Chương 681 Chúc ông chủ với nữ thần trăm năm hạnh phúc
Quý Miên Miên hoảng hốt nói: "Ông chủ, ông chủ... em muốn, em rất thích Nhạc thị, Nhạc thị là nhà của em. Sự tôn kính của em với Nhạc thị, với ông chủ còn nóng bỏng hơn ánh mặt trời bên ngoài, ông chủ nhất định phải tin tưởng em..."
Khóe miệng Nhạc Thính Phong khẽ giật một cái, thì ra Yến Thanh Ti tìm cô trợ lý nhỏ này về là để tấu hài?
Anh hắng giọng: "Nếu như vậy, liền chứng minh một chút thành ý của cô với ông chủ của mình đi?"
Quý Miên Miên khổ não: "Thành... thành ý... ý, cái này... em rất có thành ý, tất cả nhiệt huyết của em đều dành cho Nhạc thị, vì Nhạc thị em có thể... có thể... đầu rơi máu chảy, có thể... có thể..."
Đoạn vừa rồi đảm bảo ngay cả Quý Miên Miên cũng không biết mình đang nói cái gì!
Nhạc Thính Phong giương mắt lên liếc cô nàng một chút, gõ gõ lên chiếc đồng hồ trên cổ tay mình.
"Đại khái là cô còn 6 phút, cô muốn trở thành nhân viên chính thức của Nhạc thị, hưởng thụ phúc lợi và đãi ngộ của nhân viên chính thức, hay là... vừa hết kì thực tập liền..."
Quý Miên Miên vẻ mặt đau khổ cắt lời Nhạc Thính Phong: "Ông chủ, em... em không thể... nếu không ông chủ phạt em đi quét nhà vệ sinh cũng được."
"Cô chắc chắn muốn quét dọn nhà vệ sinh cũng không nói ra chuyện ngày đó chứ?"
"Em không thể nói, ông chủ, em không thể phản bội nữ thần của em được..."
Nhạc Thính Phong lại một lần nữa quan sát Quý Miên Miên, cô gái này có khuôn mặt bánh bao tròn trịa, có chút bụ bẫm, mái tóc đen bóng, dáng vẻ vô cùng đáng yêu, anh không ngờ cô thà tự nguyện đi quét dọn nhà vệ sinh cũng không chịu phản bội Yến Thanh Ti.
Xem ra Yến Thanh Ti đã tìm được một phụ tá rất tốt.
"Được, vậy không để cô phản bội cô ấy. Bây giờ tôi hỏi cô, cô chỉ cần trả lời đúng hoặc không là được, như vậy cũng không tính là phản bội?"
Quý Miên Miên cắn môi, "Vậy... vậy sau khi em trả lời... em sẽ thành nhân viên chính thức sao? Có thể... được tiền lương 6000 tệ, cả tiền thưởng nữa chứ?"
"Có thể."
Quý Miên Miên vui vẻ nhảy lên một chút, luôn miệng nói: "Cám ơn ông chủ, cám ơn ông chủ. Ông chủ với chị Thanh Ti nhất định sẽ bên nhau đến đầu bạc răng long, trăm năm hạnh phúc."
Bên nhau đến đầu bạc răng long, trăm năm hạnh phúc.
Nhạc Thính Phong sờ cằm một cái, cô gái này cũng không tệ, rất biết ăn nói, rất thức thời, sau này có thể cho chút cơ hội để thăng tiến.
"Vấn đề thứ nhất, buổi tối hai ngày trước thật sự có chuyện xảy ra đúng không?"
Quý Miên Miên suy nghĩ một chút, gật đầu: "Đúng."
Nhạc Thính Phong híp mắt lại, trên môi nở nụ cười lạnh đến đáng sợ.
Quý Miên Miên run run một chút, cô không nói cái gì sai chứ?
Nhạc Thính Phong hỏi: "Vấn đề thứ hai, có liên quan đến Diệp Thiều Quang đúng không?"
Quý Miên Miên gãi đầu một chút, cái này... Diệp Thiều Quang cứu nữ thần ra, cũng được tính là có quan hệ đi.
"Đúng... cũng coi là... đúng..."
Nụ cười của Nhạc Thính Phong càng sâu hơn: "Ngày hôm đó... có người bắt cóc Thanh Ti đúng không?"
"Cái này... cái này... em... em." Quý Miên Miên ấp úng không biết nên nói hay là không, luôn cảm thấy nếu nói ra thật thì đúng là đã phụ lòng của nữ thần.
Quý Miên Miên hoảng sợ, trên trán đã ròng ròng mồ hôi, Nhạc Thính Phong ngồi trước mặt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô.
Quý Miên Miên càng hoảng loạn, đưa tay lau mồ hôi: "Ông chủ... cái này... cái gì ông chủ cũng biết, cần gì phải đi hỏi em... Em cũng có nỗi khổ, không nói ra được đâu."
Nụ cười nhạt nhẽo trên mặt Nhạc Thính Phong khiến cho Quý Miên Miên cảm giác như trên đầu có mấy chục tấn bom, đè nặng đến nỗi không ngẩng lên được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...