Editor: Fuurin
"Tán tỉnh hôn môi rung xe thì tìm chỗ yên tĩnh mà làm không được hả? !"
Dung Ngọc: ... . . .
Tinh Nhan: ... . . .
Tinh Nhan nhìn vẻ mặt một lời khó nói hết của Dung Ngọc, nhịn không được mà bật cười.
Loại chuyện xe rung này, có nghĩ thế nào cũng không thể móc nối nổi với Dung Ngọc mà.
Dung Ngọc bất đắc dĩ nhìn cô, rồi khởi động xe đi.
... . . .
"Đợi chút nhé." Dung Ngọc tấp xe vào bên lề đường, "Tôi sẽ trở lại ngay."
Tinh Nhan liền cầm di động lướt lướt, tùy ý vẫy vẫy tay, cũng không biết là có nghe thấy hay không.
Dung Ngọc dung túng thở dài, sau đó xoay người đi vào một cửa hàng gần đó.
Không biết đi bao nhiêu phút, nhưng hình như rất nhanh.
Cửa xe chỗ ghế lái phụ bị mở ra, một luồng gió đêm lạnh lẽo thổi vào.
"Ủa?" Tinh Nhan ngẩng đầu lên, "Anh xuống xe từ lúc nào vậy?"
Dung Ngọc đang cúi người xuống, nghe vậy thì dừng lại, "Em thật sự tin là tôi sẽ không đem em đi bán nhỉ."
Tuy là nói như vậy, nhưng những đốm sáng vui vẻ trong mắt anh ngày càng trở nên dày đặc đã thể hiện rõ tâm trạng anh lúc này, từ tận đáy lòng anh vui vẻ vì cô đã thả lỏng và tin tưởng anh như vậy.
Mang theo sự nuông chiều và vui vẻ, anh nâng tay: "Em thay thử đôi giày này xem?"
Tinh Nhan nhìn vào đôi mắt anh, rồi để điện thoại di động xuống, đôi môi đỏ mọng cong lên: "Rất tỉ mỉ nha."
Cô vươn tay tiếp lấy đôi giày, trên giày có vài sợi dây mảnh, nhìn vô cùng đơn giản, nhưng mũi giày lại có điểm lấm tấm những hạt đá, phát ra ánh sáng long lanh hiền hòa, lại khiến người ta hoa mắt mê mẩn.
Tinh Nhan tán thưởng nhìn đôi giày, sau đó giơ ngón cái với Dung Ngọc: "Rất đẹp."
Khóe miệng Dung ảnh đế cong lên, "Em thích là tốt rồi."
"Đương nhiên là thích chứ." Cô cúi đầu mang lên.
Chỗ ngồi bây giờ của Tinh Nhan là bên cạnh ghế tài xế, không gian cũng không lớn, mà cô lại còn mặc váy, không nhấc chân được, chỉ có thể khom lưng xuống mang giày, như vậy sẽ rất dễ bị đụng đầu, không được tiện cho lắm.
"Để tôi làm cho." Dung Ngọc không đợi cô cự tuyệt, liền nhận lấy chiếc giày trong tay cô, nửa quỳ xuống, dùng ngón tay thon dài dịu dàng nâng chân cô lên.
Động tác của anh rất nhẹ nhàng, nửa quỳ trên đất, giữa lông mày đều là ôn hòa, không có nửa điểm ghét bỏ.
Kéo sợi dây mảnh ra, mang giày vào, gài lại. . .
- - dịu dàng đến mức khiến người ta lún vào.
Tinh Nhan nhìn một hồi, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng có chút khác thường.
Kết hợp với sự đụng chạm truyền đến từ chân, thật dịu dàng, thật, ngứa.
"Được rồi." Dung Ngọc buông chân cô xuống, mở cửa xe bên cạnh, ngồi lên.
Lái xe, nhìn biển báo, nhìn thẳng tắp về phía trước như đang bề bộn nhiều việc lắm vậy.
Tinh Nhan nhìn anh chằm chằm, đột nhiên cất tiếng, "Dung Ngọc, anh đang thẹn thùng sao?"
Động tác Dung Ngọc hơi chậm lại.
Đôi bàn chân kia rất đẹp mắt, lúc nắm trong tay thì mềm mại mát rượi như ngọc, làm anh yêu thích không muốn buông ra, nghĩ đến đó, gò má anh bỗng nhiên ửng đỏ, nhưng lúc này khi bị cô vạch trần, anh lại hoàn toàn không có ý xấu hổ, sự chú ý của anh hoàn toàn không tập trung vào ý trong lời nói của cô.
Mà là - - cô gọi anh là Dung Ngọc.
Đây là lần đầu tiên cô gọi Dung Ngọc.
Cả tên lẫn họ.
Không phải là ý gọi anh là Dung Ngọc thì rất kỳ quái.
Mà là rất kỳ quái trong giới giải trí. Tại đây, trong mối quan hệ giữa mọi người với nhau, thì kêu cả tên lẫn họ thường thường là một hành vi không lễ phép, trong môi trường ăn thịt người không nhả xương, gặp ai cũng phải cười ba phần này, thì xưng hô là không thể qua loa, đó chính là phép tắc cơ bản nhất.
Lấy địa vị của anh bây giờ, vị trí vẫn còn thấp hơn một chút như cô mà trực tiếp gọi tên đầy đủ của anh, căn bản là chưa từng gặp qua.
Nhưng mà vẫn còn có một khả năng khác, ví dụ như là, quan hệ rất thân mật, thân mật đến nỗi có lễ phép hay không cũng không quan trọng, thận mật đến mức như hai mà một vậy.
Dung Ngọc đột nhiên cười, anh dùng tay che mắt, phía dưới bàn tay, ánh mắt anh tỏa sáng lấp lánh, ý cười lan ra bốn phía.
"Có một chút." Anh nói.
Mặc kệ cô có tự cảm giác được điểm thay đổi nhỏ bé này hay không, thì sự thay đổi này vẫn cứ thật sự đã xuất hiện.
Bây giờ Tinh Nhan mới hài lòng, móng tay đỏ tươi đụng đụng cái cằm của chính mình, cô nói mà, làm sao mà bỗng nhiên anh ấy lại không dám nhìn vào mắt cô như vậy được chứ.
... . . .
Rất nhanh đã đến siêu thị.
"Em muốn ăn cái gì?"
Dung Ngọc đẩy xe đẩy, chỉ chỉ những món ăn cạnh đó, rồi quay đầu lại hỏi Tinh Nhan ở bên cạnh.
Tinh Nhan thuận theo tay anh nhìn sang, thực phẩm muôn màu muôn vàn chủng loại, cô im lặng một chút, rồi dùng anh mắt "anh hiểu mà" nhìn anh.
Dung Ngọc thật đúng là hiểu.
"Được rồi." Anh đỡ trán, cười nói: "Vậy em đi mua một ít bánh ngọt, đồ ăn vặt hoặc cái gì mà em muốn ăn cũng được. Còn lại để anh chọn là được rồi."
Cà chua, khoai tây, tôm, bông cải. . .
Như nghĩ đến điều gì, Dung Ngọc cầm một bông cải lên, xoay người, gọi cô, "Tinh Nhan, em ăn được bông cải không?"
Anh vẫn nhớ, vài ngày trước, một lần ăn cơm có bông cải, hình như cô không ăn nhiều cho lắm.
Tinh Nhan: ... . . . ?
Bông cải là cái quỷ gì vậy?
Dung Ngọc: . . .
Mua thức ăn cũng không mất bao nhiêu thời gian, đến nhà, Dung Ngọc đi theo Tinh Nhan lên lầu.
"Anh chờ chút, tôi đi lấy cho anh đôi dép." Tinh Nhan suy nghĩ một chút, bởi vì bạn trai cũ sợ quan hệ của họ bị lôi ra ngoài ánh sáng, cộng thêm việc Hứa tỷ quản rất nghiêm, nên hắn cũng chưa từng ghé qua nơi này, có điều tiểu cô nương như nguyên chủ vẫn vì hắn mà chuẩn bị dép.
Hình như là...để ở trong ngăn tủ? ?
Thừa dịp cô đi tìm dép, Dung Ngọc quan sát căn nhà một lượt, rất sạch sẽ, cũng rất mới, dường như vì ít khi có người ở lại nên rất thiếu hơi người, quan trọng nhất là, anh nhìn thoáng qua đôi dép mới, cúi đầu nở nụ cười.
- - không có dấu vết của người đàn ông khác.
"Có cần tôi hỗ trợ hay không?"
Tinh Nhan nhìn Dung ảnh đế quấn khăn tắm -- do nhà cô không có thứ đồ chơi như tạp dề, không khỏi bật cười.
Nói thật thì, vẫn rất đẹp trai, tác phong cũng nhanh nhẹn, nhưng mà do bản thân chuyện quấn khăn tắm làm tạp dề này tự nó đã có vẻ buồn cười nên....
Dung Ngọc không hiểu sao có chút tức giận, "Cần!"
Anh nhét một con dao vào tay cô, chỉ chỉ những thứ trên bàn: "Em thái sợi những cái này đi."
Nữ vương nhếch nhếch cái cằm: ... . . . Kẻ địch của trẫm tới rồi.
... . . .
Nhưng vào lúc hai người không hề hay biết, một vài tấm hình đã được truyền trên mạng.
Ảnh chụp là một chuỗi với nhau.
Bối cảnh là trong một siêu thị.
Tấm thứ nhất là Dung Ngọc Dung ảnh đế thanh cao xa cách trong suy nghĩ của các fan, trong tay anh đang cầm một cái bông cải, giơ lên cho ai đó xem, hình như là đang hỏi ý kiến.
Theo ánh mắt anh nhìn sang, chính là Quý ảnh hậu đôi môi đỏ mọng cao quý lãnh diễm phong thái nữ vương mười phần đang cầm trong tay một hộp sôcôla, nhưng mà...ánh mắt lại vô cùng mờ mịt, khuôn mặt đầy vẻ khó hiểu.
Bức ảnh tiếp theo chỉ chụp cận mặt anh, chỉ thấy anh cúi đầu xuống, mím môi cười bất đắc dĩ nhưng tràn đầy cưng chiều, chỉ nhìn ảnh chụp thôi cũng có thể cảm nhận được sự dịu dàng đập vào mặt.
Đại khái có thể hiểu là "Biết là sao với em bây giờ. . ."
- - khiến cho tim người ta muốn nhũn hết cả ra.
Bức thứ ba vẫn là chụp riêng anh, bây giờ anh đang đứng trước quày thức ăn, nghiêm túc chọn lựa, nhìn động tác tay là biết người này có đầy kinh nghiệm rồi.
...
Bức thứ chín, hai người đi thanh toán, Quý ảnh hậu đang tà tà nhìn Dung ảnh đế, đuôi mắt xếch lên, lãnh diễm mị hoặc, móng tay đỏ thẫm thì kẹp một tấm thẻ.
Dung ảnh đế thì đứng một bên, trong tay xách đầy bao lớn bao nhỏ, tay kia thu hồi thẻ của mình, nụ cười tràn trề bất đắc dĩ.
Mấy tấm ảnh này là do một fan nho nhỏ post lên, blog đều ngập trong tiếng a a a a.
Cuối cùng, phần kết lại là lời bình tràn ngập tiếc nuối, rằng hình như hai người vẫn chưa ở cùng nhau, đến cả thanh toán mà Dung thần cũng bị từ chối nữa....Hy vọng Dung thần tiếp tục tăng lực thêm nữa nha!
Nhưng cũng không lâu lắm sau đó, lại có một ID marketing bắt đầu tạo hastag, #dung thần đã rơi xuống trần gian rồi, #ảnh đế ảnh hậu kết hôn bí mật,...
Ngược lại thì không có nói gì đến Quý Tinh Nhan hết, nhưng cũng có nói gần nói xa châm ngòi, tỷ như là Quý ảnh hậu cướp mất Dung ảnh đế, còn có cả gì mà Dung ảnh đế bị ép xách đồ, muốn thả xuống mà không thả được.
Nhưng mà chẳng có tác dụng gì hết.
Fan qua đường thì không mấy quan tâm Dung Ngọc có phải bị ai đó lừa khỏi thần đàn hay không, bọn họ chỉ thấy nhìn thế nào cũng thấy hai người ngọt ngào đến ê răng, dứt khoát đều biến thành fan couple cả.
Còn nhóm fan hâm mộ thì ngược lại rất quan tâm idol nhà mình, nhưng là...vợ chồng son người ta tình cảm tốt như vậy như vậy....bọn họ cũng nghiêng đầu chả thèm quan tâm mấy tin này, thế cho nên hướng gió hoàn toàn chẳng bị thay đổi gì hết.
ID kia muốn khơi mào bất mãn từ fan, nhưng người hâm mộ lại chẳng cho hắn cơ hội.
*Dung Ngọc fan số một: Làm tốt lắm! Muốn nắm được trái tim cô ấy thì trước hết phải bắt được dạ dày cô ấy đã, cố gắng học thêm nhiều món nữa, đây là thực đơn mà tôi tìm được, học rất dễ, idol cố lên! /thực đơn 1/ thực đơn 2/ thực đơn 3/
*Dung Ngọc fan số hai: A a a a a a a a a! Idol của tui cuối cùng cũng có tiến bộ rồi! Kỹ năng tán gái từ cấp tiểu học đã đươc thăng cấp! Kích động tới mức muốn chạy vòng quanh thì phải làm sao?
*Tinh Nhan fan bày tỏ: Khuôn mặt mờ mịt của nữ thần nhà ta thật là đáng yêu! Địa vị trong gia đình được thể hiện rõ ràng rồi nha --- Dung *người đàn ông của nhà bếp* ảnh đế. . .
Hai bức tiếp theo thật là đẹp trai a a a a.
*Dung Ngọc fan: Lần đầu tiên phát hiện anh tôi còn có thể cười ngọt ngào như vậy...Ma ma à, chân cục cưng nhuyễn ra rồi.
*Tinh Nhan fan: Đột nhiên thật muốn đem gả nữ thần . . . Với nụ cười đó, ta có thể ngồi xổm một vạn năm dưới hố Dung Nhan couple luôn.
*Quần chúng ăn dưa hóng: Đột nhiên muốn yêu đương quá...Má nó, Dung ảnh đế mà không có hứng thú với Quý ảnh hậu thì bọn họ sẽ ăn bàn phím!!!!
Nhóm fan hâm mộ bàn tán sôi nổi từ đầu cho đến bức ảnh cuối cùng.
Fan qua đường cho tới quần chúng ăn dưa đưa ra đủ loại bình luận. Có người nói Dung ảnh đế và Quý ảnh hậu giống như là nữ vương và người hầu nhỏ, có khen Dung ảnh đế là người đàn ông tốt biết xách nhiều bao lớn bao nhỏ, có phân tích quan hệ giữa hai người.
Nhưng những người hâm mộ để lại bình luận thì đều nhất trí một cách thần kỳ, vô cùng nhịp nhàng với nhau.
*Fan số một: Dung ca anh mau tăng thêm chút lực đi! Đừng sợ, cứ thế mà làm!
*Fan số hai: Dung ca anh mau tăng thêm chút lực đi! Đừng sợ, cứ thế mà làm! +1
...
*Fan thứ n: Dung ca anh mau tăng thêm chút lực đi! Đừng sợ, cứ thế mà làm! +10086
ID marketing đối với kết quả này quả thật muốn hộc máu.
Đương nhiên, vẫn có fan và không ít người qua đường vẫn kiên trì cho rằng bọn họ đã ở chung với nhau.
Những người này nói rằng nhìn thế nào cũng thấy là hai người đã ở chung, đầu tiên là cái loại không khí ngược cẩu độc thân đặc trưng, tiếp theo đó là việc đã muộn như vậy vẫn cùng đi mua thức ăn, thì nhất định phải rất thân mật rồi, chắc chắn là ở chung, nói không chừng còn đi lĩnh giấy chứng nhận rồi cũng nên.
Bất kể nói thế nào đi nữa, tất cả mọi người đối với mối quan hệ của Dung Ngọc và Tinh Nhan đều hạ kết luận - - nhất định là có gian tình - - bất luận là bây giờ hay là trong tương lai...
Đều rất có cảm giác của một couple quốc dân.
Đối với điều này, người đại diện vốn đã rất vất vả mới về được đến nhà nằm xuống, chưa ngủ được hai phút đã bị đánh thức bày tỏ: Tôi con mẹ nó mắc nợ gì mấy người vậy hả
*Tác giả có lời muốn nói: Fan bày tỏ: Không cần sợ hãi, cứ thế mà làm!
*Dung ảnh đế bất đắc dĩ: ... Còn chưa theo duổi được thì phải làm sao?
----- Hết chương 7 -----
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...