Tiểu Từ sợ hết hồn, đi quậy?
Trời ạ, tên khốn khiếp nào lại đắc tội với chị vậy?
Tiểu Tử đuổi sát theo, sợ một mình Yến Thanh Ti nhỡ đâu lại không chống đỡ được.
Yến Thanh Ti vốn không muốn quan tâm chuyện của Diệp Thiều Quang với Quý Miên Miên, dù sao họ còn chưa thực sự bắt đầu, hơn nữa cô cũng không có quyền can dự vào chuyện của ngưới khác.
Yến Thanh Ti đã nói, nếu anh ta thích Quý Miên Miên, Miên Miên cũng thích anh ta, hai người họ đều thích nhau thì cô cũng không ngăn cản. Bởi vì nói cho cùng, cô cũng chỉ là một người ngoài, có thể can dự vào chuyện tình cảm của người khác sao? Lúc đó, điều cô có thể làm sẽ chỉ là nói cho Quý Miên Miên suy nghĩ cho thật kĩ, cuộc tình này có lẽ sẽ không có kết quả.
Nhưng mà... chân trước Diệp Thiều Quang mới kéo Quý Miên Miên lên giường, chân sau liền mang theo đàn bà tới đây vừa nói vừa cười, lại dùng cơm, đây là cái thể loại gì? Lừa gạt à? Gã này đúng là chẳng ra gì!
Yến Thanh Ti không nghĩ tới Diệp Thiều Quang lại là loại đàn ông như vậy, uổng công cô dạo gần đây còn nghĩ tốt cho anh ta.
Thật may rằng Quý Miên Miên không thích anh ta, nếu chẳng may thích loại đàn ông dối trá như vậy thì lỗ vốn rồi.
Yến Thanh Ti cực kì ghét loại đàn ông như vậy, nếu người ta không thích mình thì đừng đi trêu chọc. Thiếu nợ thì phải trả, dựa vào cái gì mà ỷ vào hai chữ “có tiền” thì có thể tùy ý đi đùa giỡn người khác?
Yến Thanh Ti coi Quý Miên Miên là người của mình, mà đã là người của cô thì người khác không thể bắt nạt.
Yến Thanh Ti đeo khẩu trang lên rồi đi xuống lầu, Diệp Thiều Quang vừa mới gọi đồ ăn, nhân viên phục vụ vừa mới rời đi cô liền đứng trước bàn của họ.
Yến Thanh Ti cười nói: "Ê, thật là trùng hợp, Diệp thiếu gia cũng tới đây dùng bữa à?"
Diệp Thiều Quang siết tay, vừa nghe thấy giọng của Yến Thanh Ti anh đã biết bữa cơm này tuyệt đối sẽ không dễ ăn.
Người này... tuyệt đối sẽ không cho anh ta sống được yên ổn.
Cô gái đối diện Diệp Thiều Quang hỏi: "Hai người... quen nhau sao?"
Thanh âm kia nhỏ nhẹ, rất dễ nghe.
Ngay cả Yến Thanh Ti cũng phải thừa nhận, cô gái này là một người rất nho nhã dịu dàng, ngay cả giọng nói cũng làm người khác rung động. Nhìn thấy cô ấy, Yến Thanh Ti cảm thấy cô gái này sẽ khiến cho rất nhiều người hiểu được bốn chữ “đại gia khuê tú” là như thế nào!
Diệp Thiều Quang có chút hối hận vì tới đây, anh gật đầu với cô: "Đúng vậy, là một người bạn."
Diệp Thiều Quang ngẩng đầu lên, nhìn thấy Yến Thanh Ti đang đeo khẩu trang, lại nhìn thấy Tiểu Từ đang chạy theo đằng sau, không thấy Quý Miên Miên đâu mới thầm thở phào, may quá... Quý Miên Miên không tới.
Cái ý kiến này khiến cho Diệp Thiều Quang sững người một chút, anh... tại sao lại nghĩ như vậy? Chẳng lẽ thấy tội lỗi trong lòng sao?
"Tới đây ăn một bữa, cô chuẩn bị đi sao?"
Yến Thanh Ti vén tóc lên, cười nói: "Đúng vậy, đang chuẩn bị đi lại thấy anh. Quan hệ của chúng ta tốt như vậy cũng phải tới chào hỏi một câu chứ, nếu không thật là không phải phép."
Diệp Thiều Quang âm thầm hít sâu một hơi, gặp phải Yến Thanh Ti coi như là lần này anh xui xẻo đi.
Quan hệ của chúng ta?
Anh cũng muốn hỏi Yến Thanh Ti bọn họ quan hệ như thế nào? Cậu với cháu gái cũng không sai lắm đi.
Yến Thanh Ti nhìn về phía cô gái kia, vẻ mặt nghi ngờ hỏi: "Không biết vị mĩ nữ này là ai? Thật xinh đẹp."
Diệp Thiều Quang biết Yến Thanh Ti đang chuẩn bị ra đòn, hời hợt nói: "Một người bạn."
"Ha, bạn à? Không tệ, mặc dù đổi khẩu vị nhưng... ánh mắt cũng không kém, cơ mà..." Yến Thanh Ti dừng một chút lại nói: "Hình như tốc độ của anh cũng nhanh quá đi, tuần trước tôi còn thấy anh đi thuê phòng với cô bé kia mà?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...