"Thứ ba, mẹ tôi… chính là Tần phu nhân, là người thân tôi vô cùng quan tâm, bà chỉ là một phụ nữ bình thường, hy vọng Tằng tiểu thư đừng có lợi dùng bà.”
Cả trái timTằng Khả Nhân giống như lập tức rơi vào vực sâu, Tần Cảnh Chi đang muốn phân rõ giới hạn với cô.
Trong mắt cô nước mắt như ứa ra, cô nắm chặt tay tự nhủ không thể hoảng loạn, không thể hoảng loạn bây giờ.
Tiếng nói của Tằng Khả Nhân trở nên khàn khàn, cô nói: “Tần đại ca, em không có… Em thích chính là anh, anh chân thật, em không mong có thể nhận được sự đáp lại của anh, nhưng… em cũng không khống chế được chính mình, thích một người chẳng lẽ là sai sao?”
Cô hấp hấp cái mũi tỏ vẻ quật cường rồi nói: “Anh nói em lợi dụng bác gái, đúng… em thừa nhận em có một chút tâm tư như vậy. Bởi vì em ghen tị, rất xin lỗi… em sai lầm rồi... Nếu bởi vì em làm việc ấy khiến anh ghét em thì em rất xin lỗi, nhưng… anh không thể cướp đoạt quyền lợi em thích anh.”
Tằng Khả Nhân biết, nếu phủ nhận tất cả thì nhất định không có ai tin tưởng.Có đôi khi, thẳng thắn thừa nhận một việc so với mở miệng chối bỏ càng có tác dụng hơn.
Cô thừa nhận chính mình lợi dụng Tần phu nhân, như vậy sẽ khiến mọi người cảm thấy cô rất thích Tần Cảnh Chi.
Tần Cảnh Chi chỉ cảm thấy buồn cười: “Tằng Khả Nhân, đôi khi cô thật làm cho người ta chán ghét. Chúng ta kỳ thật trong lòng đều hiểu rõ ràng cô là người như thế nào. Cho nên, cô không cần ở trước mặt tôi giả vờ mình đáng thương, cô là người bị hại.Cô càng như vậy sẽ càng làm tôi cảm thấy cô… rất giả tạo.Hôm nay có gì tôi đều nói rõ ràng, hy vọng Tằng tiểu thư sau này không cần quấn lấy tôi, cám ơn.”
Tần Cảnh Chi nói xong liền đi.
Tằng Khả Nhân chỉ cảm thấy mặt mình như bị đánh sưng lên, đây chính là mặt mũi quét rác?
Cô bị chính người mình thích làm mất hết mặt mũi.
Trong mắt Tằng Khả Nhân nảy lên hận ý, Yến Thanh Ti… chắc chắn cô ta nói xấu cô trước mặt Tần Cảnh Chi nên anh mới có thể chán ghét cô như vậy?
Tống Thanh Ngạn nhìn Tằng Khả Nhân, tâm tình phức tạp, người này oán hận như vậy cần phải nhanh chóng nói cho lão Tần, đừng để sau này bị Tằng Khả Nhân tính kế.
Tằng Khả Nhân quay người muốn đi, vừa vặn nhìn Tống Thanh Ngạn, chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ, lúc mình mất mặt nhất đều bị Tống Thanh Ngạn nhìn thấy toàn bộ.
Sau này, cô làm gì còn mặt mũi sống trong giới giải trí?
Tằng Khả Nhân không thèm nói câu nào, vội vàng rời đi.Tống Thanh Ngạn lắc đầu thở dài một tiếng.
Tằng Khả Nhân đi tới xe của mình, lấy điện thoại gọi cho anh trai là Tằng Niệm Nhân.
Cô ta nói với hắn một cách oán hận: “Anh, Tần phu nhân bị Tần Cảnh Chi đưa đi. Anh muốn hành động phải nhanh chút, em không muốn nhìn Yến Thanh Ti một ngày nào nữa. Anh nhanh thu thập tiện nhân này, nhanh…”
Tằng Khả Nhân cả người đều luống cuống, phẫn nộ.Cô ta cảm giác chính mình sắp điên rồi.
Yến Thanh Ti. Tất cả đều là do Yến Thanh Ti. Vì sao Tần Cảnh Chi lại thích một phụ nữ như vậy, cô ta có gì không bằng Yến Thanh Ti?
Mặc kệ là vì có được Tần Cảnh Chi hay là vì chính mình, Yến Thanh Ti là hòn đá chặn đường cần phải bỏ.
Tằng Khả Nhân quyết định rồi nhanh chóng rời đi. Đằng sau xe riêng của cô ta có một bóng người chậm rãi đi ra.
Mặc quần áo màu đen, mang một túi du lịch, giống người du khách.Ông nhìn về phía Tằng Khả Nhân rời đi, tháo xuống mũ, lộ ra khuôn mặt mang chút tang thương. Rõ ràng đây chính là Du Dực.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...