Bói Nhân Duyên Trên Taobao FULL


Biểu tình trên mặt Trần Tiêu thể hiện sự kinh ngạc vừa phải, chỉ là không biết sự kinh ngạc này đến cùng là phát ra từ nội tâm hay là giả.
Kinh ngạc qua đi, trên mặt Trần Tiêu liền là kiểu các người đang đùa tôi, nói: "Các anh nhất định là đang đùa, chúng tôi còn vừa gọi điện đây."
Nếu nói vừa rồi Thẩm Sở Sở còn chưa khẳng định được Trần Tiêu rốt cuộc là đang diễn hay đang giả vờ, thì lúc này cô đã biết chính xác rồi, Trần Tiêu nhất định là đang giả bộ.
Vợ chồng bọn họ sớm đã ly hôn được nửa năm rồi, làm sao có thể vẫn như ý của Trần Tiêu nói chứ.
Có phóng viên nhất quyết không tha hỏi: "Các người vừa mới gọi điện? Nhưng có người chụp được ảnh Dương Khải và Phùng Tử Thanh ở bên nhau, cô đối với chuyện này có suy nghĩ gì?"
Nụ cười trên mặt Trần Tiêu hơi biến một chút, nhưng vẫn là nói: "Tôi tin lão Dương nhà tôi, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy.

Các anh không có chứng cứ thì đừng tùy ý bịa đặt.

Cẩn thận vợ chồng chúng tôi kiện các anh đó!"
Phóng viên nghe thế, vẫn là có chút chưa chết tâm mà nói: "Xem ra cô là không biết chuyện này nhỉ?"
Giọng nói của Trần Tiêu kiên định vang lên: "Đúng, tôi không biết."
Sau khi nói xong, Trần Tiêu liền rời khỏi phim trường.
Hạ Thần nhìn thấy biểu tình ngốc lăng của Thẩm Sở Sở, nói một câu: "Trong giới này ấy mà, những thứ thật thật giả giả rất nhiều, tiểu cô nương, chỉ có mài dũa diễn kỹ mới là con đường đúng đắn."
Thẩm Sở Sở sau khi nghe vậy, vô cùng đồng ý mà gật đầu.
Tuy rằng cô sớm đã biết được chân tướng sự việc, nhưng người ta che giấu việc ly hôn cũng không phạm pháp, mà không vi phạm đạo đức, cô cũng không có tâm tư đứng ra chỉ trích.

Cảnh phim của cô ở đây không nhiều, chiều này liền có thể rời đi rồi.
Chẳng qua, chuyện này đến chiều lại có xu thế ngày càng nghiêm trọng.
Lúc sáng trên mạng mới chỉ công khai hình ảnh, đến giờ ăn cơm trưa, chủ blog bát quái đột nhiên lộ ra một đoạn clip.

Trên đó rõ ràng hiển thị Dương Khải và Phùng Tử Thanh hai người thân mật khoác tay, Dương Khải còn cúi đầu hôn Phùng Tử Thanh.
Lần này, cư dân mạng đúng là đều nổ tung rồi.

Mà ba nhân vật chính trong câu chuyện, toàn bộ đều rơi vào vòng vây của giới truyền thông.


Phía bên Dương Khải và Phùng Tử Thanh là tình huống gì thì Thẩm Sở Sở không biết, nhưng ở bên này, Trần Tiêu vừa từ xe bảo mẫu xuống, liền bị các phóng viên bao vây.
Nếu là phim trường thì các phóng viên không vào được, nhưng khu vực cảnh trí họ vẫn có thể tiến vào.

Huống hồ, xe bảo mẫu sẽ dừng tại bên ngoài, sẽ không dừng ở bên trong phim trường.
Thẩm Sở Sở dẫn theo Vương Thiến đang chuẩn bị rời khỏi, nhin đến cảnh tượng đồ sộ này bị dọa một trận.
"Trần Tiêu, trên mạng đã có chứng cứ xác thực có thể chứng minh chồng cô Dương Khải xuất quỹ rồi, cô đối với chuyện này có suy nghĩ gì? Cô đã biết trước chuyện này rồi sao?"
Trần Tiêu lúc sáng sau khi bị phỏng vấn liền theo dõi một mực theo dõi tin tức trên mạng, lúc này tự nhiên đã biết được phương hướng bình luận trên mạng.

Trên mặt cô đeo kính râm, nhìn không ra là biểu tình gì.
Tuy nhiên, đầu tóc có chút rối loạn.

Có thể nhìn ra, tâm tình của cô ấy hình như không phải rất tốt.
Trần Tiêu bộ dạng một lời không nói càng làm cho các phóng viên thêm mong muốn phỏng vấn.
Lúc này, trợ lý cản lại ống kính máy quay, nói: "Mọi người đừng hỏi nữa, phát sinh chuyện như thế này, chị Tiêu của chúng tôi cũng rất buồn rồi.

Tâm tình cô ấy không được tốt lắm, khẳng định mọi người không muốn nói chuyện đâu."
Trần Tiêu nghe được câu này, cũng kịp thời biểu hiện ra sự bi thương của mình.

Tay đặt dưới mũi, nước mắt cũng rơi xuống.
Nhưng, các phóng viên không bởi vì sự bi thương của Trần Tiêu mà không tiếp tục hỏi.

Bọn họ tất nhiên phải nắm chắc không tha cho vấn đề vừa rồi.
"Xin hỏi cô sau này có tính toán gì, hai người sẽ ly hôn sao?"
"Con trai thì sao? Là về với cô hay là về với Dương Khải?"
"Cô đối với Phùng Tử Thanh nghĩ gì? Xin hỏi cô ấy từ khi nào đã bắt đầu liên lạc với Dương Khải?"
Trợ lý thấy trước mặt nhiều phóng viên như vậy, cô ta cũng lười đi ngăn, tâm tình cũng càng thêm tệ.


Cũng không biết bảo an của khu này lúc nào mới có thể tới.
"Mong mọi người hiểu cho tâm trạng của nghệ sĩ chúng tôi, cô ấy lát nữa còn phải quay phim.

Mong mọi người phối hợp một chút, đừng cản trở công việc thông thường của chúng tôi."
Sau khi lời của trợ lý nói ra, không đau không ngứa, không có đánh tan được sự tò mò của đám ký giả.
Trần Tiêu nhìn thấy nhiều phóng viên như vậy, tâm tình cũng vô cùng tồi tệ.

Lại nhìn thấy nhân viên công tác ở phía xa đang giúp đỡ giải tán mấy người, cô cuối cùng cũng có thể thở một hơi.

Mắt nhìn qua một bên, đúng lúc nhìn thấy bóng dáng Thẩm Sở Sở đang định rời đi.
"Xin lỗi, tuy là cùng trong giới, tôi thực sự không quen Phùng Tử Thanh.

Chẳng qua, trong tổ kịch có một diễn viên khác cùng công ty quản lý với Phùng Tử Thanh, có thể sẽ biết một chút về đáp án các vị muốn." Nói đến đây, Trần Tiêu liền chỉ về phương hướng của Thẩm Sở Sở.
Các phóng viên đang rải rác còn chưa bị ngăn lại lúc này phân tâm mà nhìn qua Thẩm Sở Sở, mấy phóng viên đang bị ngăn đúng lúc có người đang đứng tại bên cạnh Thẩm Sở Sở.

Thấy phỏng vấn không được Trần Tiêu, bắt đầu đi phỏng vấn Thẩm Sở Sở.
"Xin hỏi cô và Phùng Tử Thanh là cùng một công ty sao? Cô ấy lúc nào đã cùng với Dương Khải thế?"
"Chuyện Phùng Tử Thanh xuất quỹ công ty các cô có biết không?"
******
Thẩm Sở Sở thấy micro trước mặt dường như sắp chạm vào mũi mình đến nơi, sợ hãi lùi lại một bước.

Vương Thiến cũng vội vàng phản ứng lại, đứng trước mặt Thẩm Sở Sở ngăn chặn các câu hỏi của phóng viên.
Thẩm Sở Sở ngẩng đầu lên nhìn thấy Trần Tiêu đã thành công thoát khỏi vòng vây của ký giả, từ đáy lòng dấy lên một cỗ phẫn nộ.

Cô chẳng qua chỉ là một quần chúng cắn hạt dưa đi qua mà thôi, thế mà Trần Tiêu còn lợi dụng cô.


Bình thường cũng không nhìn ra Trần Tiêu để tâm đến cô như vậy.
Tuy rằng bí mật gì cô cũng biết, nhưng lúc này lại rõ ràng là không thể nói ra được.
"Xin lỗi, tôi mới vào công ty từ ba tháng trước, là tân nhân của Bit Media, không thân với chị Tử Thanh."
Các phóng viên nghe được câu trả lời của Thẩm Sở Sở, tất nhiên là không được hài lòng, tiếp tục hỏi: "Cho dù không quen thân đi nữa, các cô khẳng định cũng từng gặp mặt, cô ở trong công ty có gặp qua Dương Khải không?"
"Cô cảm thấy Phùng Tử Thanh là kiểu người như thế nào? Có phải là rất thích quyến rũ nam nghệ sĩ trong công ty không?"
******
Thấy thái độ của các phóng viên trước mặt, nghe được những vấn đề như vậy, Thẩm Sở Sở cau mày.

Vừa rồi lúc phỏng vấn Trần Tiêu, mọi người đều khá là khách khí, vừa đến lượt cô, liền hận không thể đem micro nhét vào miệng cô.

Cho dù có sự giúp đỡ của Vương Thiến, bọn họ cũng tận dụng mọi thứ.
"A!"
Đầu của Vương Thiến đột nhiên bị một chiếc micro trước mặt đánh trúng.
Thẩm Sở Sở lo lắng nhìn đầu của Vương Thiến, chỉ thấy ở đó nhanh chóng sưng lên một mảng.
"Có đau không? Có choáng không?"
Vương Thiến sờ đầu mình, lắc lắc đầu, nói: "Không sao."
"Xin hỏi..."
Thẩm Sở Sở nhìn thấy người phóng viên đánh trúng Vương Thiến, trên mặt tuy có ý cười, thái độ lại vô cùng cường ngạnh mà nói: "Làm phiền anh trước tiên xin lỗi trợ lý của tôi!"
"Tôi chẳng qua chỉ..."
"Làm sai chuyện gì thì phải xin lỗi, không phải sao?" Thẩm Sở Sở tiếp tục cười nói.
Vốn là một tràng diện ồn ào hỗn loạn, sau khi nghe được lời này của Thẩm Sở Sở, đột nhiên liền an tĩnh lại.
Vương Thiến thấy bộ dáng của Thẩm Sở Sở, kéo kéo tay áo cô.

Kết quả Thẩm Sở Sở lại không nhìn qua Vương Thiến, chỉ nhìn chằm chằm vào người phóng viên kia.
Thẩm Sở Sở thầm nghĩ, người phóng viên này nếu như không chịu xin lỗi, cô nhất định sẽ đem chuyện hắn vì tiền tài của nhà gái mới kết hôn với người ta nói hết ra.
May thay, người phóng viên kia tuy là có chút không tình nguyện, nhưng vẫn coi như là có đạo đức cơ bản, nói: "Xin lỗi, tôi vừa rồi không phài là cố ý đâu."
Thẩm Sở Sở nghe được lời này, tâm trạng mới thoải mái hơn một chút.
Lúc này, những nhân viên hộ tống Trần Tiêu đến phim trường cũng có thời gian giúp cô giải quyết vấn đề.

Chỉ là, lúc này Thẩm Sở Sở lại thay đổi chủ ý.


Dựa vào cái gì mà Trần Tiêu nói ném nồi liền ném! Chuyện lần này rõ ràng chính là cô ta làm không đúng, người xuất quỹ cũng là cô ta, còn giả bộ một dạng người chịu hại để có được đồng tình.
Nếu như người này không chọc vào cô thì thôi đi, cô cũng sẽ không nói nhiều cái gì.

Cô ta sai là sai tại chỗ kéo cô vào để giải quyết rắc rối của cô ta.

Lần này, cô nhất định phải cho Trần Tiêu ghi nhớ sâu sắc.
Nghĩ đến đây, Thẩm Sở Sở nhìn các phóng viên đang vây xung quanh người, mỉm cười, nói: "Vừa rồi mọi người đều hỏi tôi chuyện chị Tử Thanh ngoại tình.

Tôi chỉ muốn hỏi mọi người một vấn đề, các người vì sao nói chị Tử Thanh xuất quỹ chứ? Theo như tôi được biết, định nghĩa xuất quỹ này là dành cho một người đàn ông với thân phận là đã kết hôn."
Các phóng viên im lặng trong giây lát, sau đó điên cuồng chụp ảnh, người sau tiếp người trước mà hỏi: "Cô là nói Trần Tiêu và Dương Khải đã ly hôn rồi sao? Cô có chắc không?"
Thẩm Sở Sở đặt tay lên miệng, suỵt một tiếng, nói: "Tôi không có nói như thế nha! Chỉ là các anh quên rồi sao, một thời gian trước tôi thấy trên Weibo, một kênh truyền thông nước ngoài nói một nữ minh tinh xuất quỹ, kết quả sau đó phát hiện người ra sớm đã ly hôn rồi, nếu đã ly hôn thì liền có thể cưới gả bình thường, không tính là xuất quỹ đâu.

Các anh nói xem có đúng không? Vì thế, các anh vẫn là phải tìm hiểu rõ chân tướng sự tình rồi mới công khai! Tôi chỉ sợ, đến lúc đó người ta lại nói các bạn bè truyền thông của chúng ta nói không có bằng chứng, sẽ kiện các anh."
Một thời gian trước đích thực là có một chuyện như vậy xảy ra.

Lúc đó ồn ào huyên náo, các phóng viên đưa tin còn bị nữ minh tinh kia và chồng cũ của nữ minh tinh cùng người mới kiện ra tòa.

Lúc này nghe Thẩm Sở Sở nói như vậy, các phóng viên trước mặt trong lòng có chút lo sợ.
Cũng có người không bị ảnh hưởng bởi những lời của Thẩm Sở Sở, nói: "Điều này cơ bản là không có khả năng, hôm qua Trần Tiêu và Dương Khải còn tương tác trên Weibo mà."
Lời này vừa nói, không chỉ Thẩm Sở Sở mà rất nhiều phóng viên cũng đều nhìn chằm chằm vào anh ta.

Người phóng viên vừa nói chuyện cũng có chút bối rối.

Weibo của minh tinh trước giờ đều là do công ty quản lý sắp xếp, cho dù hôm qua còn đang show ân ái, đây thì có thể nói lên điều gì?
Thẩm Sở Sở thấy nhân viên công tác đã bắt đầu duy trì trật tự, cô cuối cùng cười một cái, nói: "Thật là có lỗi, tôi phải đi cho kịp chuyến bay, liền không tiếp tục nói chuyện với mọi người được nữa.

Hi vọng mọi người quan tâm hơn đến điện ảnh "Thiên Hạ", đạo diễn, diễn viên cùng với các nhân viên công tác đều rất dụng tâm, tin tưởng hiệu quả quay được sẽ vô cùng tốt.

Cảm ơn."
Sau khi nói xong, Thẩm Sở Sở liền không quan tâm tới việc các phóng viên ngăn cản, dẫn theo Vương Thiến rời khỏi phim trường..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui