Tần Cảnh Chi chẳng muốn đi nhưng anh nhìn mẹ mình dáng vẻ hận không thể nhanh chóng lấy người về nhà thì cảm thấy vô lực.Không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo.
…
Từ phim trường trở về khách sạn, đến cửa, Yến Thanh Ti quay lại nhìn phía sau.
Trên con đường lát đá, thỉnh thoảng có người đi qua, còn có người thấy Yến Thanh Ti vô cùng vui mừng cầm lấy điện thoại di động chụp ảnh.
Yến Thanh Ti quét mắt nhìn qua những người đi đường, xe cộ nhưng lại không nhìn ra nơi nào đáng hoài nghi cả.
Chính là cô luôn có cảm giác sau lưng có một ánh mắt nhìn mình.
Nhưng lần này khác với những lần trước, lúc đó cô cảm thấy sau lưng lạnh lẽo mà lần này không thấy.
Quý Miên Miên hỏi: “Chị đang nhìn cái gì vậy?”
Yến Thanh Ti lắc đầu: “Không có gì, vào đi thôi.”
Vào phòng, Yến Thanh Ti nói: “Đêm nay khôngai được rời khách sạn để tránh gặp chuyện không may.”
“Vậy chị ăn chút gì để em đi mua?”
Yến Thanh Ti nhìn bên ngoài, bầu trời càng ngày càng tối, cô lắc đầu: “Thôi, đêm nay cứ chịu đói trước đã, Miên Miên, bên kia còn hai thùng mì ăn liền, mấy đứa lấy qua ăn tạm đi.”
“Em đi mua chút đồ, cho dù gặp chuyện không may em cũng không sợ.”
Yến Thanh Ti nói: “Nghe lời chị, tìm nhân viên khách sạn, đưa cho họ chút tiền bảo họ họ mua chút đồ về.”
Diệp Thiều Quang đứng lên: “Anh đi cho.”
Yến Thanh Ti trong lòng có chút hốt hoảng, cô gọi điện cho Hạ An Lan.
Hạ An Lan nói với cô, người đã đến nơi, bây giờ đã ẩn nấp ở bốn phía, hơn nữa còn đưa cho cô số điện thoại của Ngự Trì.
Yến Thanh Ti vừa nghe đến Ngự Trì liền thả lỏng.
Bác thế mà hào phóng phái Ngự Trì đắc lực nhất bên mình đến cho cô, xem ra lần này sẽ không có việc gì.
Yến Thanh Ti tắt điện thoại nói: “Thay quần áo, đi ra ngoài ăn cơm.”
Quý Miên Miên cùng Tiểu Từ mở to mắt.“Không có việc gì nữa à chị?”
“Chuyện thì đương nhiên vẫn có, nhưng chúng ta hiện tại chẳng phải bốn bề không có ai, đi thôi.”
Quý Miên Miên hỏi: “Nhưng nếu để Tần phu nhân thấy thì làm sao bây giờ? Hôm nay chị nói với bà ấy là đang giảm béo.”
Yến Thanh Ti cười, chọc Quý Miên Miên cái trán: “Vậy làm cho bà ấy nhìn đi, chị chính là không muốn cùng bà ấy ăn cơm, được không hả?”
Yến Thanh Ti mang theo mấy người Diệp Thiều Quang đi ra ngoài. Đến cửa, cô lén nhìn xem nhưng vẫn không phát hiện nhóm người của Ngự Trì bóng dáng.Quả nhiên là dân chuyên nghiệp, ngụy trang quá tốt.
…
Đi ra ngoài ăn cơm vô cùng thuận lợi, không có việc gì xảy ra.
Bởi vì có nhóm người của Ngự Trì ở đây nên tâm tình Yến Thanh Ti thả lòng rất nhiều.
Tằng Niệm Nhân tìm người đến cho dù lợi hại chắc cũng không thể giỏi hơn người của Ngự Trì đúng không?
Ăn xong cơm chiều trở về, Yến Thanh Ti nói cho mấy người Quý Miên Miên nên làm thế nào thì cứ làm, không cần lo lắng gì.
Quý Miên Miên vốn còn muốn ngủ cùng Yến Thanh Ti nhưng cô không đồng ý. Yến Thanh Ti nói ngay mai có cảnh quay quan trọng, cô cần nghỉ ngơi dưỡng sức.
Quý Miên Miên đành phải trở về ngủ cùng Diệp Thiều Quang.
Nửa đêm, khi Quý Miên Miên đang ngủ, Diệp Thiều Quang lại nằm mãi không ngủ được.Trong lòng anh ta cứ cảm thấy không thích hợp.
Thấy Quý Miên Miên đã ngủ say, anh đứng lên đi ra cửa, quyết định gọi Tiểu Từ cùng đi tớinơi ở của Tằng Niệm Nhân xem có tình huống gì không, nhưng anh ta vừa nâng taylên chuẩn bị gõ cửa liền phát hiện phòng của Tiểu Từ không khóa.
Diệp Thiều Quang đẩy cửa ra, phát hiện Tiểu Từ không ở trong phòng, trên giường hỗn loạn, có dấu vết của sự giãy dụa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...