Về phần Lãnh Nhiên, chị Mạch cũng không phí quá nhiều tâm tư, dù sao mặc đẹp người đẹp thì mặc thế nào cũng đẹp, hơn nữa đàn ông cũng dễ đối phó hơn.
Lúc trang điểm, Quý Miên Miên cũng tốn rất nhiều tâm tư, tận lực giảm ít đồ trang điểm lên mặt cô nhất, hơn nữa đồ trang điểm đều là chọn loại thích hợp với phụ nữ có thai.
Cô dựa vào kiểu quần áo hôm nay Yến Thanh Ti mặc mà dặm lông mi thật dày, đuôi mày xếch lên, khóe mắt cũng hơi xếch, môi lúc đầu dùng màu hồng nhạt, nhưng sau đó lại không thấy ổn lắm, nhìn thấy giống nữ sinh hơn, cũng không hợp với quần áo ngày hôm nay, vì thế chọn luôn màu tím mị hoặc. Sau khi thay đồ, quả nhiên khí thế toát ra hừng hực, đàng hoàng, mị hoặc nhưng không hề mất đi khí phách.
Chị Mạch bảo Yến Thanh Ti đứng lên, ngắm phải ngắm trái rồi gật gù: “Tốt lắm, sau này em nên theo đuổi thời trang trung tính kiểu này. Miên Miên, làm tóc cho Thanh Ti một chút.”
Yến Thanh Ti mặc không phức tạp nhưng lại có tính công kích, tóc không cần làm quá cầu kỳ để tránh đoạt mất sự nổi bật của khuôn mặt. Quý Miên Miên kéo thẳng tóc của Yến Thanh Ti ra sau vai, cắt một ít, sau đó dùng keo xịt tóc cố định.
Yến Thanh Ti đứng lên nhìn chính mình trong gương rồi cười nói: “Đây là tạo hình mà cần ít thời gian nhất từ trước tới nay, tốt lắm, so với kiểu mặc váy của các em gái thì em cảm thấy chị Mạch đây rất tinh tế.”
Chị Mạch thở dài một tiếng: “Lão nương cũng là bị cô bức cho không còn cách nào khác. Em có biết là chị tìm… Quên đi, không nói nữa, hôm nay giải thưởng này chúng ta chắc chắn phải giành lấy.”
Yến Thanh Ti mỉm cười, nụ cười có thể dùng một từ kinh điển mà người ta hay dùng là “mê người” để miêu tả. Quý Miên Miên kích động nói: “Đẹp trai lắm.”
Ngay cả Lãnh Nhiên đang ngồi hóa trang ở gần đó nhìn sang cũng nói: “May mắn hôm nay em không ra sân khấu cùng chị Thanh Ti, nếu không bị chị cướp hết mọi nổi bật rồi.”
Chị Mạch cười nói: “Đừng có ngó nghiêng nữa, mau mau đi thay quần áo đi, em ra sân khấu sớm đấy.”
Lãnh Nhiên ra một cái dấu OK, sau đó ngậm miệng không nói.
Chị Mạch nói với Yến Thanh Ti: “Lúc em ra ngoài là 6 giờ, cùng với Tần Ảnh Đế. Nếu mấy người tới trước không câu giờ thì chính là vào lúc đó.”
Vì Yến Thanh Ti và Tần Cảnh Chi cùng diễn trong Tiêu Phòng Điện, mà năm nay bộ phim này lại đứng đầu trong danh sách các phim giật giải, thế nên hai người sẽ lên sân khấu cùng nhau. Lúc nãy Tần Cảnh Chi có đến chào hỏi cô, nhưng vì anh ta là diễn viên lớn nên ban tổ chức sắp xếp cho anh ta hẳn một phòng hóa trang riêng.
A, đúng rồi, hôm nay Yến Thanh Ti còn gặp được Hạ Lan Tú Sắc, cô ta cũng tới đây tham gia.
Lúc Hạ Lan Tú Sắc nhìn thấy cô thì tỏ ra cực kỳ thân thiết làm Yến Thanh Ti chịu không nổi. May là có chị Mạch nổi giận kêu người đuổi cô ta đi, bằng không ngày mai trên mặt báo sẽ lại có tin Yến Thanh Ti bắt nạt diễn viên mới.
Thời gian chờ đợi trong hậu trường rất nhanh, lần này lễ trao giải Kim Phỉ được tường thuật trực tiếp ở trên mạng, trở thành ngày hội lớn nhất Internet, fan ruột của các ngôi sao cũng không quên lên weibo kêu gọi, tất cả đều ngồi xem trực tiếp, sợ bỏ qua cơ hội thấy thần tượng của mình bước trên thảm đỏ.”
Yến Thanh Ti không ngần ngại mở trực tiếp toàn cảnh mình hóa trang, Quý Miên Miên dẫn đầu cầu xin nữ hoàng được có thêm ảnh, cứ thế khiến cho nhóm fan rần rần kêu la.
Đến khi Tần Cảnh Chi gõ cửa tiến vào, thấy hóa trang của Yến Thanh Ti thì anh ta sửng sốt một chút, lập tức cười nói: “Cô nói xem… Cô như thế này, lát nữa lên thảm đỏ là cô ôm cánh tay tôi hay tôi ôm cánh tay cô đây?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...