Dường như đã rất lâu rồi, Giải Ý mới có lúc thanh nhàn như thế này.
Lúc Tết đến, hắn không có công tác, cũng không cần phải đi chúc tết bên A hay các quan chức cấp cao, cũng không chờ bạn hàng hay đội công trình tới chúc tết, không cần mỗi ngày xã giao, không cần ăn tiệc, không cần phải mỗi ngày uống say mèm mà còn phải lết vào quán bar hoặc là vào phòng karaoke nháo chơi, mọi sở hữu của công ty đều được quan tòa phong tỏa, nhưng chưa mở phiên xử, cũng không có ai ra lệnh cho hắn không được rời khỏi trước.
Giờ đây, Giải Ý vô sự một thân nhẹ nhàng, đơn giản theo cha mẹ đi Mỹ thăm đệ đệ Giải Tư.
—————
Đại học Yale nằm ở New Haven, Connecticut, cách New York hơn một trăm km. Giải Ý liền cùng cha mẹ từ Thượng Hải bay thẳng sang New York, Giải Tư lái xe đến sân bay tới đón bọn họ.
Vừa nhìn thấy Giải Ý đẩy hành lý cùng cha mẹ bước ra, Giải Tư cao hứng mà xông lên, liên thanh kêu: “Ba, mẹ, ca ca.”
Giải Diễn cùng Lô Vân cũng rất lâu rồi mới song song thấy hai người, lúc này cũng rất hưng phấn, kéo tay Giải Tư.
Giải Ý ở một bên ôn hòa mà cười nói: “Ba, mẹ, có muốn nói cái gì chờ đến chỗ Tiểu Tư đã.”
Lô Vân lau lau con mắt đã sớm ướt, liên tục gật đầu: “Đúng đúng.”
Đi ra khỏi cao ốc sân bay, bên ngoài đang là trời đông tuyết phủ, hàn lãnh đến xương. Giải Ý mặc chiếc áo len cashmere (1) màu tím, tiêu sái phiêu lượng, dọc theo đường đi khiến biết bao nhiêu người phải ngoáy lại nhìn. Song song với hắn, Giải Tư cao to tuấn lãng liền hiện ra nét trẻ con chưa thoát.
Đẩy xe hành lý tới bãi đỗ xe, Giải Tư liền cướp ngay hai cái va-li to tướng bỏ vào chiếc xe Ford của mình.
Giải Ý luôn bận rộn tại thương giới, không rảnh đến Mỹ thăm hỏi đệ đệ, nay là lần đầu tiên thấy cuộc sống của đệ đệ, không khỏi cười rộ lên: “Ngươi vẫn còn xài cái xe cũ này à? Cũng không phải không có tiền, sao không mua chiếc khác?”
“Thì có sao đâu?” Giải Tư chẳng để ý. “Có thể thay đi bộ là được, ta lại không dự định định cư ở Mỹ, tương lai quay về thì đem cái này bỏ đi, cũng không đau lòng mà.”
Giải Ý cũng chẳng quản cậu làm gì, nhanh tay mở cửa xe, thúc dục cha mẹ lên xe: “Ở đây thực sự là quá lạnh mà, so với Thượng Hải còn lạnh hơn.”
Phu phụ Giải Diễn đã tới đây vài lần, chủ yếu là thăm hỏi Giải Tư, lúc này cũng không nói gì nhiều, chỉ cười khoái trá, tùy ý hai người nhi tử an bài.
Giải Tư đem va-li bỏ vào trong xe xong, cũng lên xe, rất nhanh nổ máy chạy đi.
Cậu hài hước hỏi Giải Ý ngồi bên cạnh: “Ca, có muốn tham quan New York một cái không?”
Giải Ý dùng tiếng Thượng Hải cười mắng: “Ngươi coi ta là gã nhà quê à?”
Giải Tư cười ha ha: “Không phải sao?”
Giải Ý lấy tay vỗ ót cậu một cái: “Gì? Giờ giễu ta? Muốn chết à?”
Phu phụ Giải Diễn ngồi ở phía sau nhìn hai huynh đệ lại giống như trước thân thiết mà vui đùa cũng cười rất vui sướng.
————–
Giải Tư không dừng lại tham quan New York mà trực tiếp chạy về New Haven.
Để an toàn, Giải Ý bọn họ cũng không cùng Giải Tư nói chuyện mà nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ.
Kỳ thực không có gì đặc biệt, tối đa chỉ là tuyết ven đường so với trong nước có vẻ trắng hơn, tại thành phố lớn phía bắc Trung Quốc, tuyết thường thường khi rơi xuống sẽ biến thành màu xám, điều này đủ cho thấy mức độ ô nhiễm ghê gớm thế nào.
Bởi có tuyết, Giải Tư chạy xe khá chậm, khoảng chừng 2 giờ mới về tới New Haven. Hôm nay, khí hậu ở đây với New York tuyệt nhiên tương phản, không chỉ không có tuyết trái lại dương quang nơi nơi.
Lúc mới bắt đầu đi học, Giải Tư ở ký túc xá trong trường, nơi đó vốn rất thuận tiện, hơn nữa nội quy Yale cũng quy định học sinh phải vào ở ký túc xá, bất quá ký túc xá bọn họ so với trong nước cũng khá xa xỉ, một người một phòng, hơn nữa tiền thuê nhà ở New Haven không rẻ, bởi vậy Giải Tư không dùng tiền thuê phòng.
Hai năm trước, cậu cùng Alice khẳng định quan hệ yêu đương, hai người quyết định ở chung, Giải Tư mới thuê một căn hộ 2 phòng một sảnh để ở, điều kiện cũng khá tốt.
————–
Vừa vào cửa, bên trong ấm áp như xuân. Giải Ý không đi vào, vừa cởi áo ngoài vừa nhìn khắp nơi, đột nhiên hỏi: “Bạn gái ngươi đâu?”
Giải Tư thuận miệng: “Ahhh, cha mẹ cô ấy cùng nhị ca ngày hôm qua tới. Nhà cô ấy có biệt thự tại New York khu Long Island nên giờ Alice đang cùng người nhà ở bên kia rồi.”
“Long Island?” Giải Ý nhíu nhíu mày. “Nơi đó không phải là khu phú hào trứ danh sao? Ngươi không phải nói Alice xuất thân thư hương dòng dõi à? Thế nào lại ở chỗ đó?”
“Đúng vậy.” Giải Tư mỉm cười. “Ta trước đây cũng không biết. Trên người Alice một điểm cũng nhìn không ra mùi phú quý, luôn luôn như ta thôi, mặc áo thun, quần jean, lái cũng là chiếc xe tàn tàn thôi, bình thường ngay cả trang điểm cũng không, ta còn tưởng rằng cô ấy là kiều sinh Singapore bình thường, nhiều lắm cũng là giai cấp trung lưu. Ngày hôm qua cùng cô ấy tới đón cha mẹ cùng nhị ca rồi tới biệt thự tại Long Island của họ, ta mới biết, gia gia Alice là chủ tịch thành viên ban giám đốc đại tập đoàn tài chính Đái thị trứ danh ở Singapore. Phụ thân say mê giáo dục, không muốn kế tục gia nghiệp, gia gia cũng chỉ còn cách bồi dưỡng trưởng tôn làm người nối nghiệp. Hiện tại chưởng môn nhân Đái thị là đại ca Alice.”
Giải Ý gật đầu: “Ahhh, nguyên lai là nhà giàu có à.”
Giải Tư nghiêm túc nói: “Ngày hôm qua ta đã nói với Alice, ta một phân tiền nhà bọn họ cũng không lấy. Tốt nghiệp xong, ta quay về Thượng Hải gây dựng sự nghiệp. Cô ấy cũng nói, quyết định cũng theo ta rồi.”
Giải Ý lúc này mới nở nụ cười: “Vậy là tốt rồi, ừ, có em dâu như thế, ta rất thích.”
Phu phụ Giải Diễn trước đây cũng đã từng tới đây, thừa dịp bọn họ nói chuyện, liền đem y phục trong hành lý lấy ra.
Đang chỉnh lý đồ đạc, Giải Tư thấy liền ngăn lại: “Ba, mẹ, để ta. Cứ giống như trước, hai người ở phòng ngủ. Ta cùng ca ca ở thư phòng.”
Thư phòng đã được sắp xếp qua rồi, hai chiếc giường đơn, nệm cùng đệm chăn mềm mại đều đã có đủ.
Giải Ý quan sát một chút xung quanh. Bên tường ba giá sách tất cả đều là sách tiếng Anh, bên cạnh giá sách là máy vi tính, gọn gàng sạch sẽ, hoàn toàn có mùi vị sinh viên. Hiện tại thêm hai chiếc giường đơn, toàn bộ gian phòng nhìn qua có chút chật, nhưng vẫn như cũ sáng sủa sạch sẽ, bầu không khí vô cùng an tĩnh.
Hắn hít vào một hơi thật sâu, tâm tưởng trong nháy mắt trở lại thời đại học vô ưu vô lự, chỉ cần chuyên chú học bài, ham mê hội họa. Dù lớn lên anh tuấn, hắn chưa bao giờ thiếu người theo đuổi, nhưng tất cả đều đơn thuần sạch sẽ, không có sảm tạp thế tục, càng không có tàn khốc của hiện thực.
—————–
Giờ đã hoàng hôn, ráng trời ấm áp tà tà chiếu xuống, Giải Ý nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Nơi này là một thành nhỏ, nhân khẩu chỉ có mười hai vạn. Bao thế kỷ trước, nơi này là một trong những khu định cư của người Anh di dân sang sớm nhất ở Bắc Mỹ, trong tiếng Trung New Haven có nghĩa là “Chỗ tị nạn mới”. Bởi vậy, thành thị này kiến trúc thập phần có văn hóa thưởng thức, cũng có bối cảnh lịch sử lâu đời, ánh sáng màu u sầu, phảng phất như một bức tranh, kể về tang thương của lịch sử.
Giải Ý lẳng lặng nhìn phong cảnh bên ngoài một hồi, trong lòng càng thêm an tĩnh, chờ đến khi mọi việc ở bên kia xong hết thì đến nơi này ở ít lâu vậy, coi sách, vẽ tranh, nhàn nhã qua một cuộc sống vô cầu vô tranh.
Nghĩ thế, hắn có chút muốn cười.
Giải Tư nhìn tiếu ý trên mặt ca ca, cảm thấy cực kỳ hài lòng. Kỳ thực, tranh chấp kinh tế giữa công ty Tân Cảnh Giới cùng bất động sản Vĩnh Cơ tại quốc nội sôi sùng sục như thế, trên mạng đã sớm tin bay đầy trời, cậu cũng đã biết, chỉ là không muốn ca ca phiền lòng, liền không chủ động gọi điện thoại tới hỏi. Lần này nhìn thấy ca ca tới, thấy hắn gầy rạt như thế, thực là đau lòng, bất quá, nhận thấy tinh thần hắn cũng rất tốt, cậu cũng cảm thấy an tâm và thoải mái hơn nhiều rồi.
Nghĩ ngợi, Giải Tư cười nói: “Ca, các ngươi đi một chuyến dài thế có chút sai giờ, đêm nay cố mà ngủ chút, buổi chiều ngày mai chúng ta đi tới chỗ Alice. Cha mẹ cô ấy biết cha mẹ ta tới rất cao hứng, đêm mai mời chúng ta qua ăn đó.”
Giải Ý gật đầu, hiền hoà đáp: “Đi a. Ngày mốt chúng ta mời lại vậy. Ngươi trước tiên ở New York chọn chỗ tốt, ngày mai thuận tiện mời bọn họ luôn.”
Giải Tư liền cười đáp ứng, sau đó đi an bài cho cha mẹ.
Bất quá, Giải Diễn đã bắt đầu làm cơm tại nhà bếp rồi.
Giải Tư cùng Alice đều là tự nấu ăn, mắm muối tiêu đường đều đủ cả.
Giải Ý nghe được mùi cá chua ngọt trong không khí phiêu đãng không khỏi than thở: “Vài năm rồi, ta đi khắp đại giang nam bắc, ăn biết bao nhiêu món, cũng chưa từng ăn món nào ngon hơn món cá ba ba làm.”
Lô Vân nghe thế, không khỏi cười rộ lên: “Một hồi ta làm món sủi cảo trứng ngươi thích cho.”
Giải Tư hít hít mũi, đại thán: “Nghe thế ta thèm chảy nước miếng rồi.”
Trong bầu không khí vui vẻ, hòa thuận ấy, bọn họ hài lòng vô cùng ngồi ăn cơm.
Sắc trời sớm đã tối, thế nhưng đồng hồ sinh học của họ vẫn còn ở thời điểm ban ngày, căn bản vô pháp đi vào giấc ngủ, Giải Ý cùng Giải Tư với cha mẹ chơi bài brit. Hai người trẻ tuổi vốn không am hiểu, cùng cha mẹ tạo thành một phái, ngay cả đánh bài cũng chỉ trích cùng pha trò ầm ĩ lên.
Tại bầu không khí khoái trá một nhà như thế, mọi người vượt qua đêm đông dị quốc, đến hừng đông mới bắt đầu ngủ, đến tận buổi trưa hôm sau mới dậy.
————-
Ăn cơm xong, Giải Ý ra phụ cận dạo một chút.
Giải Tư báo cho hắn chớ đi xa một mình, bởi vì trị an New Haven đều không phải tốt, nhất là ở đây vốn là đa số người Ý, có chút kỳ thị với người Á Châu, hay nhất tránh cho phát sinh xung đột.
Bất quá, bên ngoài, trên đường hầu như không ai, có vẻ rất trống trải. Mùa đông ở đây dài đến năm tháng, hơn nữa cư dân lại không nhiều lắm, nhà cửa thưa thớt, lại ở cạnh biển, thực sự rất lạnh, đại bộ phận đều tình nguyện ngồi nhà hơn ra đường.
Giải Ý hít vào không khí tươi mát mà băng lãnh trong không khí, nhìn bầu trời xanh lam cùng biển rộng xanh rì, thong thả đi về nhà.
Không lâu sau, bốn người mặc vào chính trang, khoác ngoài áo ba-đờ-xuy, leo lên lão xe của Giải Tư đi.
Khoảng hơn hai giờ đi xe, bọn họ tới khu Long Island New York đến biệt thự Đái gia “Diêu vọng đông phương” (Ngóng về phương đông xa xôi)
____________
(1) Cashmere là loại len cao cấp nhất được làm từ lông của một loại dê núi khác với len thông thường được làm từ lông cừu. Sự đặc biệt của len cashmere là mượt mà, mềm mại, rất nhẹ và ấm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...