Boss Lúc Nào Cũng Dính Ta [ Nhanh Xuyên ]

Editor: Fuurin

*Ed: Quay lại với Boss nào!!!

Điểm làm tròn hết chức trách, truyền tống nội dung cốt truyện cho cô.

Thế giới này, từ góc nhìn của nữ chính mà nói, chính là một câu chuyện về "bá đạo tổng tài yêu tôi".

Từ góc nhìn của nam chính mà nói, thì là câu chuyện về "thư ký của tôi có chút ngọt".

Bối cảnh của thế giới này, thương nghiệp đặc biệt phát triển.

Nữ chính là một cô gái xinh đẹp nhưng hơi mơ màng, sau khi tốt nghiệp được đàn anh đề cử nên đã nộp đơn xin vào công ty Thịnh Thế, miễn cưỡng trở thành một viên chức nho nhỏ.

Bước ngoặt là khi, một ngày nọ, cô ngẫu nhiên giúp tổng giám đốc một chuyện, trong quá trình hỗ trợ, tổng giám đốc đại nhân cảm thấy cô gái này rất thú vị, thế là bổ nhiệm làm thư ký.

Sau đó thì xảy ra một loạt các sự kiện, cuối cùng cô cũng được tổng giám đốc, cũng chính là bạch mã hoàng tử của mình ôm về nhà bá đạo sủng ánh.

...

Chỉ là, bạch mã hoàng tử của nữ chính vốn có một vị hôn thê .

Tinh Nhan sắp trở thành nguyên chủ, cũng chính là vị hôn thê đó.

- - đương nhiên, đó cũng không phải là cái gì mà nam chủ vì thích cô mà nỗ lực chống lại mọi người gì cả.

Nhà họ Quý và nhà họ Thịnh đều là những gia tộc giàu có hàng đầu trong bảng xếp hạng, mà nguyên chủ chính là đứa bé duy nhất của nhà họ Quý.

Gia chủ đời này của nhà họ Quý và phu nhân của mình là thanh mai trúc mã từ thuở nhỏ, tình cảm đặc biệt tốt, mặc dù chỉ có một đứa con gái, nhưng cũng không có làm mấy thứ như là có con ngoài giá thú hay là nhận một đứa bé trai là con thừa tự sau này kế thừa sự nghiệp gì cả, họ yêu thương nâng niu con gái như châu như bảo.


Quý Tinh Nhan lớn lên trong sự sủng ái, đương nhiên tính tình cũng có chút tùy hứng và yếu đuối.

Sau khi rơi xuống nước rồi được Thịnh Lê cứu lên, tiểu công chúa liền cảm thấy mình đã gặp được chân mệnh thiên tử rồi, thề nhất định phải lấy bằng được người ta, về nhà mè nheo cha mẹ muốn lấy hắn.

Vợ chồng Quý gia đương nhiên không từ chối nổi con gái của mình, thế là ngầm đi điều tra một chút nhân phẩm người này, là con ngoài giá thú, điều này không phải hắn có thể lựa chọn được, nhưng trong đám công tử nhà giàu thì lại là một người hiếm có, biết tự giữ mình sạch sẽ, vậy là tốt.

Vợ chồng nhà họ Quý liền hỏi một chút ý kiến của Thịnh Lê xem sao.

Về sau, có lẽ là xuất phát từ tư thế của nhà họ Quý, hơn nữa chính bản thân hắn cũng không có người trong lòng, nên cuối cùng hắn đáp ứng, hai người trở thành vị hôn phu hôn thê.

Chỉ đáng tiếc, sau này, tình yêu đích thực của hắn xuất hiện.

Vậy thì sự tồn tại của vị hôn thê Tinh Nhan này không còn là có cũng được mà không có cũng không sao nữa rồi.

Đặc biệt là khi tiểu công chúa bày tỏ không hiểu cũng không muốn giải trừ hôn ước. . .khiến nữ chính đau lòng khóc thút thít giận dỗi với hắn.

- - vô cùng chướng mắt.

Thế hậu quả của việc khiến cho nam nữ chính chướng mắt là gì?

Hậu quả chính là gia chủ nhà họ Quý dốc sức giúp đỡ, vốn cho là đang giúp đỡ con rể tương lai, không ngờ chính mình giúp, lại là một con sói mắt trắng.

Thịnh Lê đuổi anh trai mình ra khỏi nhà họ Thịnh và ngồi vững vàng ở vị trí gia chủ rồi, chuyện thứ nhất mà hắn làm chính là quay mũi giáo, đâm một nhát sau lưng nhà họ Quý, sau đó từng chút một nuốt lấy.

Đúng là một đám ra vẻ đạo mạo đạo,

"Vốn là nhìn vào việc nhà họ Quý đã giúp đỡ, không muốn làm quá tuyệt tình, nhưng mà các người lại dám được voi đòi tiên. . ."

"Khiến người kia đau lòng như vậy. . ."


Hay lắm, được voi đòi tiên à?

Nguyên chủ là một cô gái nhỏ yếu đuối, chứng kiến kết quả này, tuyệt vọng, không cam lòng, hối hận, cuối cùng đều hóa thành hận ý ngập trời đối với nam chính.

Điều kiện trao đổi duy nhất chính là khiến cho hắn hoàn toàn mất tất cả, đau đến không muốn sống nữa.

Cô không biết nhiệm vụ trước mình đã hoàn thành như thế nào, nhưng e rằng lần này, cô phải chống lại nam chính rồi.

Tinh Nhan bắt đầu nóng lòng muốn thử.

Đau đến không muốn sống ư. . . Không biết con cưng của thiên đạo có mỏng manh dễ vỡ lắm không nữa. . .

Ý nghĩ lởn vởn trong đầu còn chưa biến mất, thì Tinh Nhan bỗng nhiên khôi phục tri giác, cũng cảm giác được có nước xộc vào trong tai mũi miệng, đồng tử mở ra bị nước làm cho xót như kim châm, phổi đau rát...

Bị nước tràn vào làm sặc, cảm giác khó thở như hình với bóng, cô không kịp suy nghĩ xen chuyện gì đang xảy ra nữa, chỉ theo bản năng mà biết, đây là trong nước, trước hết cần phải nổi lên đã.

Nhưng mà... trong lòng Tinh Nhan trầm xuống, cô bỗng nhiên phát hiện, bản thân mình hoàn toàn không thể làm gì được, cơ thể cô cứ thế mà chìm xuống.

Kinh ngạc nhớ lại, lúc nhỏ, sau khi nguyên chủ rơi xuống nước suýt chút nữa thì chết đuối thì liền sinh ra chứng sợ nước cực độ, thân thể chỉ cần tiếp xúc với nước thì sẽ trở nên cứng còng lại.

Bản năng của cơ thể đến cùng là mạnh đến thế nào?

- - đó chính là, ít nhất, ngay vào lúc này, cô căn bản không thể nào khống chế nổi nó.

Thần kinh như bị kéo căng thành một đường thẳng, mắt thấy nó chuẩn bị đứt mất, Tinh Nhan cắn chặt răng, vẫn cố gắng thử khống chế thân thể của mình, màng nhĩ đã bắt đầu ù đi, cảm giác đã bắt đầu trở nên có chút mơ hồ.


Hàm răng bị cắn đến chảy máu, mau cử động đi nào!

Trước mắt từ từ biến thành màu đen, bóng ma tử vong từ từ bao trùm, thời gian bỗng nhiên như kéo dài vô tận...

Thật là tối. . .

Đúng lúc này, trong cảnh mịt mờ, bỗng nhiên xuất hiện một vật gì đó.

Hình như là một người đàn ông đang bơi về phía cô.

Tầm mắt của Tinh Nhan đã trở nên mơ hồ, chỉ nhìn thấy bóng đáng cao to của người đó, dường như anh ta muốn vòng ra sau lưng cô, lý trí mách bảo cô rằng, phải cố gắng phối hợp.

Nhưng mà lý trí căn bản không thể khống chế nổi thân thể đã rơi vào nỗi sợ hãi.

Trong tích tắc bị chạm vào đó, cơ thể vốn không thể nhúc nhích bỗng nhiên giống như một con bạch tuộc, giương nanh múa vuốt bám lên, giống như anh ta chính là chiếc phao cứu sinh duy nhất của cô vậy.

. . . Phải ôm chặt lấy, sẽ được an toàn . . .

Trước mắt biến thành màu đen, sau khi ôm lấy người, Tinh Nhan có hơi thả lỏng một chút, sau đó thần trí lập tức sa vào trạng thái nửa tỉnh táo nửa hôn mê.

Người đàn ông cau mày, rõ ràng là đang không thoải mái, giơ tay ra kéo tay cô xuống.

Cô ôm lấy cánh tay anh ta như vậy, căn bản là không thể bơi lên được.

Ý chí cầu sinh của một người là bao nhiêu, không ai rõ cả, nhưng khi y thức được có người muốn rút đi phao cứu sinh của mình, thì phản ứng bản năng sẽ càng gấp gáp.

Động tác theo phản ứng chính là ôm chặt nó hơn.

Khuôn mặt người đàn ông không chút thay đổi, sau đó hiểu ra là cô đã rơi vào trạng thái nửa hôn mê thiếu dưỡng khí.

Anh do dự một chút, sau đó ấn đôi môi hơi lạnh của mình lên môi cô.

Đôi môi cô gái hơi trắng bệch, tóc dài tỏa ra bồng bềnh tronrg nước, cơ thể mềm mại quấn lấy người anh, phù hợp đến bất ngờ, cũng khiến người ta thương tiế...một cách ngoài dự đoán.


Dưỡng khí mát lành truyền vào từ miệng, khiến cho lá phổi đang đau rát dịu lại, đau đớn mà não bộ truyền xuống do thiếu dưỡng khí cũng bắt đầu giảm bớt.

Thừa dịp cô hơi thả lỏng xuống, người đàn ông nhanh chóng điều chỉnh vị trí cánh tay của cô một chút, giải phóng hai tay của bản thân, sau đó ôm lấy cô bơi lên trên.

Dưới mặt nước tối đen, hai người vừa ôm hôi vừa bơi dần lên.

Ào...

Có người vừa ngoi lên khỏi mặt nước.

Người đàn ông vừa nhìn người trong ngực mình, mắt cô nhắm nghiền mắt, hít lấy hít để không khí trong lành, vừa liếc sang người đang chạy tới, từ từ kéo xa khoảng cách giữa hai người.

Tinh Nhan vẫn chưa hồi hồn lại từ cảm giác khó thở lúc nãy, trong tiềm thức vẫn cảm thấy, ở trong chỗ này rất an toàn, nên dứt khoát thả lỏng bản thân, nghỉ ngơi một lát.

Nhưng cô dần cảm thấy hơi thở khiến cho cô thoải mái đang ngày càng cách cô xa hơn.

Sự bá đạo vẫn còn ở đây, Tinh Nhan không vui, đột nhiên mở mắt ra.

Kéo lại kẻ đang muốn chạy trốn, giọng nói khàn khàn mang theo vẻ không cho phép chối từ, sau đó hôn lên, "Trở lại đây cho tôi!"

... . . . Sợ nhất là bầu không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh.

Tác giả có lời muốn nói:

Lương Lương sửa lại bài hai lần... hơi trễ qwq

Che mặt ~~

Tham khảo các tài liệu, nhưng vì chưa từng bị đuối nước nên có khả năng vẫn chưa chuẩn lắm.

Sau nữa thì, tất cả chỉ để phục vụ cho nội dung câu chuyện...không cần suy nghĩ quá logic nha haha xoxo

----- Hết chương 18 -----


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận