Tập đoàn Bất động sản Từ thị, đây là một tập đoàn có đánh tiếng không nhỏ chẳng những trong cả ngoài nước... Lần này, để chúc mừng tập đoàn vừa kí kết thành công một dự án lớn với Hoắc thị, nên chủ tịch họ Từ đã đích thân đứng ra tổ chức một bữa tiệc ngay tại dinh thự họ Từ.
Ngay từ còn sớm, định thự họ Từ đã vô cùng đông đủ khách mời... Không cần phải nói,mục đích của bọn họ cũng quá rõ ràng, đều không phải nhắm vào Hoắc Vĩ Triệt sao?
Cũng không để những người kia phải nhọc lòng đợi lâu, thì một chiếc siêu xe Rolls - Royce Ghost đã dừng lại ngay trước cửa dinh thự. Từ trên xe, Hoắc Vĩ Triệt bước xuống... nhưng khác với mọi khi, lần này không giống với lúc trước, anh không lập tức đi vào, mà đi vòng qua bên kia xem. Rồi trước ánh mắt ngỡ ngàng của nhiều người, khom người mở cửa...
Trịnh Diệp chậm rãi đi xuống, ngày góc độ không có người khác có thể nhìn thấy nét mình của mình, cô hung hăng trừng mắt nhìn Hoắc Vĩ Triệt.
Chết tiệt, cái tên đàn ông này tốt cuộc là muốn cái gì, còn làm ra hành động này? Bộ cô không biết tự mở cửa ra hay sao...
Trực tiếp làm ngơ ánh mắt " thân thiện" của Trịnh Diệp, Hoắc Vĩ có đưa tay ôm eo nhỏ của cô, ngày khi cô vừa có cử động khán cự, liền khom người nói nhỏ vào tai cô.
- Muốn tôi được ăn toàn, em tốt nhất nên phối hợp một chút... Nếu không, tôi có bất chất gì, sẽ không có lợi cho em đâu!
- Anh quá... Thôi được rồi!
Trịnh Diệp muốn phản kháng ra miệng, nhưng nghĩ lại, cô đành áp chế cảm xúc của mình, nghiến răng gật đầu đầu ý.
- Tốt!
Khoé miệng Hoắc Vĩ Triệt nhẹ nhàng cong lên, thể hiện tâm trạng của anh đang rất tốt. Sự thật là Hoắc Vĩ Triệt và Trịnh Diệp đang đàm phán, nhưng từ ngoài nhìn vào, khi không nghe được họ nói gì, cùng với ánh sáng mờ ảo không thể thấy được nét mặt... bất cứ ai nhìn vào cũng sẽ nhìn thành hai người đang ái ân, tình cảm...
- Ha ha, Hoắc tổng, rất vui khi có thể được hợp tác với ngài... Không biết vị này là...
Từ tổng, Từ Ngạn, khi ông ta thấy Hoắc Vĩ Triệt xuất hiện liền đích thân đi ra đón tiếp, nhìn thấy Trịnh Diệp bên cạnh anh, liền lên tiếng dò xét.
Tâm tình vốn đang tốt, cánh tay ôm eo của Trịnh Diệp dùng thêm một chút sức, liếc nhìn khuôn mặt đang cố ra vẻ tự nhiên của cô.
- Cô ấy họ Trịnh, là bạn gái tôi!
Hai chữ bạn gái được Hoắc Vĩ Triệt nói ra vô cùng tự nhiên, giống như là đúng rồi vậy.
Từ Ngạn tỏ ra tươi cười thân thiện, đưa tay ra chào hỏi với Trịnh Diệp:
- Thì ra là Trịnh tiểu thư, rất vui được gặp cô, tôi là Từ Ngạn.
Trịnh Diệp gật đầu nhẹ, theo phép lịch sự cũng đáp lại, rồi liền im lặng.
Vẫn luôn giữ nụ cười trên mặt, Từ Ngạn rất tận tâm nhiệt tình tiếp đoán Hoắc Vĩ Triệt cùng với Trịnh Diệp.
Trịnh Diệp cũng không mấy quan tâm đến những lời chào hỏi, hay đối thoại của người đàn ông bên cạnh, chỉ là khi hai hỏi đến, cô sẽ đáp lại một cái. Sau đó liền ngoan ngoãn yên tĩnh bên Hoắc Vĩ Triệt... Trong khi đó, Trịnh Diệp cũng không quên kín đáo quan sát chung quanh, đề phòng bất trắc. Cũng bởi vì không ngừng quan sát, cho nên những ánh mắt hiếu kỳ, hay ghen ghét, hoặc tò mò điều không qua khỏi ánh mắt cô.
Tuy nhiên, dù rằng trong lòng cảm thấy kì quái, tuy nhiên Trịnh Diệp cũng không quá để ý tới.
- Ba à... tại sao bên cạnh Hoắc tổng lại có phụ nữ? Chẳng phải ba nói rằng bên cạnh anh ấy chưa từng có phụ sao?
Tại tầng hai của định thự, nơi không thuộc vào phạm vi tổ chức bữa tiệc, một người phụ nữ ăn mặc sang trọng, trang điểm kĩ càng đứng đối diện với Từ Ngạn, dùng giọng điệu bất mãn lên tiếng.
Cô ta đã tốn biết bao nhiêu công sức để chuẩn bị cho bản thân, nhưng rốt cuộc không thể làm gì, thử hỏi không bất mãn sao mà được?
Từ Ngạn thở dài, nhíu nhíu mày nhìn Từ Vi, còn gái ông ta:
- Quả thật từ trước đến nay bên cạnh Hoắc Vĩ Triệt chưa từng có phụ nữ, sự việc hôm nay, ba cũng không rõ ràng lắm!
Có thể được trở thành đối tác với Hoắc thị, vẫn chưa thỏa mãn được Từ Ngạn, cái ông ta muốn là nhiều hơn... Cũng vì vậy, mục đích thật sự ông ta tổ chức bữa tiệc hôm nay là muốn để con gái mình quyến rũ Hoắc Vĩ Triệt. Nhưng ai ngờ rằng, hôm nay lại có phụ nữ xuất hiện bên cạnh anh ta đâu?
- Vậy bây giờ phải làm sao hả ba, chẳng lẽ cứ như vậy từ bỏ sao?
Ngay khi nhìn thấy Hoắc Vĩ Triệt lần đầu tiên, cô ta đã nhắm tới... Một người đàn ông vừa thành đạt, lại vừa có ngoại hình tốt như vậy, hỏi làm sao cô ta không để ý được chứ?
- Thôi được rồi, tạm thời con đừng làm gì cả, để đó cho ba tính!
Nói xong, Từ Ngạn liền quay bước đi xuống lầu. Họ Trịnh sao, ông ta nhớ là cũng có một tập đoàn họ Trịnh, nhưng theo như ông ta biết, thì cô gái kia tuyệt đối không phải tiểu thư của tập đoàn kia... Nhưng nếu không phải, thì cô ta là ai, chẳng lẽ Hoắc Vĩ Triệt lại quá lại với một người không có giá thế sao?
...
Cuối cùng thì bữa tiệc kết thúc, Trịnh Diệp cũng thả lỏng được đôi chút, sau khi lên xe, Trịnh Diệp cũng không giữ nụ cười gượng gạo trên mặt nữa, cũng không cần để ý đến người đàn ông bên cạnh nghĩ gì, cũng không để ý đến hình tượng bản thân...
- Em như vậy sẽ đáng yêu hơn!
Ngay trong lúc Trịnh Diệp tranh thủ những giây phút thư giãn ngắn ngủi, lại vang lên giọng nói trầm thấp, từ tính vang lên từ ngay bên cạnh.
Giật mình nhìn lại, cô hoảng hốt hơn khi bắt gặp ánh mắt mà Hoắc Vĩ Triệt đang dùng để nhìn cô...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...