm lấy điện thoại của tôi mà kết nối, tôi thay quần áo rồi ra ngay, đừng có để Tuyết Đan biết! ".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...