"Như vậy lúc này, bà xã đại nhân yêu quý của anh ơi, có phải em nên về nhà chuẩn bị một chút, ăn mặc xinh đẹp, sau đó chờ chồng về hưởng dụng không?"
"Anh đi chết đi!"
Hoa Tiểu Mạn đẩy Hạ Trí Vũ một cái, liếc mắt nhìn anh, sau đó ở trên môi Hạ Trí Vũ hôn một cái rồi rời đi.
Sau khi Hoa Tiểu Mạn đi, anh nhìn cửa bị đóng lại, trong mắt hiện lên chút đăm chiêu.
Xem ra anh nhất định phải làm chút gì, không thể ngồi chờ chết như vậy.
Không bao lâu, Hạ Trí Vũ liền gọi một cú điện thoại cho Ôn Hinh.
"Anh Vũ, có chuyện gì?"
"À, Ôn Hinh à, em lập tức tới văn phòng anh một chuyến nhé, anh có việc muốn nói với em!"
"À, được!"
Ôn Hinh ngoan ngoãn lên tiếng, mặc dù tò mò không biết Hạ Trí Vũ tìm mình làm cái gì, cô vẫn ngoan ngoãn đồng ý, vừa khéo cô có chút nhớ anh Duệ, sau khi cùng anh Vũ nói chuyện xong, cô sẽ đi tìm anh Duệ.
Buổi sáng Ôn Hinh có chút không thoải mái, liền xin Hạ Minh Duệ nghỉ một ngày.
Có người quen trong công ty thì dễ rồi, nếu cô không muốn đi làm liền có thể xin nghỉ.
Lâm Thiển Y đang ở trong văn phòng làm hồ sơ, điện thoại bên cạnh vang lên, Lâm Thiển Y bắt máy.
"Xin chào, đây là văn phòng Tổng giám đốc!"
"Là tôi, cô lập tức tới văn phòng tôi, tôi có một số hồ sơ cần chỉnh lý!"
"Dạ được!"
Lâm Thiển Y để điện thoại xuống, chần chờ một chút, cũng không biết Hạ Trí Vũ có thật sự có hồ sơ cần chỉnh lý hay không. Có điều nghĩ lại từ ngày đó Hạ Trí Vũ tìm cô về sau, mấy ngày nay biểu hiện đều cực kỳ bình thường, giống như bọn họ thật sự chỉ có quan hệ cấp trên và nhân viên, cũng không làm ra chuyện tình khác người gì.
Sau khi Lâm Thiển Y đi vào văn phòng Hạ Trí Vũ, anh đang cúi đầu nhìn hồ sơ, cô cũng không lên tiếng, cứ yên lặng đứng ở một bên, chờ Hạ Trí Vũ xử lý xong việc trong tay tự nhiên sẽ tìm cô.
"Cô qua đây, đem tài liệu này kiểm tra đối chiếu cẩn thận lại lần nữa đi!”
"Được!"
Lâm Thiển Y không chút hoài nghi, nhấc giày cao gót đi tới. Cô đang muốn cầm lấy tài liệu trên bàn Hạ Trí Vũ, trên lưng chợt căng thẳng, phía sau đã có thêm một hơi thở nóng bỏng.
Lâm Thiển Y lập tức phản ứng xoay người muốn lui về sau, nào biết đâu rằng khí lực Hạ Trí Vũ rất lớn, cô ngược lại bị Hạ Trí Vũ kéo cả người vào trong lòng.
"Anh muốn làm gì?"
Lâm Thiển Y cố gắng giả bộ trấn định, đôi mắt xinh đẹp cẩn thận nhìn chằm chằm Hạ Trí Vũ trước mắt. Người đàn ông này khiến cô cảm thấy nguy hiểm.
"Ha ha, em nói một người đàn ông cùng một người phụ nữ, khi bọn họ ở chung một phòng có thể làm gì đây?"
Hạ Trí Vũ khẽ cười một tiếng, không dấu vết đánh giá người phụ nữ trước mắt. Nói thật bộ dáng Lâm Thiển Y không phải là cái loại phụ nữ đặc biệt xinh đẹp, không có sự tinh xảo yếu đuối như Ôn Hinh, cũng không có sự gợi cảm quyến rũ của Hoa Tiểu Mạn.
Nhưng một người như vậy, càng nhìn càng khiến người ta không dời mắt đi được, thật giống như trên người cô có một loại lực hấp dẫn đặc biệt gì đó, làm cho người ta muốn tới gần.
Hạ Trí Vũ không khỏi híp mắt hít một hơi thật sâu.
"Uhm, trên người em thật thơm!"
Lời nói chọc ghẹo khiến cho Lâm Thiển Y nhíu mày, cúi đầu ngửi ngửi bản thân, rõ ràng có cái mùi gì đâu. Hơn nữa cô chưa bao giờ dùng các loại nước hoa xa xỉ, cho dù là đồ trang điểm mùi hương cũng rất nhạt, làm sao có thể thơm?
"Trên người Tổng giám đốc đương nhiên là có mùi, cũng không biết là của người phụ nữ nào lưu lại, nhưng tuyệt đối không phải là của tôi!"
Lâm Thiển Y lạnh lùng nói xong, một tay đặt ở bả vai Hạ Trí Vũ, muốn rời khỏi cái ôm ấp của anh nhưng Hạ Trí Vũ thật giống như có thể biết trước vậy, có thể dễ dàng bắt chuẩn xác.
Lâm Thiển Y bực mình.
"Thế nào, Tổng giám đốc đây là muốn động thủ với chính nhân viên của mình sao?"
"Thế nào, không được sao?"
Hạ Trí Vũ cười, nụ cười đặc biệt thâm thuý. Trước kia làm sao lại không phát hiện ra người phụ nữ này lại thú vị đến như vậy chứ?
Ngay sau đó Hạ Trí Vũ nhướng mày nhìn thoáng về phía cửa, sau đó thần sắc vui vẻ trên mặt thu lại, trở nên đặc biệt nghiêm túc.
"Lâm Thiển Y! Cô muốn làm gì? Đây là ở công ty!"
"Công ty? Anh còn biết đây là công ty sao?"
Lâm Thiển Y trào phúng cười, nếu biết đây là công ty lại còn ôm eo cô không rời sao?
"Tôi là sếp của cô cũng là anh của cô, cô đã có Duệ, tại sao còn muốn làm ra loại sự tình này?"
Giọng nói và vẻ mặt của Hạ Trí Vũ đều nghiêm khắc, giống như đang cực lực ẩn nhẫn cái gì vậy.
Mới vừa đi tới ngoài cửa, Ôn Hinh nghe thấy động tĩnh bên trong, không trực tiếp đi vào mà dán lỗ tai vào cửa. Vừa kề tai vào thì phát hiện cửa không khoá, để lộ một khe hở không nhỏ.
"Làm nhân viên thì phải làm tốt nhiệm vụ của bản thân, không cần cả ngày tìm cách quyến rũ cấp trên của mình."
Hạ Trí Vũ vững vàng ngồi trên ghế, con ngươi thâm thuý chớp loé, sau đó anh thừa dịp Lâm Thiển Y không chú ý đá cẳng chân cô một cái. Lâm Thiển Y bị đau, lại thêm động tác cố ý của Hạ Trí Vũ, Lâm Thiển Y vô ý ngồi trên đùi Hạ Trí Vũ.
Lúc Ôn Hinh nổi giận đùng đùng đẩy cửa đi vào liền nhìn thấy Lâm Thiển Y với vẻ mặt kinh hoàng đang ôm cổ anh Vũ, cả người dựa vào trong lòng anh.
Lập tức giận kinh khủng.
"Lâm Thiển Y, sao cô có thể làm như vậy? Anh Vũ rõ ràng đã lấy chị dâu Tiểu Mạn, cô còn ở đây quyến rũ anh ấy, cô tới cùng là muốn gì? Trong lòng cô có từng nghĩ tới anh Duệ không? Uổng cho anh ấy lại thích cô như vậy!"
Trong nháy mắt Ôn Hinh đi vào, Hạ Trí Vũ tựa hồ không nghĩ tới cô sẽ vào lúc này, rõ ràng ngớ ra một chút, sau đó như tránh né ôn dịch, run rẩy từ trên ghế đứng lên. Lâm Thiển Y đáng thương trực tiếp bị quăng xuống đất. Ngay sau đó Ôn Hinh dùng mười phần lực đạo tát cô một cái.
Lâm Thiển Y bị Ôn Hinh tát đột ngột khiến đầu ong ong.
Ôn Hinh sao có thể đột nhiên tới đây? Đây tới cùng là xảy ra chuyện gì? Còn có vừa rồi Hạ Trí Vũ nói cái gì vậy? Như thế nào lại trở thành cô quyến rũ anh ta? Rõ ràng chính là anh ta muốn vô lễ với cô mà?
Thật sự nghĩ cái gì liền xuất hiện cái đó!
Vẫn còn chưa kịp để Lâm Thiển Y nghĩ rõ, cô khó tin trừng lớn mắt, bởi vì Hạ Minh Duệ đang đứng ở ngoài cửa, vẻ mặt lãnh trầm.
Lâm Thiển Y không tiếng động cúi đầu, miệng mím thật chặt, không nói được một lời. Đây rõ ràng là một cái bẫy, chỉ là Hạ Trí Vũ thiết kế hãm hại cô rốt cuộc vì mục đích gì chứ?
Chỉ sợ việc Ôn Hinh đột nhiên xuất hiện cũng không phải chuyện ngoài ý muốn? Vì đối phó cô, thật đúng là dụng tâm lương khổ mà.
Cũng không biết lúc này Ôn Hinh rốt cuộc đang sắm vai gì?
Không thể không nói thời gian sắp xếp thật đúng là xảo diệu, cô vừa mới bị Hạ Trí Vũ phi lễ, Ôn Hinh liền xuất hiện, ngay sau đó là Hạ Minh Duệ.
Thật sự là cao minh mà!
Lâm Thiển Y không dấu vết từ trên đất đứng lên, mặc dù chật vật nhưng cô vẫn như cũ biểu hiện thỏa đáng đúng mực, sống lưng thẳng tắp.
Cô lại không làm gì trái lương tâm, vì sao lại phải chột dạ?
Hạ Minh Duệ là bị Ôn Hinh gọi tới, lúc cô ở ngoài cửa thấy được một màn kia liền gọi điện cho Hạ Minh Duệ. Cô muốn cho Hạ Minh Duệ nhìn thấy người phụ nữ Lâm Thiển Y này không xứng đáng có được tình yêu của anh.
Hạ Minh Duệ vốn đi lên tìm Ôn Hinh nhưng không nghĩ tới lại nhìn thấy Lâm Thiển Y bị Hạ Trí Vũ đẩy ra. Những lời Hạ Trí Vũ nói trước đó anh tự nhiên cũng nghe được, cho nên sắc mặt có chút khó coi.
Hạ Minh Duệ không để ý bất luận người nào, lập tức đi tới trước mặt Lâm Thiển Y, đầu tiên là nhìn hai má sưng đỏ của cô sau đó nhàn nhạt mở miệng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...