Một viên đá ném ra làm rúng động cả mặt hồ.
Biểu lộ của Mã Khả nhất thời oanh động toàn bộ ngành giải trí, các công ty truyền thông lớn đều đưa thông tin cập nhật chuyện này ngay lập tức.
Rất nhiều phóng viên cuồn cuộn đổ về Thành Đô, chờ ở trước nhà Giải Ý cùng tiểu khu được thuê làm văn phòng.
Nơi Giải Ý ở là khu quốc tế, không hề ít nhân viên tạm thời cao cấp cùng thương nhân nước ngoài ở, quản lý rất nghiêm, bởi vậy phần lớn phóng viên đều chỉ có thể quanh quẩn ngoài cửa lớn, nhưng tiểu khu chỗ công ty thì đâu được nghiêm ngặt như thế. Các phóng viên thẳng thắn trường trú tại dưới lầu, có người còn ngồi chồm hổm canh giữ ở cửa thang máy, hàng hiên, dẫn tới phiền toái không ít.
Ngày đó, Giải Ý ôm chặt Mã Khả xông ra vòng vây, trốn về nhà xong liền không dám ra khỏi cửa nửa bước, toàn bộ đều nhờ Lộ Phi thay bọn họ mua đồ ăn, sữa, cà phê, hoa quả. Mã Khả ở nhà nghiên cứu nấu nướng, trên mặt tươi cười như hoa, thực hoà thuận vui vẻ.
——————
Giải Ý hết cách, hỏi cậu: “Ngươi tùy hứng như vậy, không để ý hậu quả, có phải định vứt hết sự nghiệp không?”
Mã Khả làm mặt quỷ, thoải mái nói lại: “Không a, nghỉ ngơi hai ngày mà thôi, hội fan sẽ tha thứ cho ta mà, nhất là ngươi đẹp trai như thế, bọn họ cũng sẽ yêu ngươi cho coi.”
Giải Ý giơ cờ trắng với cậu rồi, thế nhưng thấy cậu không còn là hài tử cẩn cẩn dực dực xem mặt người ta mà hầu hạ, trở nên rộng rãi lạc quan, hơn nữa rất có chủ kiến, thì cũng vì cậu mà cao hứng.
Trong vòng một tuần đó, bọn họ đều ở lỳ trong nhà, Mã Khả rất nhàn nhã, thường cùng Giải Ý xem một số bộ điện ảnh kinh điển, hay lên mạng chơi, thích thú nhào lên người Giải Ý.
So với cậu, Giải Ý tâm sự trọng trọng, hơn nữa bệnh mới hết, thân thể còn có chút suy yếu, thực sự không chịu nổi hàng đêm cuồng hoan của cậu, đến cuối cùng đỡ không được đành đồng ý hai người thay phiên nhau làm.
Mã Khả vừa 20 tuổi thì vào giới giải trí, vì phải chụp hình quảng cáo nên bị trợ lý sắp xếp mỗi ngày tập thể hình, cả người thể thực rất tốt, lúc này rốt cục như ý nguyện, mây tan trăng sáng, Giải Ý tiếp nhận cậu khiến cậu thực sự vui vô cùng, muốn ngừng mà không được.
Giải Ý mệt tới mắt lóa sao Kim, có đôi khi bóp cổ cậu, cười mắng:” Tiểu sắc quỷ, ngươi muốn ta chết à.”
Mã Khả vô lại cười ha ha: “Không đâu, nhiều lắm chết khiếp thôi.”
Đôi lúc nếu Giải Ý không thể nhịn được nữa thì sẽ dùng dây buộc áo tắm đem tay cậu buộc vào giường, sau đó chạy ra khách phòng, khóa cửa yên ổn ngủ một giấc, ngày thứ hai rời giường mới cởi trói. Mã Khả lúc ấy bĩu bĩu môi giả bộ ủy khuất, sau đó lại đẩy hắn ngã ra giường.
———————
Nửa tháng sau, ngôn luận truyền thông hướng phát triển biến hóa vi diệu, không ít nhà tâm lý học nổi danh lên báo chí phát biểu hoặc nhận phỏng vấn của truyền thông, đối với vấn đề đồng tính luyến ái dẫn dắt theo con đường tích cực, đầu tiên nói rõ việc đồng tính không phải bệnh, lại càng không trái pháp luật, thứ nhì, từ góc độ tâm lý học mà nói, đại bộ phận thanh niên đều có khuynh hướng đồng tính luyến ái trong tiềm thức, chỉ là tính ẩn, sau khi lớn lên khôi phục bình thường, có chút thể hiện ra, thỉnh thoảng qua một số cử chỉ, điều này cũng là bình thường.
Sau đó, có truyền thông đào ra mối tình đầu Mã Khả từng có, nói rằng cậu cùng với bạn gái mến nhau nhiều năm, nhưng bạn gái lại ngại bần yêu phú, trước làm tiếp viên quán bar, sau đi theo phú gia, Mã Khả thương tâm gần chết, không dám phát sinh tình cảm yêu đương với ai nữa. Các phóng viên phóng bút rồng rắn múa lượng, đem chuyện viết đến cảm động vô cùng, khiến fan hâm mộ Mã Khả xem xong đều không khỏi rơi nước mắt.
Ảnh chụp Mã Khả cùng Giải Ý sóng vai nhau đứng cũng được đăng khắp báo cùng tạp chí, trên internet cũng lan nhanh. Hình ảnh hai người tay trong tay chạy ào vào thang máy, Giải Ý đẩy mọi người, dẫn Mã Khả ngồi vào BMW được TV nhiều lần truyền đi phát lại. Fan của Mã Khả đối với sự anh tuấn tiêu sái của Giải Ý quả nhiên rất mê luyến, trên internet có rất nhiều lời bình “chảy nước dãi”, nói Giải Ý với Mã Khả đứng chung một chỗ rất “đẹp mắt”, quả thực là “trời sinh một đôi, đất tạo một cặp”, quả nhiên xứng câu “tài tử giai nhân”, những loại bình luận như thế sau này càng ngày càng nhiều, chiếm thượng phong, đem tiếng chửi rủa bao phủ hoàn toàn.
——————
Một tháng sau, người đại diện Mã Khả gọi điện thoại cho cậu, bảo cậu đi Bắc Kinh chụp quảng cáo, rồi thông báo cả một hợp đồng đại diện cho một nhãn hiệu thời trang.
Mã Khả hỏi hắn:” Bọn họ không định giải ước sao?”
“Đương nhiên không rồi.” Người đại diện tức giận mà nói. “Ngươi hiện tại càng nổi hơn trước, bọn họ đương nhiên sẽ không chém ngươi, cây tiền cây bạc rồi, bất quá, hơn một tháng ngươi ẩn núp, công ty tổn thất rất nhiều tiền. Nè, ngươi cũng chơi đủ chưa? Ngươi mà không đi, người ta sẽ kiện chúng ta phá hợp đồng, ngươi không muốn đền tiền chứ?”
“Đương nhiên không muốn.” Mã Khả cười nói. “Tốt, ta lập tức đi.”
Buông điện thoại, Mã Khả cười nhìn về phía Giải Ý, rằng: “Ngươi dù sao cũng không có việc gì, không bằng theo ta cùng đi, xem ta chụp hình, được không?”
Giải Ý đang ngồi ở ghế mềm bên cửa sổ, đọc cuốn sách về Van Gogh “Theo thân ái” (1), nghe vậy thuận miệng hỏi: “Đi Bắc Kinh à?”
“Đúng vậy.”
Giải Ý ngẩng đầu suy nghĩ một chút. Lúc này thời buổi rối loạn, Dung Tịch tại Bắc Kinh, hắn thực sự không thích hợp đi tới đây, để tránh khỏi khiến một số người chú ý. Cân nhắc chốc lát, hắn liền lắc đầu: “Thôi đi, ta không đi. Ta không thích bị chụp ảnh mà đăng trên tạp chí.”
“Có sao đâu? Dù sao hiện tại người người đều biết.” Mã Khả đi qua, cúi người hôn hắn.
Giải Ý hôn đáp lại, vô cùng thân thiết nói: “Trữ giáo nhân tri, mạc giáo nhân kiến (2), hiểu không?” Giải Ý nói thế, chẳng khác nào đang dạy dỗ đệ đệ.
Mã Khả “Uh” một tiếng, liền ôm lấy hắn: “Ý, ngày mai ta đã đi rồi, hôm nay chúng ta vui vẻ một phen đi.”
Giải Ý nở nụ cười, vỗ vỗ mặt cậu một chút: “Ngươi tiểu sắc lang này, mỗi ngày đều chỉ biết nghĩ đến cái giường.”
Mã Khả vui sướng mà đem hắn túm vào phòng ngủ.
Vừa tới bên giường, Giải Ý liền động thủ trước, một tay ấn cậu vào giường, một tay cởi y phục cậu.
Mã Khả nỗ lực đấu tranh: “Ý, ta muốn…”
Giải Ý cười nói: :”Ít nói nhảm, đêm qua ngươi làm một đêm, hiện tại ta làm.”
Mã Khả liền hài lòng mà cười ra tiếng: “Đúng vậy, vì thế ngươi nhất định giờ còn mệt, không bằng để ta làm.”
“Mệt? Đợi lát nữa ngươi sẽ biết lợi hại.” Giải Ý ba lần hai bận mới cởi được áo ngủ của cậu. “Tiểu sắc lang nhà ngươi, trước đây dung túng, ngươi liền đem cọp biến thành mèo bệnh, hôm nay để ngươi kiến thức, xem ta thế nào chỉnh ngươi.”
Mã Khả hì hì cười, cố sức đứng dậy, tránh né hai tay của hắn, trong miệng nhỏ giọng kêu: “Cứu mạng a.”
Giải Ý cởi áo ngủ của mình, che phủ lên thân thể trẻ tuổi phiêu lượng của Mã Khả, hai tay tha thiết ôm chặt cậu, hài hước mà hỏi: “Muốn gọi ai cứu mạng? Ngươi nhận mệnh đi.”
Mã Khả cười, nhìn mặt Giải Ý, bỗng nhiên nghiêm túc thốt lên: “Ý, ta yêu ngươi.”
“Ta biết.” Giải Ý nói, rồi hôn cậu.
Hai người kích tình bốn phía, dây dưa cả một đêm, rốt cục mệt tới kiệt sức, Mã Khả lúc này mới gọi điện thoại đặt vé máy bay đi Bắc Kinh ngày hôm sau.
——————
Tiễn Mã Khả ra sân bay, có điểm như cảnh phim vậy, không những thế còn pha chút hí kịch.
Giải Ý ở cửa chiếc BMW xuất hiện tại cửa chính thì phải dừng lại chờ bảo an cửa điện tử. Các phóng viên lập tức ùa ra, ánh đèn loang loáng liên hồi, máy chụp ảnh tất cả đều nhắm vào trong xe.
Bảo an ở cửa cũng tràn ngập hiếu kỳ, cúi đầu nhìn bọn họ, nhưng sợ bị trách cứ nên cũng không dám làm càn, rất nhanh cửa chính mở ra.
Giải Ý lái xe, gian nan một tấc một tấc mà đi ra ngoài.
Đến sau đó, các phóng viên gắt gao chặn đường, không cho xe đi.
Giải Ý bất đắc dĩ, đành mở cửa sổ xe, khách khí hỏi bọn họ: “Rất xin lỗi, xin mọi người mở đường được không? Chúng ta phải tới sân bay.”
Các phóng viên lập tức như lấy được chí bảo, thất chủy bát thiệt hỏi dồn: “Hai người dự định đi nơi nào?”
Giải Ý ôn hòa mà nói: “Mã Khả có công tác, muốn đi Bắc Kinh, thời gian sắp tới rồi, mời mọi người tránh ra được không?”
Các phóng viên đâu chịu nhượng bộ, tiếp tục ầm ĩ theo hỏi: “Giải tổng, ngươi cùng đi sao?”
“Giải tổng, xin hỏi tình cảm hai người hiện tại thế nào?”
“Trong tương lai hai người có dự tính gì không?”
Có người nhìn Mã Khả, kêu to hỏi: “Mã Khả, ngươi có phủ nhận tình cảm luyến ái trước đây không?”
“Các ngươi lúc nào biết nhau?”
“Là nhất kiến chung tình sao?”
“Giải tổng đối với việc Mã Khả tiến quân vào ngành giải trí có ý kiến gì không?”
“Đồng tính mến nhau có thể dài lâu không?”
“Song phương phụ mẫu có ý kiến gì?”
“Có gặp trở ngại gì không?”
“Vì sao hiện tại công khai tình cảm?”
Giải Ý thở dài: “Xin mọi người tránh đường được không? Máy bay không đợi người đâu. Các ngươi không thể để công tác bản thân ảnh hưởng công tác người khác như thế chứ?”
Lúc này, có xe muốn đi vào, một bên nhấn kèn inh ỏi.
Bảo an tiểu khu phải đi ra can thiệp, đẩy phóng viên ra khỏi đường cái, miệng khách khí: “Xin mở đường cho. Đừng cản trở đường tiểu khu chúng ta.”
Giải Ý nhân cơ hội lái xe xông ra ngoài.
Tiếp theo, phóng viên có xe liền nhảy ào lên xe, chạy đuổi theo.
—————–
Tại nội thành, Giải Ý không dám chạy nhanh, vẫn cố nhẫn nại, phía sau bám vài cái đuôi. Đến tận gần sân bay, hắn mới mãnh mẽ nhấn ga.
Tốc độ BMW hiển lộ uy dũng.
Mấy phóng viên đều dùng xe trong nước, hơn nữa là xe thường, đại bộ phận là xe nhỏ đi trong thành phố, rất nhanh liền rơi lại phía sau, không thể theo sát được nữa.
Giải Ý nhìn kính chiếu hậu một chút, lúc này mới thả lỏng mà cười nói với Mã Khả: “Xe Đức đúng là tốt mà, rốt cục cũng bỏ được bọn họ.”
Mã Khả cũng cười: “Ta quen rồi.”
Giải Ý lắc đầu: “Ta không thích loại cảnh này tí nào, khiến người khác chú ý quá mức.”
Mã Khả mỉm cười an ủi hắn: “Được rồi, chờ ta đi xong, chỉ sợ không còn ai nhìn chằm chằm ngươi nữa a.”
Giải Ý cười gật đầu, trong lòng suy nghĩ, lúc Mã Khả công khai thông báo, chính mình cũng không phủ nhận, cục diện đối phương thiết kế đã bị phá giải, bước tiếp theo chẳng biết bọn họ định chơi thứ gì nữa đây?
——————
Đưa Mã Khả đi xong, các phóng viên quả nhiên cất bước đi theo. Rất nhanh, tin giựt gân tại Thành Đô liền biến mất. Tại nơi đô thị ăn chơi này, tư tưởng mọi người so với tuyệt đại bộ phân thành thị quốc nội rất thoáng, đối tất cả tư tưởng cùng cử động kỳ dị đều có thể chấp nhận, rất ít việc khiến họ ngạc nhiên.
Lần thứ hai Giải Ý khôi phục cuộc sống bình tĩnh thậm chí có thể nói là khô khan như trước.
Nhưng việc tố tụng tiến hành tương đối chậm. Đối phương dù có gấp, làm rất nhiều động tác, pháp viện cũng phải án theo luật mà làm, bằng không lôi thôi, Giải Ý liền có quyền khiếu nại, cáo bọn họ tư pháp hủ bại, trái lại dục tốc tắc bất đạt, quan toà chủ thẩm đâu dám phiêu lưu như thế, hủy tiền đồ chính mình.
Bởi vậy, đầu tiên là điều giải, bên bị cáo đồng ý tiếp thu, nhưng bên nguyên cáo kiên quyết không đồng ý, vì vậy mới chính thức mở phiên toà, song phương tiến hành biện luận.
Giải Ý chỉ thị cho luật sư, tận lực kéo dài thời gian, luật sư nổi danh kia nghe theo liền dùng những việc nhỏ mà dây dưa với đối phương không ngớt, không ngừng công kích căn cứ bọn họ đưa ra, khiến luật sư đối phương phải toàn lực ứng phó, không dám phớt lờ. Song phương đều có đại luật sư, tại tòa nói có sách, mách có chứng, môi súng lưỡi tên. Quan toà càng như miếng băng mỏng, không dám nháo ra trò cười, thẩm tra xử lí thập phần cẩn thận.
Cứ như vậy chậm rãi qua, tình thế từ từ đẩy mạnh, đến tận khi tuyên án, đã qua mất 4 tháng.
Trong khoảng thời gian này, thỉnh thoảng Mã Khả bí mật bay lại, cùng Giải Ý qua vài ngày tiêu dao, thân thân thiết thiết một phen. Bởi cuộc sống hai người bất đồng, nói chuyện thông thường đều là Mã Khả nói chuyện xấu hay mấy mẩu chuyện cười trong ngành giải trí, còn Giải Ý thì thường thường cười cười lắng nghe, thỉnh thoảng chen thêm vài câu hỏi hoặc là cảm thán.
Lúc Giải Ý thu được bản án pháp viện thì Mã Khả nói cho hắn, cậu phải đi đóng một bộ phim cổ trang võ hiệp nhiều tập, ngoại cảnh tại Khang Định cùng Đan Ba, nên cậu phải đến khu Khang Định, Đan Ba ở chừng hai tháng, nếu Giải Ý rảnh, thì tham gia cùng cậu.
Giải Ý còn chưa có đi qua cái thành nhỏ có khúc “Khang Định tình ca” (3) nổi tiếng hậu thế kia, nên nhất thời hứng thú vô cùng.
Hắn bảo Mã Khả đi trước, còn mình trước tiên ở Thành Đô bàn giao công tác với Lộ Phi, đơn giản chỉ cần kháng án, giao tiền, dù sao đơn kháng án cũng là luật sư làm, bọn họ chỉ cần đóng dấu, ký tên là xong, mà văn kiện giấy tờ cần hắn ký tên thì cũng đã ký xong hết cả rồi.
Tới khi luật sư nói cho hắn tất cả đều chuẩn bị tốt cả, không cần hắn thủ tại chỗ này nữa, Giải Ý liền dự định đi Khang Định.
Lộ Phi biết xong, lập tức mượn bằng hữu một chiếc Mitsubishi việt dã, thân thiết nói với hắn: “Giải tổng, đường xá Khang Định đang sửa, xe không dễ đi, ngươi dùng xe này đi. Mặt khác, đừng đi Nhị Lang sơn, hay nhất đi vòng qua một chút, bất quá đường vòng có rất nhiều phong cảnh đẹp, vô cùng phiêu lượng. Ngươi dù sao cũng không vội, đi chậm một chút chú ý an toàn.”
Giải Ý nghe Lộ Phi nói đại thể tuyến đường, từ Giang Yển đến Ngoại Long, qua Tứ Cô Nương sơn, đến Hải Loa câu, sau đó đi qua Đan Ba tới thảo nguyên Tháp Cung, chạy ngang Chiết Đa sơn, tới Khang Định. (4)
Giải Ý nghe đám tên đó, lập tức vô cùng khoái trá, quả nhiên đều là cảnh khu nổi tiếng, phong cảnh nguyên thủy đẹp không sao tả xiết.
Hắn chuẩn bị một chút liền một mình lái xe ra đi.
____________
(1) Vincent van Gogh: Vincent Willem van Gogh (sinh ngày 30 tháng 3 năm 1853, mất ngày 29 tháng 7 năm 1890), thường được biết đến với tên Vincent van Gogh,là một danh hoạ Hà Lan thuộc trường phái hậu ấn tượng. Nhiều bức tranh của ông nằm trong số những tác phẩm nổi tiếng nhất, được yêu thích nhất và cũng đắt nhất trên thế giới. Van Gogh là nghệ sĩ tiên phong của trường phái biểu hiện và có ảnh hưởng rất lớn tới mỹ thuật hiện đại, đặc biệt là tới trường phái dã thú (Fauvism) và trường phái biểu hiện tại Đức.
Người quan trọng nhất trong cuộc đời Van Gogh là em trai ông, Theo, người đã luôn lo lắng và hỗ trợ tài chính cho Van Gogh. Tình anh em giữa Vincent và Theo đã được ghi lại qua rất nhiều lá thư họ trao đổi kể từ tháng 8 năm 1872.
Chắc cuốn sách nói về tình cảm của hai anh em Van Gogh và Theo. Đây chỉ là mình phỏng đoán thế thôi.
(2) Trữ giáo nhân tri, mạc giáo nhân kiến: thà rằng để người biết, chứ đừng để người thấy???? Mình dịch đại, phải không ta??
(3) Khang Định tình ca: ca khúc nổi danh viết về thành Khang Định sao?
(4) Khúc này địa danh nhiều quá nên không biết dịch có đúng không. Nói chung Lộ Phi vạch đường đi qua nhiều danh lam thắng cảnh cho Giải Ý vừa đi vừa thưởng thức.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...