Tiểu Từ lén lút nhìn Nhạc Thính Phong, Nhạc tổng, trong lòng ngài vui đến mức nhảy cẫng lên ấy chứ.
Nhạc Thính Phong nhìn đồng hồ, hơn 10 giờ, nhiệt độ đang tăng dần lên, anh ngồi trong bóng râm mà còn cảm thấy nóng.
Nhạc Thính Phong nhìn ra phía xa, Yến Thanh Ti đang đứng dưới ánh nắng chói chang, chuyên viên trang điểm đang hoá trang cho cô, tay cô cầm kịch bản, thanh thủ thời gian học thuộc lời thoại.
Đầu đội nắng, quần áo lại còn dày như thế, Yến Thanh Ti dường như không biết nóng là gì, Nhạc Thính Phong thở dài, thật ra cô đâu cần cực khổ như thế, nhưng… hình như cô đúng là mãi mãi không học được cách dựa vào người khác.
Nhạc Thính Phong túm lấy cái túi xách của Yến Thanh Ti, bên trong chỉ có một cái quạt điện mini, anh nói với Tiểu Từ: “Đi mua thêm mấy cái quạt nữa.”
Tiểu Từ ngẩn ra, “À, vâng…”
……
Tằng Khả Nhân đi đến trước mặt Yến Thanh Ti: “Chị…”
Yến Thanh Ti nhướng mày: “Có việc?”
Trong mắt Tằng Khả Nhân lướt qua sự giãy giụa: “Không có gì.”
Đạo diễn Phùng hô các diễn viên vào vị trí, đây là một cảnh dạo ngự hoa viên, trong cảnh này có khá nhiều diễn viên tham gia, đạo diễn nói thử một lần trước đã, diễn đông người thế này khá là khó, rất khó để quay một lần là qua luôn.
Yến Thanh Ti nhìn Tằng Khả Nhân, lúc nãy cô ta do dự muốn nói lại thôi, rốt cuộc là cô ta đang định nói cái gì?
Sắp quay rồi, Yến Thanh Ti cũng không nghĩ nhều nữa, bỏ quyển kịch bản xuống, tìm một góc quay thích hợp đứng vào vị trí.
Nội dung cảnh quay là thế này, hoàng hậu dẫn các phi tần trong cung đi dạo ngự hoa viên, ba nữ nhân một sân khấu, vậy nên bao nhiêu người phụ nữ tụ lại một chỗ với nhau thế này, lục đục với nhau, âm thầm lén lút sắp đặt, từng câu từng chữ đều là cạm bẫy, nhưng bề ngoài tất cả mọi người phải đều tỏ ra chúng tôi rất thân thiết với nhau, quan hệ rất tốt.
Vừa bắt đầu diễn được vài phút, Triệu Văn Kì đã nói sai mất một câu thoại, đạo diễn liền hô cut.
Triệu Văn Kì trên mặt đầy vẻ tự trách, liên tục cúi xuống xin lỗi tất cả mọi người: “Xin lỗi, xin lỗi, tôi thành thật xin lỗi mọi người, là do tôi quá căng thẳng, nói sai lời thoại, thành thật xin lỗi.”
Cô ta nói xin lỗi cực kì chân thành, nhìn vào thì thấy cũng rất giống tự trách mình, hơn nữa đây là một cảnh quay tập thể, một lần không qua là chuyện bình thường, không có ai nói gì, đạo diễn cũng không nói gì.
Yến Thanh Ti đứng sau lưng hoàng hậu, cầm tay áo quạt hai cái, không biết có phải là do tối hôm qua có một lúc không đắp chăn hay không mà hôm nay Yến Thanh Ti cảm giác đầu mình nằng nặng, cô chỉ mong cảnh quay này nhanh chóng kết thúc.
Đạo diễn Phùng điều chỉnh lại vị trí máy quay một lần nữa, bảo mọi người bắt đầu lại.
Mấy nữ diễn viên đóng vai tần phi đứng đằng sau không biết ai giẫm lên váy ai, mấy người cùng một lúc ngã nhào xuống đất.
Đạo diễn Phùng lập tức hét lên: “Mấy người các cô làm sao thế hả?”
“Xin lỗi, xin lỗi, váy của trang phục diễn dài quá, chúng tôi… tôi không cẩn thận nên dẫm phải, xin lỗi mọi người, xin lỗi đạo diễn, chúng tôi sẽ cẩn thận hơn.”
Chuyện này xảy ra cũng là chuyện bình thường, đạo diễn cũng không nổi giận, tiếp tục làm lại lần thứ ba.
Yến Thanh Ti xoa xoa mồ hôi trên trán, phơi nắng một lúc đầu càng nặng, bước chân cũng có hơi lảo đảo.
Đến lần thứ ba, làn váy của Lư Vân Vân mắc vào nhanh cây bên vệ đường, rách váy, cut.
Lần thứ tư, một nữ diễn viên khác đang đọc lời thoại thì hắt xì, cut.
Một cảnh diễn tập thể này bắt đầu quay từ lúc 10 giờ mà mãi cho đến lúc 12 giờ vẫn chưa xong, ngoại trừ Yến Thanh Ti, Tằng Khả Nhân và diễn viên diễn vai hoàng hâu, tất cả diễn viên khác đều mắc lỗi hoặc có chuyện gì đó.
Đạo diễn tức đến phát điên, trước đây ông đã nói, ai mà NG ba lần một cảnh thì cút ngay đi, nhưng hôm nay mười mấy diễn viên mỗi người nhiều nhất chỉ NG hai lần, không có một ai NG đến lần thứ 3 cả.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...