Bốn Năm Phấn Hồng

Tôi đắm chìm trong tình yêu của chính mình, tôi đã yêu anh say đắm. Nhưng tôi không dám nói với anh, bởi vì tôi cảm thấy mình đã thực sự rung động. Tôi sợ bị anh cự tuyệt. Tôi sợ mình không đủ xinh đẹp để khiến anh động lòng. Tôi sợ nhìn thấy sự thất bại. Tôi thăm dò ý anh ấy, trong lòng anh liệu có thể có tôi không?

"Nếu không phải vì yêu anh, làm sao em lại có thể chẳng ngon giấc lúc đêm thâu, mỗi một ý nghĩ đều là về anh, em nhớ anh, nhớ anh, nhớ anh lắm lắm.

Nếu không phải vì yêu anh, làm sao em lại có thể than thở từng ngày: "Em yêu anh, yêu anh, yêu anh vô cùng". 

Những điều thực sự có thể đe doạ tình cảm của tôi lại không phải những điều trên, mà là từ trước đến giờ tôi chưa từng hỏi xem phải chăng anh đã có bạn gái rồi? Chúng tôi cũng chưa từng nói đến chủ đề này.

Cho đến một ngày, anh ấy nói với tôi trên mạng rằng anh sắp kết hôn.

Tôi như tỉnh giấc mộng. Có lẽ là tôi đã yêu anh quá sâu đậm, thế nên một người rất cẩn thận như tôi lại có thể quên mất việc phân tích tình hình một cách chu toàn.


Anh ấy sắp kết hôn.

Anh ấy sắp kết hôn.

Hoá ra anh ấy là người đã có tình yêu, hơn nữa lại sắp có vợ.

Chúng tôi vẫn chưa bắt đầu một tình yêu mà đã phải kết thúc như thế. Khó khăn lắm tôi mới gặp được một người đàn ông khiến tôi rung động, vậy mà ngay lập tức anh đã nhanh chóng trở thành chồng của người khác. Tôi muốn có một câu chuyện với anh, nhưng khi câu chuyện của chúng tôi vẫn chưa có màn khởi động thì đã có màn kết thúc, chỉ vì sự thay đổi đột ngột của tình tiết. Tình tiết câu chuyện của tôi đã kết thúc ngay trong giây phút ánh đèn bừng sáng, ngay trong thời khắc tiếng nhạc vang lên, tôi buộc phải vội vàng lui vào sau sân khấu. Tôi giấu mặt và khóc không thành tiếng. 

Tôi còn chưa kịp nói với anh rằng tôi thích anh, cũng chưa kịp nói với anh rằng tôi yêu anh, tôi còn chưa từng được nghe tiếng anh, lại càng chưa từng được nhìn thấy dáng vẻ của anh. Tất cả những lời thoại nên có ấy đã không thể thực hiện. Sau khi anh ấy kết hôn, tôi càng không có cơ hội nói với anh ấy những lời này nữa. Nếu tôi nói, tôi sẽ là một kẻ vô đạo đức, nếu tôi không từ bỏ, tôi sẽ rơi xuống vực thẳm.

Ngày anh kết hôn, tôi gọi cho anh lúc đã rất muộn. Tôi biết giọng mình không đẹp như hoa. Nhưng tôi muốn nghe giọng anh.

Tôi chúc anh cùng vợ sống đến đầu bạc răng long. Tôi chúc cuộc hôn nhân của anh hạnh phúc. 

Thực quá nhiều tình tiết châm biếm. Về sau, chính tay tôi đã huỷ hoại hạnh phúc mà tôi cầu chúc cho họ. Tôi là một người chúc phúc có âm mưu.

Một sự sai lầm. 

Một khoảng thời gian sau khi anh kết hôn, chúng tôi không liên lạc với nhau.


Yêu thầm, chẳng qua chính là một quá trình tự sinh, tự diệt của tình yêu.

Trong trường, Tô Tiêu vẫn như xưa, luôn cùng bạn trai, không biết có phải là người yêu thứ chín của cô ấy không, tay trong tay ra ra vào vào. Trịnh Thuấn Ngôn thì vẫn đọc các loại sách uyên thâm khó hiểu, vẫn tham gia đủ các cuộc thi và luôn giành được giải lớn, vẫn tham gia vào các cuộc thi tư cách nghề nghiệp và lấy được chứng chỉ. Trần Thuỷ thì vẫn mê muội tán gẫu trên mạng và tìm hiểu những tin tức vỉa hè. Không một ai biết tôi yêu một người đã có vợ. Tôi không thể để mọi người trong trường biết chuyện. Nhưng tôi muốn để anh ấy biết. Mặc dù, kết cục của câu chuyện đã viết xong nhưng trước khi hạ màn xin phép cho em được nói với anh rằng: "Em yêu anh". Xin phép cho em thêm một tình tiết, để anh biết rằng "Em yêu anh".

Khi ở trên mạng, tôi đã nói với anh rằng tôi yêu anh.

Anh đã trốn tránh. Anh nói anh đã không còn tư cách nói lời yêu.

Tôi là một đứa con gái ương ngạnh bướng bỉnh. Tuổi còn trẻ như vậy, nếu yêu một người mà còn phải trông trước ngó sau, vậy đến khi già tôi lấy gì ra làm hồi ức?

Bỗng nhiên tôi cảm thấy tình yêu của mình trở nên mãnh liệt hơn bao giờ hết. Cứ để tình cảm, để con tim của mình tự do, tôi muốn yêu một lần thật mãnh liệt. Dù chỉ một lần thôi cũng đã đủ rồi.

Tôi bắt đầu quấy phá, đeo bám dai dẳng. Tôi không có kinh nghiệm theo đuổi đàn ông, một lần theo đuổi duy nhất đã thất bại, nguyên nhân thất bại là ở chỗ thái độ của tôi mạnh mẽ quá. Từ lần đó, tôi vẫn chưa rút ra được bài học. Những cô gái cung Thần Nông luôn luôn yêu mà không hề do dự. Khi nhớ anh, tôi liền gọi điện thoại, nhắn tin cho anh, không cần biết có phải anh đang ở cùng vợ không, liệu anh có thể nhận điện thoại của tôi không.


Tôi đã hành động bừa bãi như vậy chỉ vì tôi biết thực ra anh cũng yêu tôi. Anh có thể bao dung tôi, tha thứ cho tôi. 

Một khi tình yêu thầm kín đã trở thành tình yêu công khai, nếu một bên tiếp tục thì nhất định bên kia cũng có một vài ám hiệu và ủng hộ. Đó chính là tình yêu mê muội. Tình yêu mê muội là thứ sắc màu tình cảm dễ khiến con người say đắm nhất. 

Tôi không muốn phân tích tâm lí anh ấy. Những tâm tư của đàn ông đã kết hôn, không phải là tôi không hiểu, nhưng thà tôi cứ tin tưởng chắc chắn anh ấy yêu tôi, chí ít thì cũng thích tôi. Cho dù tôi yêu anh nhiều hơn anh yêu tôi.

Xa nhau vạn vật đổi thay, có gặp lại được nhau thì tình đã cạn, đã hết như đám mây trôi dạt bến bờ nào.

Đáng thương thay cho những con người tựa như mây, tựa như dòng nước bất định, trong những ngày đoàn tụ lại càng khó gặp nhau. Nghĩ lại chuyện xưa mà đau lòng...

Cho nên, cả hai sẽ rơi vào tình trạng không thể dừng được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui