Bôn Nguyệt
7.5/10
29.737

Tác giả:

Thể loại: Cổ Đại, Ngôn Tình, Huyền huyễn

Nguồn: macdichhoi.wordpress.com

Trạng thái: Full

Số chương: 91

Tần suất cập nhật: 12 giờ/chương

Ngày đăng: 5 năm trước

Cập nhật: 5 năm trước

Edit: MDH
Tân nương một đêm, phí hoài cả kiếp. Ba ngày yêu chiều đã tạo nên câu chuyện thần thoại phong lưu, nụ cười đẫm trong nước mắt. Cùng hắn đi qua vui buồn ly hợp, thắng bại tiên ma mặc người đánh giá.

Trăng treo đầu liễu, tay nắm chặt tay, quay nhìn lại, năm tháng cô quạnh. Tự hỏi kiếp sau sẽ thế nào?

Vì người si mê ngốc nghếch, đành trả lại người một khúc cầm ca.

“Làm sao bây giờ, không ngờ người ta thích lại là hắn.”

“Không sao.” Hắn xoa xoa đầu nàng, “Không sao hết, nàng thật sự không trách hắn ư?”

“Nếu đã tạo dựng có thể nào lại không bảo vệ, ta không trách hắn.”

Tự mình sáng tạo ra thế giới, tự tay tạo nên cơ hội, vì bảo vệ người lại tự tay đẩy người mình bảo bọc vào bước đường cùng.

Định trước điểm kết thúc của vận mệnh.

Có lẽ, ngay từ đầu hắn không nên lựa chọn bước trên con đường đầy cô độc này….

-----

Lời tác giả:

Đây là câu chuyện về một “cô bé con dữ dằn, kiêu ngạo và anh chàng khoác áo choàng quái đản”, không liên quan đến truyền thuyết Hằng Nga.

Mùa hoa rơi gặp lại chàng: “Ta muốn giáo dưỡng người thành tiên, lại bị người dạy trở thành người.”

Trọng Tử: “Người muốn theo ta để thành tiên, lại bị ta bức phải thành ma.

Bôn Nguyệt: “Ta muốn dụ người trở thành ma, lại bị ….” (Ma thần đại nhân đã chuẩn bị sẵn phần thưởng cho các bạn điền vào chỗ trống, nhưng sẽ tạm thời giữ bí mật về phần thưởng này, thời hạn cuối cùng là ngày truyện này kết thúc.)

Cảm ơn độc giả đã ủng hộ Thục Khách!

Truyện này là hệ liệt, vì ngoại truyện “Ma thần trở về” trong phiên bản Đài Loan nên kéo theo câu chuyện này, lúc đọc có thể có chút dư âm ảnh hưởng, thỉnh thoảng sẽ có chương và đoạn mang theo dư âm này, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.----Về tên truyện:

MDH đã cân nhắc việc đặt tên khác cho truyện cho dễ hiểu, ví như Trăng treo đầu liễu chẳng hạn. Nhưng cân đi nhắc lại MDH quyết định để nguyên tên gốc.

Bôn Nguyệt có nghĩa là bỏ chạy, trốn hoặc là bay lên mặt trăng – gắn liền với truyền thuyết Hằng Nga, các bạn có thể search cụm từ “Hằng Nga Bôn Nguyệt” để tìm hiểu thêm. Tuy nhiên như Thục Khách đã nói, truyện này không liên quan gì đến Hằng Nga. Còn tại sao tác giả lại đặt tên truyện có vẻ truyền thuyết như vậy, đành phải đọc truyện mới biết được ^^.----

Lời MDH

Đến hẹn lại lên và như đã hứa với các bạn, MDH sẽ “đền bù” cho các bạn một bộ truyện mới toanh của Thục Khách vào tháng 11 này.

Ngày lành tháng tốt, ngày 7 rất hợp với phong cách của ma thần “người tốt” của chúng ta, chính vì thế hôm nay chúng ta sẽ chính thức “đào xẻng” đầu tiên xuống hố của ma thần “Vong Nguyệt” nào.

“Bôn Nguyệt” cũng như các tác phẩm huyền huyễn khác của Thục Khách, một câu chuyện về tiên – ma, hơn nữa có thể nói là hệ liệt của Trọng Tử nên về không khí, khung cảnh và cách dẫn dắt truyện cũng phảng phất gì đó giống Trọng Tử. Thi thoảng, chúng ta sẽ bắt gặp một vài “người quen cũ” nào đó để ôn lại chút kỉ niệm vui buồn ngày xưa, cũng thú vị lắm nha. Do đó, nếu ai yêu thích bầu không khí thần tiên, huyền bí như trong Trọng Tử thì không thể bỏ qua được (trong đó có MDH ^^).

Tuy nhiên, “Bôn Nguyệt” lại mang một phong cách hoàn toàn khác. Bạn thử nghĩ xem, nam chính của chúng ta là vị ma thần “người tốt” mà chúng ta chỉ biết qua nửa khuôn mặt tuyệt mỹ dưới tấm áo choàng đen trùm mũ và chiếc nhẫn màu tím lúc nào cũng phát ra thứ ánh sáng mê hoặc lòng người. Nói thực, nhìn Vong Nguyệt như thế chỉ muốn “lột, lột và lột” cái áo choàng kia ra để khám phá cho bằng sạch mà thôi. Và giờ, Thục Khách thật hiểu lòng độc giả khi cho chúng ta được thỏa lòng như thế, các bạn cứ yên tâm, chúng ta sẽ được “lột sạch sẽ” từ đầu đến chân và khám phá tất cả các mặt chưa được khám phá của Vong Nguyệt trong “Bôn Nguyệt”. Chắc chắn sẽ có vài lần té ghế chứ không chơi ^^. (có những ai đang mơ màng về body 8 múi của Nguyệt ca ca đây nhỉ).

Và còn gì nữa nào, chúng ta tự hỏi liệu Vong Nguyệt yêu sẽ như thế nào ta? Thực tò mò chết đi được, cô gái nào có thể trói được “trái tim” của ma thần cà lơ phất phơ như Vong Nguyệt chứ. MDH đã gặp cô gái đó rồi, chậc, phải nói như nào nhỉ?:D, đanh đá có thừa, dữ dằn không thua ai và lưu manh chẳng kém cụ Nguyệt. Cô gái như vậy có gì đáng yêu chứ, nhưng cái gì cũng có nguyên nhân của nó phải không các bạn, muốn biết tại sao “cô ấy” lại như vậy và bằng cách nào cô ấy “tóm” được cụ Nguyệt thì đành đọc truyện mới biết thôi.

Vì truyện là hệ liệt của Trọng Tử, nên nếu muốn hiểu thật rõ truyện thì nên đọc Trọng Tử trước đã. Nhưng nếu các bạn không đọc Trọng Tử cũng không sao, vẫn có thể hiểu truyện tốt, có điều lúc đầu hơi mù mờ chút thôi ^^.

Cuối cùng, vẫn theo phong cách của Thục Khách, mượn chuyện tiên – ma để nói về cuộc sống muôn màu với tất cả mọi góc khuất của con người, xuyên suốt truyện là những đạo lý, những giá trị nhân văn sâu sắc, những bài học quý giá. Thục Khách vẫn luôn “cao tay” trong việc lồng ghép tất cả những điều đó vào những chi tiết tưởng chừng như nhỏ nhất một cách logic và hợp lý nhất khiến người đọc chẳng đoán trước được bất cứ điều gì. MDH nghĩ chắc chắn đây sẽ là một bộ truyện chúng ta không thể bỏ qua rồi.

Mỗi chương truyện của Thục Khách rất dài, còn dài hơn Thú Phi nên mọi người thông cảm cho tốc độ nhé.Và giờ chúng ta cùng đến với Bôn Nguyệt nào.

7.5/10
29.737
Bôn Nguyệt

Tác giả :

Thể loại: Cổ Đại, Ngôn Tình, Huyền huyễn

Nguồn: macdichhoi.wordpress.com

Trạng thái: Full

Số chương: 91

Tần suất cập nhật: 12 giờ/chương

Ngày đăng: 5 năm trước

Cập nhật: 5 năm trước

Edit: MDH
Tân nương một đêm, phí hoài cả kiếp. Ba ngày yêu chiều đã tạo nên câu chuyện thần thoại phong lưu, nụ cười đẫm trong nước mắt. Cùng hắn đi qua vui buồn ly hợp, thắng bại tiên ma mặc người đánh giá.

Trăng treo đầu liễu, tay nắm chặt tay,... cùng quay nhìn lại, năm tháng cô quạnh. Tự hỏi kiếp sau sẽ thế nào?

Vì người si mê ngốc nghếch, đành trả lại người một khúc cầm ca.

“Làm sao bây giờ, không ngờ người ta thích lại là hắn.”

“Không sao.” Hắn xoa xoa đầu nàng, “Không sao hết, nàng thật sự không trách hắn ư?”

“Nếu đã tạo dựng có thể nào lại không bảo vệ, ta không trách hắn.”

Tự mình sáng tạo ra thế giới, tự tay tạo nên cơ hội, vì bảo vệ người lại tự tay đẩy người mình bảo bọc vào bước đường cùng.

Định trước điểm kết thúc của vận mệnh.

Có lẽ, ngay từ đầu hắn không nên lựa chọn bước trên con đường đầy cô độc này….

-----

Lời tác giả:

Đây là câu chuyện về một “cô bé con dữ dằn, kiêu ngạo và anh chàng khoác áo choàng quái đản”, không liên quan đến truyền thuyết Hằng Nga.

Mùa hoa rơi gặp lại chàng: “Ta muốn giáo dưỡng người thành tiên, lại bị người dạy trở thành người.”

Trọng Tử: “Người muốn theo ta để thành tiên, lại bị ta bức phải thành ma.

Bôn Nguyệt: “Ta muốn dụ người trở thành ma, lại bị ….” (Ma thần đại nhân đã chuẩn bị sẵn phần thưởng cho các bạn điền vào chỗ trống, nhưng sẽ tạm thời giữ bí mật về phần thưởng này, thời hạn cuối cùng là ngày truyện này kết thúc.)

Cảm ơn độc giả đã ủng hộ Thục Khách!

Truyện này là hệ liệt, vì ngoại truyện “Ma thần trở về” trong phiên bản Đài Loan nên kéo theo câu chuyện này, lúc đọc có thể có chút dư âm ảnh hưởng, thỉnh thoảng sẽ có chương và đoạn mang theo dư âm này, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.----Về tên truyện:

MDH đã cân nhắc việc đặt tên khác cho truyện cho dễ hiểu, ví như Trăng treo đầu liễu chẳng hạn. Nhưng cân đi nhắc lại MDH quyết định để nguyên tên gốc.

Bôn Nguyệt có nghĩa là bỏ chạy, trốn hoặc là bay lên mặt trăng – gắn liền với truyền thuyết Hằng Nga, các bạn có thể search cụm từ “Hằng Nga Bôn Nguyệt” để tìm hiểu thêm. Tuy nhiên như Thục Khách đã nói, truyện này không liên quan gì đến Hằng Nga. Còn tại sao tác giả lại đặt tên truyện có vẻ truyền thuyết như vậy, đành phải đọc truyện mới biết được ^^.----

Lời MDH

Đến hẹn lại lên và như đã hứa với các bạn, MDH sẽ “đền bù” cho các bạn một bộ truyện mới toanh của Thục Khách vào tháng 11 này.

Ngày lành tháng tốt, ngày 7 rất hợp với phong cách của ma thần “người tốt” của chúng ta, chính vì thế hôm nay chúng ta sẽ chính thức “đào xẻng” đầu tiên xuống hố của ma thần “Vong Nguyệt” nào.

“Bôn Nguyệt” cũng như các tác phẩm huyền huyễn khác của Thục Khách, một câu chuyện về tiên – ma, hơn nữa có thể nói là hệ liệt của Trọng Tử nên về không khí, khung cảnh và cách dẫn dắt truyện cũng phảng phất gì đó giống Trọng Tử. Thi thoảng, chúng ta sẽ bắt gặp một vài “người quen cũ” nào đó để ôn lại chút kỉ niệm vui buồn ngày xưa, cũng thú vị lắm nha. Do đó, nếu ai yêu thích bầu không khí thần tiên, huyền bí như trong Trọng Tử thì không thể bỏ qua được (trong đó có MDH ^^).

Tuy nhiên, “Bôn Nguyệt” lại mang một phong cách hoàn toàn khác. Bạn thử nghĩ xem, nam chính của chúng ta là vị ma thần “người tốt” mà chúng ta chỉ biết qua nửa khuôn mặt tuyệt mỹ dưới tấm áo choàng đen trùm mũ và chiếc nhẫn màu tím lúc nào cũng phát ra thứ ánh sáng mê hoặc lòng người. Nói thực, nhìn Vong Nguyệt như thế chỉ muốn “lột, lột và lột” cái áo choàng kia ra để khám phá cho bằng sạch mà thôi. Và giờ, Thục Khách thật hiểu lòng độc giả khi cho chúng ta được thỏa lòng như thế, các bạn cứ yên tâm, chúng ta sẽ được “lột sạch sẽ” từ đầu đến chân và khám phá tất cả các mặt chưa được khám phá của Vong Nguyệt trong “Bôn Nguyệt”. Chắc chắn sẽ có vài lần té ghế chứ không chơi ^^. (có những ai đang mơ màng về body 8 múi của Nguyệt ca ca đây nhỉ).

Và còn gì nữa nào, chúng ta tự hỏi liệu Vong Nguyệt yêu sẽ như thế nào ta? Thực tò mò chết đi được, cô gái nào có thể trói được “trái tim” của ma thần cà lơ phất phơ như Vong Nguyệt chứ. MDH đã gặp cô gái đó rồi, chậc, phải nói như nào nhỉ?:D, đanh đá có thừa, dữ dằn không thua ai và lưu manh chẳng kém cụ Nguyệt. Cô gái như vậy có gì đáng yêu chứ, nhưng cái gì cũng có nguyên nhân của nó phải không các bạn, muốn biết tại sao “cô ấy” lại như vậy và bằng cách nào cô ấy “tóm” được cụ Nguyệt thì đành đọc truyện mới biết thôi.

Vì truyện là hệ liệt của Trọng Tử, nên nếu muốn hiểu thật rõ truyện thì nên đọc Trọng Tử trước đã. Nhưng nếu các bạn không đọc Trọng Tử cũng không sao, vẫn có thể hiểu truyện tốt, có điều lúc đầu hơi mù mờ chút thôi ^^.

Cuối cùng, vẫn theo phong cách của Thục Khách, mượn chuyện tiên – ma để nói về cuộc sống muôn màu với tất cả mọi góc khuất của con người, xuyên suốt truyện là những đạo lý, những giá trị nhân văn sâu sắc, những bài học quý giá. Thục Khách vẫn luôn “cao tay” trong việc lồng ghép tất cả những điều đó vào những chi tiết tưởng chừng như nhỏ nhất một cách logic và hợp lý nhất khiến người đọc chẳng đoán trước được bất cứ điều gì. MDH nghĩ chắc chắn đây sẽ là một bộ truyện chúng ta không thể bỏ qua rồi.

Mỗi chương truyện của Thục Khách rất dài, còn dài hơn Thú Phi nên mọi người thông cảm cho tốc độ nhé.Và giờ chúng ta cùng đến với Bôn Nguyệt nào.

Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Mở Bình luận truyện