[Bóng Tối & Ánh Sáng I] Tàn Sát
Đan lao vụt đến để đóng chốt cửa phòng thay đồ nhưng không kịp. Gã đàn ông có gương mặt điển trai với nụ cười nhăn nhở đã thò được một chân vào phòng và đặt tay gã lên tay Đan. Rất nhanh, gã chui tọt vào trong, rồi tự tay giúp Đan làm nốt cái việc mà vài giây trước cô không kịp làm: đóng chốt cửa. Nhìn thằng đàn ông trước mặt, Đan không trĐan khỏi cảm giác gai người. Cô cứ lùi dần, lùi dần về phía góc phòng trong khi Phúc - thằng đàn ông khốn nạn kia cứ tiến đến dí sát mặt gã vào người cô.
- Em làm gì mà trốn anh như trốn tà thế?
- Anh có việc gì mà phải chui vào đây? Mau đi ra không tôi hét lên bây giờ?! - Đan cầm cây kéo tỉa tóc trên bàn. Cô muốn cho Phúc biết rằng cô sẽ đâm chết gã nếu như gã tiếp tục dở những trò dâm dê. Kể cả có không đâm được Phúc đi nữa, cô cũng sẽ dùng cái kéo ấy để tự cắt cổ mình.
Thấy phản ứng có phần thái quá của Đan, Phúc liền ngồi xuống cái ghế duy nhất trong phòng. Gã thầm hy vọng Đan sẽ ngồi lên giường và lúc đó, gã có thể đè cô xuống và tha hồ làm trò. Nhưng tiếc cho Phúc, Đan không ngồi, cô đứng khoanh tay nhìn chằm chằm vào mặt Phúc với thái độ chán ghét tới tột cùng.
- Thì anh đến để nói chuyện với em thôi. Cái chuyện... cái hộp của em ấy.
Mặt Đan chuyển sang màu trắng như phấn và ánh mắt cô gần như lạc thần. Cô cố lấy giọng bình tĩnh, hỏi lại Phúc:
- Hộp nào?
- Thì cái hộp mà hôm trước anh thấy em nhận được từ một ông già người Tàu. Xong em giấu giấu diếm diếm đem về đây cất.
- Vớ vẩn! - Đan nói như hét vào mặt Phúc.
- Anh chỉ muốn hỏi là trong hộp có cái gì thôi. Vì anh thấy đó có vẻ là đồ cổ. - Phúc cười hệch hệch. - Anh cũng tự hỏi là một diễn viên thần tượng mới nổi như em thì đi đến cái khu ổ chuột đấy làm gì. Khu đấy tràn ngập những đứa cờ bạc bịp, ca ve và...
Phúc đưa mắt nhìn Đan rồi mới nói tiếp:
- ... bọn bán ma túy. Đủ các thứ từ cần sa, cỏ, kẹo cho tới heroin với đá. Có mấy ca sĩ diễn viên người mẫu MC cũng hay lui tới đấy. Còn em, em tới đấy làm gì?
- Tôi đi đâu làm gì không mượn anh hỏi thăm! Anh ra khỏi đây ngay! - Đan gào lên.
- Thì anh chỉ hỏi em thế thôi. Chứ ai cũng biết là nếu anh ghét em, anh hận em thì anh chỉ việc làm vài bài báo nói rằng "diễn viên Mẫu Đan bị bắt gặp khi đang bàn bạc với thầy phù thủy nổi tiếng Thành Đô". Không chừng cái con đóng vai chính tên là... gì... gì nhỉ? À đúng rồi Hồng Sa! Con Sa nó mà biết được thì nó sẽ kêu ầm lên là em đi tìm thầy bỏ bùa nó cũng nên!
Nói xong, Phúc lại nhe răng cười. Phúc biết rằng gã đẹp trai. Thời còn học phổ thông và đại học gã đã có thể dệt những mảnh tỉnh vắt vai của mình thành một thiên tình sử đồ sộ không thua gì bộ sách tham khảo cho học sinh chuẩn bị thi trung học phổ thông quốc gia. Khi đã trở thành nhà báo, Phúc vẫn có thể lợi dụng cái mặt đẹp của gã để ngủ với những cô gái người mẫ, diễn viên, bù lại gã sẽ ém nhẹm cái scandal mà gã moi ra được từ họ. Nếu Phúc xấu xí thì việc gã tống tình đàn bà sẽ có gì đó rất nham nhở và vô sỉ. Nhưng vì gã đẹp, nên các cô gái bị tống tình cũng không thấy tủi nhục lắ khi phải trao thân cho một thằng đồi bại. Thỉnh thoảng khi đã chán những cô gái dày dặn kinh nghiệm về tình dục, gã lại tìm đến những em gái mười sáu, mười bảy muốn nổi tiếng, muốn làm hot girl để đưa ra vài điều kiện.
Trong số những người bị Phúc gạ gẫm có Mẫu Đan. Cô còn trẻ, tuổi mới ngoài hai mươi nhưng nổi tiếng trong giới người mẫu từ rất sớm. Tuy nhiên, Khoảng một năm nay, khi đóng vai thứ chính trong phim "Quyền lực mềm", Đan mới thật sự nổi lên như một ngôi sao phim truyền hình. Cho tới nay thì cô vẫn chưa gặp scandal nào nghiêm trọng. Điều đó khiến cho Phúc tức tối. Gã không thể nào tống tình Đan được nếu như cô không có cái gì để gã tống tình. Và thời cơ đã đến khi Phúc tình cờ bắt gặp Đan nói chyện với một ông thầy bùa thầy ngải ở khu ổ chuột. Gã đã nhanh tay chụp lại được dăm bảy kiểu ảnh làm bằng chứng. Và Phúc tin rằng đó chính là cơ hội trời cho để gã được hưởng thụ tấm thân nõn nà của Đan.
Sau khi đã thăm dò chán chê những cảm xúc lẫn lộn trên gương mặt Đan, Phúc hỏi:
- Em này, thế em định giải quyết như thế nào?
Đan ngồi phịch xuống giường, đưa một tay lên ôm trán. Cô thều thào:
- Anh nên đi ra ngoài đi. Trước khi quá muộn.
- Anh không đi đâu hết! Anh ở lại đây với em! - Phúc hí hửng đáp. Gã ngồi lại bên Đan, thò tay xoa nhè nhẹ trên đùi cô.
Nhưng Đan chẳng có phản ứng gì. Hay đúng hơn là cô không đủ sức để chống lại. Gương mặt cô tái xanh dưới ánh đèn trắng sáng trưng của phòng thay đồ. Đan như bị đông cứng. Cô không khán nào một bức tượng băng, cứng đờ và đang đổ mồ hôi lạnh toát. Đan không thèm liếc nhìn Phúc, chỉ nói bằng giọng đều đều như đã mất hết sinh khí:
- Cái hộp đấy không đùa được đâu.
- Bên trong có gì mà không xem được? - Phúc đưa tay lên, xoa trên lưng Đan. Gã muốn gỡ móc cài dây áo lót của cô mà không gỡ nổi nên đành sờ xuống mông cô.
- Trong cái hộp đấy có chị tôi.
- Chị em á? Nếu anh không nhầm thì chị em...
- Chết rồi. Chết từ lâu lắm rồi.
Thình lình cái tủ quần áo của Đan kê ở góc phòng đột ngột rung lên bần bật như có người bị nhốt bên trong đang giãy giụa để thoát ra. Phúc lập tức nhảy chồm lên. Gã mở tung cánh cửa tủ. Tức thì một luồng hơi chết chóc thổi ra từ bên trong làm Phúc loạng quạng ngã ngửa xuống sàn. Đan chỉ biết ngồi chết cứng tại chỗ. Trong tủ được dán kín bùa và chất đầy những kinh Phật viết bằng tiếng Phạn. Luồng tử khí vừa rồi đã thổi tung cả đống kinh Phật làm mấy chục cuốn sách rơi ngổn ngang trên sàn. Căn phòng lúc này trở lên ngột ngạt khó tả. Phúc cảm thấy như có ai đó đang bóp nghẹt cổ gã.
Những cuốn kinh Phật rơi xuống, để lộ ở giữa một chiếc hộp rất to được chạm khắc những dòng chữ tiếng Phạn bên ngoài. Đó chính là chiếc hộp gỗ mà Đan nhận được từ ông thầy Tàu. Chiếc hộp này chứa tro cốt của Lạc Tiên - người chị gái đã chết từ mười năm trước của Đan. Chẳng ai biết điều gì đã xảy ra. Điều duy nhất mà mọi người chắc chắn là chị Tiên đã treo cổ. Vong linh người tự tử khó siêu thoát. Ở trường hợp của chị gái Đan, chị không thể siêu thoát được. Chị Tiên đã thành quỷ dữ. Người ta phải quật mồ chị lấy tro cốt đem đi trừ tà năm lần bảy lượt. Chính tay Đan đã phải nhốt chị cô vào trong cái tủ này, bỏ vào đấy chuỗi tràng hạt, dán bùa cộng thêm thật nhiều kinh Phật để kìm lại sự độc dữ. Nhưng Phúc đã vào đây, mang theo đầy những tà niệm làm thức ăn cho con quỷ đói trong tủ.
Từ trong cái hộp gỗ, một dòng dịch đen đỏ lẫn lộn chảy ra ồng ộc. Mùi tanh như mùi máu người bốc lên nồng nặc trong phòng. Phúc lật đật đứng dậy. Gã định trốn. Nhưng cánh cửa bị kẹt không sao mở ra được.
Dịch bẩn trong hộp gỗ vẫn chảy ra ồ ạt, tràn xuống sàn nhà và đuổi sát đến chân Phúc.
*****
Mai hốt hoảng nhìn cái xác cứng đơ dưới chân. Phúc chết không nhắm mắt. Mồm gã méo xệch đi như thể trước khi chết gã đã thấy một thứ gì đó cực kỳ khủng khiếp. Mai cố gắng không nhìn vào cái xác. Cô đóng cửa lại và hỏi Đan:
- Sao thằng cha Phúc lại chết ở trong này?
- Em không biết. - Đan cúi gằm mặt xuống. Tay cô vẫn ôm chặt trán.
- Nó chết trong phòng em mà em lại không biết là thế nào? - Mai ngồi ghé sát vào người Đan.
Bỗng đèn trong phòng chớp nháy vài lần. Mai quay qua hỏi Đan tiếp:
- Bây giờ mà không nhanh nhanh giải quyết đi thì em sẽ mất hết tiếng đấy! Chưa kể còn bị nghi giết người nữa!
Đan ngẩng mặt lên nhìn chòng chọc vào mắt Mai và rít lên:
- Tao giết đấy!
Rồi từ trong miệng Đan ứa ra một ngụm chất lỏng đen sì có lẫn máu tươi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...