Bối Phụ Dương Quang



Giải Ý trở lại công ty, Lê Vân An lập tức cùng hắn vào văn phòng, sốt ruột hỏi: “Giải tổng, tình huống thế nào? Ngươi với Lâm tổng bàn luận ra sao rồi?”

Giải Ý ngồi xuống, lãnh tĩnh mà nhìn y, nhàn nhạt nói: “Buông tha thôi.”

“Cái gì?” Lê Vân An thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Y nhanh chóng khống chế tâm tình của mình, nhưng vẫn có điểm sốt ruột. “Giải tổng, làm sao vậy? Ngươi với Lâm tổng bàn luận không thông sao?”

Giải Ý nhìn một chút con người lớn hơn hắn 7,8 tuổi này, bình tĩnh mà nói: “Lão Lê, quân tử có cái nên làm, có cái không nên làm. Ta biết thương trường như chiến trường, nếu là chiến trường, thì sẽ có hy sinh, ta cũng không phải là người keo kiệt. Thế nhưng, hy sinh cũng có hạn độ, nếu như cái giá phải trả quá lớn, thắng cũng đâu còn ý nghĩa gì. Lâm Tư Đông này, đối với người khác một điểm tôn trọng cũng không có, ta nghĩ không cần phải có cái gì tư nhân gút mắt với gã, ngay cả bằng hữu bình thường cũng không cần làm. Huống hồ, hiện tại, tập đoàn Đại Năng, bất động sản Hồng Cơ đều cùng chúng ta thiết lập quan hệ hợp tác trường kỳ, công ty chúng ta chỉ cần làm đâu chắc đấy, khẳng định phát triển càng ngày càng tốt. Cần gì phải vì cái trước mắt, đem cả danh dự, tôn nghiêm của mình toàn bộ hai tay dâng lên, mặc cho người ta chà đạp chứ?”

Giải Ý nói có tình có lý, không chê vào đâu được, một thời Lê Vân An cũng đuối lý. Nhanh chóng mà suy nghĩ một chút, y mới thành khẩn nói lại: “Giải tổng, những lời người nói cũng đúng. Thế nhưng, mặc dù có tập đoàn Đại Năng, bất động sản Hồng Cơ là khách làm ăn của chúng ta, công trình của bọn họ cũng chỉ là nơi ở, một lần tu sửa án lệ cũ đều là thổ kiến, kiến trúc đều có công ty nội thất quen thuộc, còn không thì tự mình làm. Chỉ khi nào nghiệp chủ mua nhà muốn khai phá tu sửa phòng ở, mới gọi đến chúng ta làm công trình, ngươi lại kiên trì muốn sử dụng vật liệu bảo vệ môi trường, thi công thì tuyệt đối không thể ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, lợi nhuận vì vậy cũng ít, có đôi khi gắng sức cực khổ cả năm, hạch toán lợi nhuận cũng chỉ có vài điểm. Chi của công ty lớn như vậy, trong hai năm nay mặt ngoài nhìn qua ngăn nắp, kỳ thực cũng không kiếm được nhiêu tiền.”


Giải Ý cũng không phủ nhận những điều này, hơi gật đầu.

Lê Vân An thấy hắn tán thành lý lẽ của mình , nhất thời tinh thần đại chấn, kế tục chậm rãi mà nói: “Mặt khác, hiện tại cao tầng cao ốc khởi công xây dựng cũng đã không dùng mạc tường (1) nữa, ngoài ra mấy công ty nổi danh quốc tế về mạc tường cũng tiến nhập Hải Nam, nghiệp vụ mạc tường của chúng ta hầu như hoàn toàn dừng lại. Ba tháng trước, tại cuộc họp kiến nghị bỏ bộ chuyên làm tường kính, không muốn nuôi những người đó nữa, cũng không đem tinh lực mà đặt tại đây nữa. Nếu như sau đó bắt được mối làm ăn, đại khái cũng kêu người đến làm mà thôi. Lúc đó, Tương quản lí cùng Vu quản lý đều tán thành. Sau này, ngươi cũng triệt bỏ phòng bộ này, chúng ta cũng không có quan tâm về mạc tường nữa. Đương nhiên, lần này nếu như chúng ta có thể bắt được công trình tường kính của Cao ốc Hoan Nhạc, thì vẫn có thể chính mình làm. Phương diện này, Vu quản lí có kinh nghiệm phong phú, song song còn có thể liên lạc bằng hai hữu kỹ sư bên ngoài, khả dĩ kiêm chức giúp chúng ta, chúng ta cho họ phí dịch vụ là được. Về phần đặt hàng vật liệu, ngươi cùng Vu quản lí có thể xử lý, đây cũng không phải việc khó. Tới lúc lắp đặt, chúng ta cũng có đội công trình quen biết có thể làm.”

Giải Ý mỉm cười: “Những điều này ta cũng biết rõ. Bất quá, mấy vạn mét vuông tường kính, mấy công ty chuyên nghiệp quốc tế đã sớm chen nhau đua làm, chỉ sợ không đến được phiên chúng ta.”

“Cũng chưa chắc thế, ta tin tưởng chúng ta lấy được, bởi vì…” Trong mắt Lê Vân An lóe một tia khôn khéo, kế tục kích động. “Giải tổng, hạng mục của cao ốc Hoan Nhạc lần này là thương nghiệp bất động sản, đồng thời chẳng chia thành từng phần mà chỉnh thể khoán trắng. Công trình dự toán của họ hiện tại chính là 8 ngàn vạn, tương lai làm, tổng phí tổn khẳng định vượt 10 vạn. Theo tư liệu ta biết, Lâm Tư Đông đối với phương diện thiết kế, kiến trúc, tu sửa yêu cầu rất cao, tại tài chính cũng chi rất mạnh. Công trình này chúng ta mà làm, lợi nhuận thôi đã đạt được 15% là cái chắc. Đó chính là 1 ngàn năm trăm vạn a. Huống hồ, làm xong công trình này, công ty chúng ta có thể thuận lợi tiến nhập bất động sản thương nghiệp, đây chính là lĩnh vực hoàng kim a. Hơn nữa một năm chỉ cần làm một cái hạng mục này thôi cũng đủ sống rồi.”

Giải Ý nghe xong, thần tình vẫn rất bình tĩnh, nhàn nhạt nói: “Những điều ngươi nói ta đều rất rõ ràng. Việc này ta làm 4, 5 năm nay rồi, cái gì đều minh bạch. Bất quá, công ty nhà ai cũng có xí nghiệp quan hệ của mình, ngoại nhân muốn đi vào, khá là khó. Hôm nay ta tại trong văn phòng Lâm Tư Đông thấy Trình Viễn, khả dĩ cảm giác được quan hệ hai người đều rất tốt, căn bản là hảo bằng hữu. Nói tới công ty nội thất Thiên Địa của Tập đoàn Hoan Nhạc, nếu như phì thủy bất lưu ngoại nhân điền (2), vậy khẳng định là công ty bọn họ làm. Còn như Lâm Tư Đông ngại năng lực thiết kế, lực lượng kỹ thuật của bọn họ yếu, không muốn để cho họ, vậy khẳng định là của tập đoàn nội thất Viễn Đại rồi. Công ty chúng ta cùng Giai Di quốc tế bất quá chỉ dùng để làm bia, che mắt người ngoài thôi. Bọn họ như vậy, hà tất làm việc vô dụng này làm chi? Lãng phí thời gian. Nói thật, ta ngay cả phương án thiết kế cũng không dự định tự mình làm, không muốn để cho người khác nhặt tiện nghi. Ngươi kêu Minh Hoa bộ thiết kế làm đi, đưa hai người cho hắn. Phương án thiết kế làm xong, ta nhìn một chút, chỉnh chỉnh sửa sửa, đại thể là được.”


Lê Vân An nghe hắn nói như vậy, một thời cũng khó cãi lại.

Tập đoàn nội thất Viễn Đại tại ngành này đã nhiều năm, đã trở thành xí nghiệp dẫn đầu, tài hùng thế đại, nhân tài đông đúc. Tại vài lần đại hạng mục, công ty cạnh tranh đều bại bởi tập đoàn Viễn Đại, đó cũng là thực tế. Thực lực của người ta như thế, dù không muốn phục cũng không được.

Người đứng đầu của tập đoàn Viễn Đại, Trình Viễn là người Chiết Giang, nay 33 tuổi, kém Lâm Tư Đông 2 tuổi. Y học cũng không phải mỹ thuật tạo hình, mà là công trình thổ mộc, tốt nghiệp xong thì vào làm ở một công ty kiến trúc, từ giám sát thi công mà đi lên. Y không chỉ chịu được khổ nhọc, mà còn phi thường thông minh, lại luôn khiêm tốn nghe người chỉ dạy, rất nhanh liền kết giao không ít bằng hữu, thăm dò phương pháp làm ăn.

Sáu năm trước, y từ chức ra khỏi công ty, tự lập môn hộ, lập công ty tu sửa. Dựa vào quan hệ với mấy công ty kiến trúc cùng thương nhân khai phá đất, sự nghiệp của y phát triển rất nhanh, năm kia liền tiến hành tập đoàn hóa, từ nay về sau càng phát triển, cũng là hảo hữu của nhiều xí nghiệp lớn nổi tiếng.


Lê Vân An có thần thông đến đâu, thì địa vị thân phận cũng không cao, giai cấp đại thương gia cũng không dễ vào, có rất nhiều nội tình liền rất khó lý giải. Trước đây, y cũng chưa điều tra được Trình Viễn cùng Lâm Tư Đông là hảo bằng hữu, nhưng nghĩ đến lý lịch cùng năng lực của Trình Viễn, đây cũng chẳng có gì lạ.

Nghe được tin tức này, lòng Lê Vân An càng quýnh quáng, âm thầm hạ quyết tâm. Nếu như muốn cho Lâm Tư Đông dứt bỏ công ty nội thất này, buông tha hợp tác với Trình Viễn, thì cần phải đập nồi dìm thuyền, không từ thủ đoạn, không tiếc đại giới, thậm chí được ăn cả ngã về không.

Bất quá, mặc dù trong lòng quyết định như vậy, y cũng không biểu hiện chu ti mã ra ngoài, chỉ là gật đầu, cười nói: “Tập đoàn Viễn Đại mặc dù có nhiều sở trường, nhưng cũng không phải hoàn mỹ không sứt mẻ. Ngươi đã từng nhiều lần nghiên cứu qua tư liệu công ty bọn họ, dù sao y cũng là đối thủ chủ yếu của chúng ta. Người cũng từng đề cập qua, công ty bọn họ nhược điểm lớn nhất chính là bộ phận thiết kế. Kỳ thực chúng ta đều biết, thiết kế ưu tú chân chính luôn chỉ làm một mình, không muốn tại công ty người khác nghe người ta sai sử. Bộ thiết kế của tập đoàn Viễn Đại có một vài thiết kế cũng khá khá, nhưng ý tưởng của bọn họ cũng chỉ là một khuôn sáo nhất định, rất khó có điều đột phá. Bọn họ lấy ý tưởng chính cũng đều là hàng chép lại, không có sáng ý của mình, luôn luôn đông sao một khối, tây chép một điểm. Trình Viễn dù sao cũng không phải xuất thân từ ngành mỹ thuật tạo hình hay ngành chuyên nghiệp thiết kế, y kỹ thuật rất xuất sắc, tại thiết kế thì lại không có gì đáng khen. Sở dĩ, chất lượng công trình tập đoàn Viễn Đại ưu tú, nhưng ý tưởng thiết kế cũng rất giống nhau. So với chúng ta so sánh, thiết kế lại là điểm mạnh của chúng ta. Giải tổng, ý tưởng của người là hạng nhất, hoàn toàn có thể so sánh với các tập đoàn hay thiết kế sư nổi tiếng torng và ngoài nước. Cái này là ưu thế của chúng ta. Kỳ thực, người làm công trình ở đâu chẳng có, tìm đội thi công hạng nhất lại, tăng mạnh quản lý, đem chất lượng làm tốt, ai cũng có thể làm, mà trí tuệ thì chỉ có thể dựa vào chính mình thôi. Giải tổng, ta mong muốn ngươi đừng buông tay, được không?”

Giải Ý nghe được nở nụ cười: “Những điều ngươi nói, ta đều rõ, chỉ là, xí nghiệp quốc nội đại thể đối ý tưởng thiết kế cũng coi trọng. Nhưng Lâm Tư Đông ngay cả cao trung cũng không có học xong, tuy rằng dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, thành tựu hôm nay kẻ khác bội phục, nhưng có khả năng thưởng thức ý tưởng hay không, ta thật sự hoài nghi. Bất quá, ta đồng ý đề nghị của ngươi, chưa có được kết quả cuối cùng thì nên tiếp tục, không nên buông tay.”

Lê Vân An đại hỉ: “Tốt, thật tốt quá.”

Giải Ý ôn hòa mà nói: “Ta xem hay là như vậy đi, ngươi kêu Minh Hoa phụ trách phương án thiết kế của tường kính Cao ốc Hoan Nhạc. Về phần tu sửa thiết kế bên trong, ta tự mình làm, vậy được chưa?”


“A tốt, tốt, quá tốt rồi.” Lê Vân An liên tục gật đầu, đứng dậy. “Ta lập tức đi tìm Vu quản lí. Bọn họ phải mang thiết kế mạc tường lập tức đưa tới ngay, đây là việc cấp bách a.”

Giải Ý gật đầu, nhìn hắn đi ra ngoài, liền thân thủ mở lịch công tác ra, tra lại một chút nhật trình của hai ngày sau.

Buổi tối hôm nay có một cuộc hẹn trọng yếu, hắn phải cùng chưởng môn nhân tập đoàn Đại Năng, Dung Tịch đi ăn.

____________

(1) mạc tường: Là một loại đất dùng trong ngành xây dựng, để xây dựng tường phần đối ra bên ngoài, tránh mưa gió rất tốt, nhưng xu thế hiện nay người ta dùng cửa kính để xây dựng trong các công ty, vừa sáng sủa vừa tạo cảm giác thoáng mát. (Cái này là kiến thức của cá nhân đó  ko từ điển nào có đâu)

(2) Phì thủy bất lưu ngoại nhân điền: nước phù sa không để ruộng người ngoài, chuyện tốt không đến phiên người ngoài hưởng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui