Hạ Lan phu nhân có chút thâm ý nhìn Nhạc phu nhân, cười một cách có lệ cho qua.
Bỗng nhiên nghe thấy, Hạ Lan Tú Sắc hô lên: "Anh, đũa của anh rơi rồi!"
Sắc mặt Hạ Lan Phương Niên trắng bệch, tinh thần rất kém, "À, ờ... không chú ý, đổi đôi khác là được."
Hạ Lan phu nhân đau lòng nói: "Áp lực công việc gần đây chắc lớn lắm hả, đứa nhỏ này, suốt ngày bận bịu cũng không biết chăm sóc lấy bản thân."
Nhạc phu nhân thở dài: "Bác nói này, Phương Niên cũng đến tuổi tìm bạn gái rồi, yêu đương vào chất lượng cuộc sống tự nhiên tốt lên, cứ như Thính Phong nhà bác hồi trước không phải cũng thế sao, giờ thì tốt lắm còn tự cho mình nghỉ phép nữa đó."
Nhạc Thính Phong trong lòng mát rượi, quyệt nhẹ một phát vào mũi Yến Thanh Ti: "Nghe thấy gì không, khen em đó."
Trong lòng Hạ Lan Phương Niên rối bời: "Cháu giờ không nghĩ được nhiều đến thế, văn phong luật sư vừa mới mở, thật sự rất bận rộn."
"Ôi giời, đều nói nó biết bao nhiêu lần, chủ yến vẫn là Phương Niên nhà chúng ta rất kém chọn, chướng mắt mấy đứa con gái tầm thường, hazz nói đến thì nó còn không so được với Thính phong đâu, bà nói xem... con gái chỉ cần ngoan ngoan hiểu chuyện là được rồi, kén chọn nhiều như thế làm gì."
Trong lòng Nhạc phu nhân hận, người phụ nữ này mấy chục năm rồi vẫn chẳng chữa được cái bệnh bới móc xỉa xói, cứ suốt ngày tâng bốc bản thân mình lên mây xanh cứ như nhà bọn họ so với tất cả mọi người đều cao quý.
"Phương Niên nhà chúng ta kén chọn, chướng mắt mấy đứa con gái tầm thường" không phải đang nói quẹo là Thính Phong không biết chọn người, chọn bừa lấy một đứa như Thanh Ti cũng chấp nhận được.
Chuyện gì cũng có thể nhẫn, nhưng chuyện này thì không thể nào.
Nhạc phu nhân cười ha ha: "Nói cũng phải, chính ra thì Thính Phong nhà tôi cũng may mắn phết, gặp được một gái vừa tốt vừa xinh đẹp như Thanh Ti, liền nhanh chóng cướp về tay, mấy người bình thường sao có thể so với Thanh Ti nhà chúng tôi chứ."
Yến Thanh Ti được người ta tâng bốc có chút ngại ngùng, người Nhạc phu nhân đang nói và cô là cùng một người sao.
Hạ Lan phu nhân liên tiếp bị người ta đâm vài dao, không chiếm được thượng phong ăn xong liền mang theo con trai con gái và cháu gái rời đi.
Đi ra Đức Nhàn Cư, Nhạc phu nhân cố ý hỏi: "Không phải là đã hẹn chiều này cùng đi spa sao? Sao lại đi về thế này?"
Hạ Lan phu nhân vuốt cằm cười nói: "Giờ tôi mới nhớ ra, trong nhà có chút chuyện cần phải giải quyết gấp, hẹn bà hôm khác vậy."
Ngồi lên xe, Nhạc phu nhân "hừ" một tiếng: "May mà không nghẹn chết, mẹ biết bà ta mời mẹ ăn cơm là có chuyện rồi, xí....suốt ngày làm bộ thanh cao không dính khói lửa nhân gian, hứ..."
Yến Thanh Ti có chút ngạc nhiên, Nhạc phu nhân bình thường không phải là người thích công kích người khác, hôm nay lại có thể thốt ra những lời này, có thế thấy, giữa hai người cũng có chút ân oán.
Nhưng ngẫm lại con người của Hạ Lan phu nhân, chắc là đắc tội cực kì lớn mới có thể khiến Nhạc phu nhân tức giận như vậy.
Nhạc Thính Phong cười nói: "Mẹ đừng có giận nữa, hôm nay mẹ lợi hại lắm, Hạ Lan phu nhân hôm nay về nhà chắc phải uống hết hai ấm trà mới có thể hết giận, nào, để con xem xem, đây có phải là mẹ con không nào? Trình độ IQ và cả miệng lưỡi sắc bén thế này, con đúng là không dám nhận?"
Nhạc phu nhân trừng mắt nhìn Nhạc Thính Phong: "Xí, mẹ mày có phải đồ ngốc đâu? Chỉ là lười so đo với bọn họ thôi! Trước đây mẹ không thèm để ý nhưng hôm nay bà ta chạm vào nghịch lân của mẹ, mẹ có thể buông tha bà ta sao? Lại nói mẹ không so đo với người khác nhưng với bà ta chẳng lẽ lại bỏ qua?"
___
Yến thổ hào: Từ lúc mẹ ruột lên sàn, không cần phải lo lắng đến chuyện tình địch nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...