Zen nhìn lướt qua những người khách lạ,không nói lời nào đi thẳng ra ngoài cửa.
-Cô bé kia là ai vậy ?-Thấy Zen đi ra ngoài,Laura thắc mắc hỏi.
-À..Đó là con của cậu em trai thứ ba của tôi-John lên tiếng.
-Vậy cô bé tên gì?-Keyshi tò mò.
-Cô bé tên là Zen-John bất đắc dỉ trả lời câu hỏi của Keyshi.
-Zen..Zen Akatsuki-Keyshi nhắc đi nhắc lại tên của Zen như muốn khắt sâu nó vào tâm trí.
Hành động của Keyshi khiến mọi người kinh ngạc,nhất là Laura,bà chưa thấy Keyshi chăm chú điều gì như vậy.
Bên ngoài.
Tiểu thư,tiểu thư,người thấy rõ mặt của ba cậu bé đó chưa?-Janet háo hức.
-Rồi-Zen chọn ghế đá đằng sau đám cây gần hổ bơi ngồi xuống,mở quyển sách Janet mang theo,tiếp tục đọc.
-Vậy người thấy thế nào?-Đôi mắt Janet mở to đầy mong đợi.
-Cũng được-Zen hờ hững trả lời.
-Cái gì mà cũng được?Họ dễ thương thế cơ mà,nhất là cậu bé có mái tóc màu nâu đỏ,đúng là cực phẩm-Janet vẫn thao thao về vẻ đẹp không ai sánh bằng của ba đứa con nhà Kuran.
Trong phòng khách,trong lúc mọi người đang nói chuyện vui vẻ.
-Mẹ ơi,con muốn ra ngoài chơi-Keyshi nêu ý kiến.
-Đây không phải nhà của chúng ta,con không nên chạy nhảy lung tung-Laura mở lời khuyên con.
-Nhưng ngồi ở đây rất buồn và chán nữa-Keyshi nài nỉ,ánh mắt bắt đầu long lanh nước,nhìn như cậu bé vô tội bị người khác ức hiếp.
-Được rồi được rồi,thằng quỷ nhỏ lại làm bộ mắt này.Mẹ sẽ cho con ra ngoài chơi nhưng phải có người đi theo-Laura dẫu biết Keyshi đang giả vờ nhưng mỗi khi nhìn thấy vẻ mặt vô tội của cậu thì bà lại không đành lòng.
-Hay là để Barbara đi cùng Keyshi như vậy là được rồi-Linda lên tiếng.Bà muốn tạo cơ hội cho Barbara.Chỉ cần Barbara có thể lọt vào mắt của một trong ba cậu bé của tộc Kuran thì lợi ích có được sẽ không thể kể hết.
Tuy không thích Barbara đi theo nhưng cậu muốn ra ngoài tìm Zen.Mái tóc xám tung bay trong gió,cậu muốn được chạm vào nó một lần.
-Cũng được-Keyshi hờ hững đáp,đứng dậy cuối chào mọi người rồi hướng ngoài cửa đi ra.Nghe được câu trả lời của Keyshi Barbara mừng như điên,vẻ mặt hớn hở chạy theo ra ngoài.
Đi theo sau Keyshi,ánh mắt Barbara không thể rời khỏi cậu được.Vẻ đẹp của Keyshi khác hẳng vẻ lạnh lùng của Jack,không giống với vẻ niềm nở vui tươi của Nick.Vẻ đẹp của cậu là sự kết hợp hài hòa của phương đông lẫn phương tây kết hợp với mái tóc nâu đỏ huyền bí càng tôn lên khí chất cao quý vốn có.
-Keyshi-Giọng Barbara nho nhỏ,Keyshi không quay lại vẫn tiếp tục đi về phía hồ bơi-KEYSHI-Barbara lớn tiếng kêu và chạy chắn trước người Keyshi.
-Tôi lớn tuổi hơn cô đấy-Keyshi lạnh lùng,ánh mắt nhìn thẳng Barbara.
Thấy Keyshi nhìn mình,Barbara thẹn thùng cuối đầu xuống.Keyshi chán ghét nhất là loại con gái chỉ biết thẹn thùng này.Cậu không quan tâm nghiêng người đi ngang qua Barbara.Khi Barbara ngẩn đầu lên thì đã bị Keyshi bỏ xa.
-Anh Keyshi,chờ em với-Barbara vừa đuổi vửa kêu.Không may,Barbara trượt chân,nhào người về phía trước.
Bùm..Keyshi bị Barbara đẩy rơi xuống hồ bơi.
-Cứu..cứu..cứu với.tôi..tôi không biết bơi-Keyshi vùng vẫy kêu cứu.
-Tiểu thư hình như ở hồ bơi có tiếng ai đó kêu cứu-Janet giọng hớt hãi.
-Anh Keyshi,anh Keyshi,anh chờ em một lát,em sẽ kêu người tới cứu anh-Barbara hoảng loạn,giọng run run,quay đầu bỏ chạy.
-đừng đi..đừng..cứu..cứu với..cứu..-Không biết Keyshi đã vùng vẩy bao lâu nhưng giờ đây cậu không thể cử động được nữa,cậu cảm thấy ê ẩm,cả người không còn sức.Mắt cậu cay xè vì nước hồ bơi,mi mắt nặng trỉu dần dần khép lại,hình ảnh cuối cùng cậu nhìn thấy là cô bé tóc xám đang chạy rất nhanh về phía cậu.Cả cơ thể Keyshi buông lỏng,rồi không biết gì nữa.
Bùm..Zen lao xuống hồ,bơi thật nhanh đến chỗ Keyshi,Zen cố gắng nâng mặt cậu lên trên mặt nước,giữa vững cân bằng và sửa lại tư thế cho hai người rồi bơi vào cạnh hồ.
-Tiểu thư,người cẩn thận đó-Janet đứng ở cạnh hồ lo lắng nhìn Zen đang bơi vào.
-Đỡ lên-Zen đưa Keyshi cho Janet.
Janet đỡ Keyshi nằm lên bờ,sau đó Zen mới tự mình chóng tay lên thành hồ để lên bờ.Zen lập tức chạy đến bên Keyshi,không ngừng dùng tay ấn mạnh vào ngực cậu.Động tác này cô đã học được từ quyển sách chỉ kỷ thuật sơ cấp cứu.
-Keyshi..Keyshi.Con tôi sao thế này?-Khi nghe Barbara nói Laura liền từ trong nhà chạy ra.Bà lao đến bên Keyshi nhưng đã bị Frank ngăn lại.
-Đừng kích động Laura,chờ chút đã-Frank ôm vợ nhìn về phía Zen đang sơ cấp cứu cho Keyshi.Tuy ông rất lo lắng nhưng bây giờ không phải lúc kích động.
Mọi người dồn ánh mắt lo lắng về phía Keyshi nhưng trên mặt Zen không chút khẩn trương,từ đầu đến cuối chì có khuôn mặt bình tĩnh.Zen ngừng động tác ấn mạnh vào ngực Keyshi,cô lấy tay bóp mũi cậu,lấy hơi và cuối người xuống,môi cô chạm vào môi Keyshi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...