Nhạc Thính Phong lạnh mặt nhìn Tần Cảnh Chi như nhìn kẻ cướp, không đợi anh ta trả lời đã nói: "Chú... già rồi thì đừng có mà thích thể hiện, tối nay lại uống say, mai chưa chắc đã bò dậy nổi đâu, con người mà, ai đến tuổi nay rồi mà chả già chả ốm yếu."
Bất cứ ai khi nghe thấy những lời này nhất định sẽ nổi giận đùng đùng nhưng Tần Cảnh Chi vẫn cười một cách rất thản nhiên, không có một dấu hiệu nào của sự tức giận: "Thanh Ti mời, tôi đương nhiên là phải đi rồi, chưa kể tôi và Cận Tuyết Sơ lâu lắm rồi chưa gặp nhau, nhân cơ hội này ngồi ôn chuyện một chút."
Nhạc Thính Phong hừ lạnh một tiếng: "Ôn chuyện? Hẳn là tình địch ngồi ôn chuyện với nhau, thú vị phết nhỉ."
Yến Thanh Ti lười để ý tới 3 người họ, vung tay nói: "Nhiều người thì càng náo nhiệt, đi thôi, tiểu Từ dẫn đường."
Ngữ khí khiến Nhạc Thính Phong và Cận Tuyết Sơ phải xù lông lên như gà chọi, ba người đấu đá nhau đương nhiên tốt hơn là so với hai người, ít nhất cũng có điểm thăng bằng hay có người đồng cảnh ngộ.
"Lên xe."
"Đi xe của tôi."
Nhạc Thính Phong và Cận Tuyết Sơ đồng thời mở miệng, nói xong, hai mắt tóe lửa nhìn đối phương.
Tần Cảnh Chi cười nhạt, nói: "Không ngại thì có thể đi cùng tôi."
Nhạc Thính Phong nắm lấy tay Yến Thanh Ti: "Chú, nên giữ răng miệng cẩn thận nhé, không tí ăn thịt xiên nướng lại nhai không được."
Nhạc Thính Phong không chỉ nhiều tiền hơn hai người này mà còn một điểm hai người họ không bao giờ so được đó chính là - mặt dầy.
Nhạc Thính Phong không cho Yến Thanh Ti kịp phản ứng lại, lôi cô ngồi lên phía trước, nhấc chân lên, nhấn ga khởi động liền phóng đi, chạy còn nhanh hơn cả con xe xịn của Cận Tuyết Sơ.
Đôi mắt Cận Tuyết Sơ khẽ tối lại, anh nhìn Tần Cảnh Chi: "Đi cùng nhau đi."
"Được thôi."
.....
Yến Thanh Ti ngồi phía trước cảm thấy khó chịu, xoay người cử động, Nhạc Thính Phong một tay lái xe, một tay ôm lấy thắt lưng cô, nói: "Ngồi yên, đừng có động đậy, trời vừa tối liền quyến rũ tôi, muốn làm gì cũng phải đợi ăn xong đã."
Yến Thanh Ti nện cho Nhạc Thính Phong một cái cùi trỏ khiến anh ta ho khan hai tiếng: "Đang lái xe đó, xảy ra tai nạn thì sao, đừng có lộn xộn."
Yến Thanh Ti hỏi Nhạc Thính Phong: "Sao hôm nay lại đi xe đạp điện, xe oto của anh đâu?"
Nhạc Thính Phong "Xì" một tiếng: "Chán rồi, như này tốt hơn, vừa lái xe lại vừa có thể ôm em."
Hôm nay, đang đi trên đường thì thấy một đôi nam nữ đi xe đạp điện, cho dù ngồi phía trước hay phía sau đều có thể ôm người trước mặt, nghĩ nghĩ cũng không tồi liền mua lấy một chiếc.
Quả nhiên, ôm như vậy so với việc đi xe bốn bánh tốt hơn nhiều.
Bàn tay đặt trên eo cô khe khẽ vuốt hai cái: "Lát nữa, em chỉ cần lo việc ăn của em, những việc khác đừng có quản, nếu dám ngăn tôi thu thập..."
Yến Thanh Ti trợn mắt: "Có uống chết cũng chẳng phải việc của tôi."
Nhạc Thính Phong hôn một phát lên mặt Yến Thanh Ti: "Như thế mới ngoan."
Yến Thanh Ti véo một phát vào cánh tay Nhạc Thính Phong: "Anh không sợ Cận Tuyết Sơ và chú của anh liên hợp lại đối phó anh à?"
Nhạc Thính Phong ôm chặt lấy cô, hôn thêm phát nữa: "Không tệ, biết quan tâm tôi rồi kìa, em yên tâm đi, hai người bọn họ... hahaha, tôi nói cho em hay có thêm mười Tần Cảnh Chi, Cận Tuyết Sơ thì cũng không phải là đối thủ của tôi, em cứ chờ mà xem."
"Ai quan tâm đến anh, chú ý mặt mũi chút."
Nhạc Thính Phong khinh bỉ đáp lại: "Cần mặt mũi làm gì, nếu cần thì em đã ngồi lên xe của ai rồi ấy."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...