Hạ Lan Tú Sắc vừa nghe thì hưng phấn nói: “Được, chuyện này không cần cô nói tôi cũng sẽ giúp. Tôi chẳng cần gì cả, cô chỉ cần giúp tôi giết chết con khốn đó, trăm ngàn không cần khách khí với nó, cũng không cần nương tay, cứ thẳng tay mà làm.”
Yến Thanh Ti lạnh lùng nói: “Được, tôi đồng ý.”
Nếu Thân Tố Hi thật sự bắt cóc Nhạc phu nhân, không cần Hạ Lan Tú Sắc nói một chữ nào, Yến Thanh Ti cũng sẽ không để cô ta sống, nhất định phải làm cho cô ta chết không có chỗ chôn.
Sau khi có thai, lòng Yến Thanh Ti đã mềm mại rất nhiều, nhưng không có nghĩa là người khác có thể làm thương tổn tới cô.
Cúp máy, Hạ Lan Tú Sắc cười lạnh hai tiếng: “Thân Tố Hi, tao xem mày còn có thể kiêu căng bao lâu? Chờ Yến Thanh Ti tới đây, nhất định con tiện nhân mày sẽ chết.”
Cô ta cực kỳ vui sướng, bởi cô ta tin vào thủ đoạn của Yến Thanh Ti.
Tâm lý của Hạ Lan Tú Sắc đối với Yến Thanh Ti chính là vừa ghen tị lại vừa hâm mộ, còn có chút sùng bái nữa. Cô ta rất mong có thể trở thành một cô gái lợi hại như thế.
Nhưng cô ta không thể không thừa nhận khoảng cách giữa mình và Yến Thanh Ti là rất xa, ở phương diện nào cô ta cũng kém hơn nhiều.
Nhưng giờ, chỉ cần Yến Thanh Ti ra tay, cô ta tin tưởng Thân Tố Hi sẽ không còn đường sống nữa.
Hạ Lan Tú Sắc nghĩ tới việc ngày mai không phải nhìn thấy Thân Tố Hi nữa thì lòng tràn đầy vui vẻ.
Không phải chỉ là giám thị Thân Tố Hi thôi sao? Cô ta cam đoan mình sẽ làm rất tốt chuyện này.
…
Yến Thanh Ti có chút phát sầu, tự cô đi là không có khả năng, cô phải báo cho Nhạc Thính Phong biết.
Nhưng vì Nhạc Thính Phong đã đi theo Tô Trảm, Ngự Trì đi vây bắt Yến Minh Tu, vì phòng ngừa ngoài ý muốn hoặc để lộ bí mật, bọn họ không mang di động theo, mỗi người đều mang theo bộ đàm.
Yến Thanh Ti không gọi được cho Nhạc Thính Phong, trong lòng càng sốt ruột, cô không muốn chờ, cô phải cứu người.
Cô gọi điện trực tiếp cho Hạ An Lan, vẫn là thư ký nghe máy.
Thư ký có chút ngoài ý muốn, sao mới gọi cách đây không lâu mà giờ lại điện nữa rồi?
“Tiểu thư, cô còn có chuyện gì sao?”
Thư ký khi nói chuyện với Yến Thanh Ti luon rất cẩn thận, anh ta biết vị tiểu thư này cực kỳ thông minh, chỉ cần nói sai một chút thôi là cô sẽ phát hiện ra vấn đề ngay.
Yến Thanh Ti nói thẳng: “Giờ tôi có một chuyện rất trọng yếu muốn nói với anh. Các anh cũng không cần phải lừa tôi nữa, tôi đã biết mẹ chồng đang ở thủ đô là giả, mẹ chồng thật của tôi đã bị bắt cóc rồi.”
Cô nói rất nhanh, thư ký vừa nghe đã hoảng sợ, ai nói với tiểu thư chuyện này?
Thư ký sốt ruột trong lòng: “Tiểu thư… cô nói chuyện này…”
Yến Thanh Ti ngắt lời anh ta: “Hiện tại anh không cần nói gì hết, cứ nghe tôi nói đã. Tôi không gọi được cho Nhạc Thính Phong nên mới gọi cho các anh. Giờ tôi muốn đi tìm một người tên là Thân Tố Hi, cô ta có liên quan tới chuyện bắt cóc mẹ tôi. Anh gọi điện thẳng cho những người đang âm thầm bảo hộ quanh Nhạc gia, nói họ hãy lặng lẽ đi theo tôi, mặt khác, nếu có chuyện gì ngoài ý muốn thì phải lập tức ra mặt giúp tôi…”
Thư ký bối rối: “Tiểu thư, cô không thể đi.”
Bọn họ không muốn cho Yến Thanh Ti biết chuyện này vì sợ cô sẽ lo lắng, càng sợ cô gặp chuyện không may… Cô là phụ nữ có thai.
“Giờ tôi không quản được nhiều thế. Tôi sẽ cẩn thận, chuyện này tôi đã biết thì không thể coi như không biết được. Đó là mẹ của tôi, tôi không thể mặc kệ được.” Thanh âm của Yến Thanh Ti trong trẻo nhưng lạnh lùng, tràn đầy chắc chắn.
Trên đời này không ai muốn làm kẻ lạnh lùng, cô cũng không thể, cô không thể phụ lòng Nhạc phu nhân được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...