Chị Mạch ngẩn ra một lúc không biết nên nói gì: “Em... này.. em.. chị nên nói là em may mắn, hay là nên nói rằng em may mắn quá mức rồi đây? Em đã ngủ với Nhạc Thính Phong rồi, thì còn về làm cái gì, sao không ở đó ngủ đến sáng đi.”
Dù là Nhạc Thính Phong hay Cận Tuyết Sơ, người khác muốn gặp một lần khó như lên trời. Nhưng Yến Thanh Ti lại khác, vừa ngủ một cái cực phẩm xong, ra ngoài lại tình cờ gặp được một cực phẩm khác, thật muốn vặt trụi đám hoa đào của cô đi.
Yến Thanh Ti nhớ lại tối hôm qua: “Không ngủ đến sáng được đâu, em đá anh ta rồi.”
“Em …em đá ai cơ, em có thể nói rõ ràng chút được không?”
Yến Thanh Ti cười nói: “Em lên giường với Nhạc Thính Phong một lần sau đó đá anh ta luôn rồi, em bảo, sau này chỉ là ông chủ và nhân viên thôi.”
Chị Mạch giơ tay dí lên trán Yến Thanh Ti: “Em muốn chết đó hả… chị vì em mà bán cả công ty với cái giá một đồng, vì là để em tóm lấy Nhạc Thính Phong đấy, không tranh được bánh bao thì cũng tranh láy cái tiếng, em có biết hay không hả?”
Yến Thanh Ti ôm lấy chị Mạch: “Dựa vào đàn ông chung quy không bằng dựa vào chính mình, em sẽ cố gắng cho chị xem, sau này sẽ mang về cho chị một cái cúp ảnh hậu.”
“Em…đúng thật là muốn chị tức chết đây mà.”
Tiểu Từ cầm điện thoại của Yến Thanh Ti chạy đến: “Chị, điện thoại của trợ lí Giang.”
Yến Thanh Ti do dự một lát rồi cũng bắt máy, Giang Lai uyển chuyển truyền đạt lại ý tứ của Nhạc Thính Phong cho Yến Thanh Ti.
Yến Thanh Ti nói luôn không cần nghĩ: “Ồ, cậu nói với anh ta, vụ scandal này khiến cho tôi càng nổi tiếng hơn, tôi rất vui vẻ, không cần phải dẹp làm gì.”
Yến Thanh Ti cúp điện thoại quăng cho Tiểu Từ, cô đã hạ quyết tâm, đàn ông gì thì cũng không bằng tự mình trở nên mạnh mẽ kiên cường.
Giang Lai ngơ ngẩn nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại đen ngòm, cậu nên làm thế nào để nói với Nhạc Tổng rằng người ta không muốn ngủ với ngài đâu.
Giang Lai thấp thỏm truyền đạt lại ý tứ của Yến Thanh Ti cho Nhạc Thính Phong.
“Ý tứ của cô Thanh Ti đại khái thế này, cô ấy nói cô ấy rất vui vẻ với tình trạng hiện tại của mình.”
Nhạc Thính Phong cũng vui vẻ, cười nói: “Vui à? A… được rồi, để tôi cho cô ấy vui thêm chút nữa.”
Đã không còn hiếm lạ anh nữa à, ha ha… muốn ngủ anh rồi cắp váy chạy ấy à, đâu có hời đến thế.
……
Cận Tuyết Sơ thấy vụ tai tiếng này thì càng vui mừng, anh ta không ngờ không ngờ chỉ chụp một bức ảnh tự sướng thôi mà có cả bóng lưng của Yến Thanh Ti ở trong ảnh, anh ta nghĩ đây chính là tấm ảnh đầu tiên hai người chụp chung một cách riêng tư, còn để bức ảnh này làm hình nền.
Người quản lý của Cận Tuyết Sơ cũng chuẩn bị mượn cơ hội này vội vã triển khai kế hoạch quảng bá album mới của Cận Tuyết Sơ, nhưng không ngờ là kế hoạch còn chưa lên xong thì đã có một báo lá cải tung lên mạng ảnh thân mật của Cận Tuyết Sơ với người khác rồi, hơn nữa trình độ thân mật so với Yến Thanh Ti còn lớn hơn nhiều, ôm ấp, hôn môi có tất. Lại giật tít là bạn gái chính thức của Tuyết Thần đã xuất hiện. Tin đồn lúc trước đại khái là chiêu thức quảng bá thôi.
Fan của Cận Tuyết Sơ không ngừng than vãn, còn không bằng thành đôi với Yến Thanh Ti, ít nhất người ta còn xinh đẹp.
Cận Tuyết Sơ đang vui vẻ thì thấy cái tít này ngay lập tức không còn gì để nói luôn, mấy tấm này chắc đã là từ rất lâu về trước rồi, đến giờ mới lộ ra.
Không cần nghĩ anh cũng biết là ai là, “Lại bị vị thái tử nhà họ Nhạc đó chọc phá, ông đây chẳng làm cái mẹ gì cũng bị ăn đòn.”
Cận Tuyết Sơ gọi điện cho Yến Thanh Ti: “Làm sao giờ? Tôi lại bị thái tử gia nhà em chơi cho một vố rồi, cái vị đó xuống tay cũng thật âm hiểm, em nói xem bồi thường tôi thế nào đây?”
Yến Thanh Ti đang xem tin đồn của Cận Tuyết Sơ, cười nói: “Anh ta bẫy anh thì anh đi mà tìm anh ta chứ!”
“Tìm anh ta thì có tác dụng gì, anh ta là người phân rõ phải trái hả? Sự trả thù lớn nhất với anh ta chính là cướp em đi, hôm nay, tôi chính thức nói cho em biết, Yến Thanh Ti, tôi muốn theo đuổi em.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...