Chap 21: Sát thủ Trung Hoa:
Sau 3 tuần, nhờ sự tái tạo các tế bào thần tốc mà Sena được xuất viện.
_ Wa, thoải mái quá!
Sena vươn vai, đi bộ về nhà. Ngày xuất viện không có ai đến đón cả. Mama thì đi siêu thị mua đồ, Gokudera bị Dino lôi cổ về Italia để giúp ảnh mấy việc. Yamamoto đi tập huấn với Reborn. Có khi thế cũng hay. Sena thích cứ thế này hơn là ngày nào cũng bị khủng bố với mấy con người kì quặc kia.
" Phải về nhà để lấy bộ võ phục cái đã"
Bỗng, một đám côn đồ xông ra chặn đường Sena, cướp tiền
" Sao ở đâu cũng có loại người như vậy hả trời?" Cô thầm than vãn
_ Này cô bé, biết điều thì đem tiền ra
_ Không đem thì tụi này sẽ thịt cô đấy
......
Chúng cợt nhả, cười đùa khiến Sena buồn ói. Một lũ cặn bã, coi bộ không dạy dỗ là không được rồi
_ Lên đi
Sena thủ thế, khiêu chiến đám con đồ.
_ Á à, con này gan
_ Xử nó đi anh em
Bọn chúng xông lên, cô nhanh chóng tung một cú đá trúng mặt tên cầm đầu.
_ Đừng có ngu mà dây vào tao, lũ khốn
Cô nói với khuôn mặt bừng bừng sát khí
_ Xì- Tên cầm đầu đó đứng dậy, nhỏ một bãi nước bọt rồi nói- Tưởng gì, chỉ được cái miệng
" Cái gì? Hắn vẫn đứng lên được sao?" Sena ngạc nhiên" Đúng rồi, mình đã mất hết sức mạnh, chết tiệt!"
Tên đó xông vào Sena một lần nữa. Cô lại tấn công, với tốc độ rất nhanh, mặc dù không thể nhanh bằng hồi trước. Cô có thể thắng, chỉ cần ra đòn nhanh, dồn nhiều trọng lực. Nhưng...
_ Hự.
Sena bị đánh bộng phát trúng bụng. Chết tiệt, đau quá.
Bỗng một cậu bé xuất hiện, đứng chắn trước mặt Sena. Cậu ta vừa thủ thế, vừa ăn chiếc bánh bao. Chắc điều đó khiến lũ côn đồ tức điên. Bọn chúng xông vào cậu bé. Cậu ta di chuyển chiếc tay của mình, vật ngã bọn chúng, cho dù không hề chạm vào cơ thể lũ côn đồ. Sena nhìn mà há hốc cả miệng. Không thể nào, sao có thể làm chúng đo ván khi chưa chạm vào được? Năng lực siêu nhiên sao? Thật vớ vẩn.
_ Cảm...cảm ơn em
Sena mỉm cười, vẫn chưa hoàn hồn vì việc lúc nãy. Cậu bé quay lại nhìn Sena, bỗng dưng cau mày rồi chạy đi.
Lúc Sena đi qua sân bóng, cô gặp lại cậu nhóc đó.
_ Ah, cậu nhóc...
Rồi tiến lại gần chỗ nó đang đứng. Cậu nhóc đó vẫn đang ăn chiếc bánh bao, thấy cô, nó lại tung ra đòn vừa rồi khiến Sena bị hất văng hơn 5 mét. Bỗng đâu, Yamamoto và Reborn xuất hiện, Reborn bắn ngay vào không gian giữa Sena và cậu nhóc đó. Một tiếng nổ lớn vang lên, tiếp theo đó là một cuộn khói mù mịt.
Sau đó, Reborn giải thích một chút, Sena mới hiểu. Kĩ thuật của cậu bé là Giảo Tử Quyền. Cậu nhóc dùng quyền thuật nén mùi hôi của tỏi từ những chiếc bánh bao nhân giảo tử rồi ném nó vào mũi đối thủ, trực tiếp làm tê liệt trí não nạn nhân. Khi não bị tê liệt, các cơ quan của cơ thể sẽ cử động tùy tiện, khiến người ngoài nhìn vào có cảm giác như nạn nhân bị điều khiển bởi siêu năng lực vậy.
_ Chỉ thế thôi sao? Chị cứ tưởng quyền thuật gì cao siêu lắm chứ. Nhưng mà , em có thể dạy chị không? Bla bla...
Bị hỏi dồn dập, trán cậu bé chảy đầm đìa mồ hôi, rồi xuất hiện các nốt tròn nhỏ. Reborn lại giải thích:
_ Cậu nhóc I-pin đó là Người bom đấy. I-pin rất dễ xấu hổ nên khi cơ xấu hổ đó lên đến đỉnh điểm, , trên trán hắn sẽ xuất hiện 9 hình pinzu. Số lượng trên trán đó sẽ giảm dần theo thời gian. Đến khi chỉ còn lại một pinzu thid toàn bộ hơi giảo tử sẽ phun ra qua các lỗ chân lông trên cơ thể, gây nên một vụ nổ lớn. Sức công phá của nó đủ để tạo thành một hố bom nhỏ.
_ Thế nên nó được gọi là người bom chứ gì? Oái, còn hai pinzu, Yamamoto, cậu ném cậu nhóc này càng xa càng tốt
Sena thảy I-pin cho Yamamoto
_ Để làm gì
_ Cứ ném đi
_ Được rồi
Vừa mới bay được khoảng 10 mét, cậu nhóc đó phát nổ.
Một lúc sau
Sau một hồi tra hỏi thì hóa ra, I-pin đến để ám sát ai đó, nhưng lại nhìn nhầm thành Sena. Mà ảnh cái tên đó, xấu kinh khủng, sao có thể nhầm là cô được chứ?
I-pin bị cận thị nặng. Có mấy lần gặp Haru, nó nhầm cô là quái vật xíu mại, Lambo thì là bông cải xanh. Ôi, còn một bí mật nữa cơ. I-pin là con gái. Thế mà Sena nhầm là con trai mới hay chứ. Cho đến khi Haru nói thì mới biết. Khi hỏi cô bé sao nó không đeo kính, vì nó bị cận thị nặng mà, thì I-pin trả lời:
_ Tôi không có tai
Ặc, đùa nhau hả?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...