Nhóm dịch: Chiêu Anh CácBên cạnh còn có dịch bôi trơn đã được chuẩn bị kỹ.
Chuyện tiếp theo trở nên không thể kiểm soát.
Khương Đường nhắm mắt lại, khuôn mặt kề sát ở trên gối ôm, tầm mắt một vùng tăm tối, Lâm Uyên cũng không tiếp tục phát ra âm thanh, trong thế giới yên tĩnh chỉ còn dư lại âm thanh tới từ bản thân cô.
Cô có thể lựa chọn không làm.
Dù sao thì anh cũng không có cách nào ép buộc cô.
Trong lòng bàn tay hơi hơi chảy mồ hôi, sau mỗi lần thần kinh được thả lỏng, suy nghĩ lại bắt đầu trở nên quay cuồng.
Trời đã tối hẳn, không gian tĩnh lặng đến độ chỉ có thể nghe thấy tiếng nhịp tim đập của cô.
Rõ ràng chỉ mới qua hai ngày, cô lại cảm thấy ngày tháng kéo dài đến lạ thường, từ bệnh viện đến trường học, cô nhìn thấy trái tim của mình từ vỡ nát lại một lần nữa chắp vá thành hình, cố gắng ngụy trang thành dáng vẻ hoàn hảo nhất.
Không có bất kỳ bước đệm nào trong đó.
Dịch bôi trơn ẩm ướt, tỏa ra hương vị lành lạnh trong không khí, có chút vị hoa hồng.
Cô không nhìn thấy mình đang làm gì, chỉ có thể dựa theo cảm giác đem dịch bôi trơn bôi vào bên trong khe mông.
Côn thịt vốn đang cắm ở trong huyệt nhỏ của thiếu nữ đột nhiên hơi rung động, cơ thể đã từng trải qua cơn cao trào một lần, càng thêm mẫn cảm, khiến cho dục vọng nguyên thủy nhất và niềm vui sướng một lần nữa bị khơi lên.
Cô khó nhịn kêu nhỏ một tiếng.
Vòng eo lại hơi hạ xuống một chút.
Như cành liễu bị đè ép hơi cong cong.
Dường như muốn trốn tránh, cô vừa hưởng thụ vui thích trên thân thể, vừa kéo mở nơi bí ẩn của mình ra, trước mặt camera, không có chút gánh nặng nào thoa lên một lớp dịch bôi trơn dày đặc, sau khi mở rộng đơn giản một chút, cầm trứng rung lên.
Cô không nói một lời, trước đây vì phối hợp với anh, tạo ra không khí tình thú, cô còn có thể cố ý lắc mạnh mông phóng đãng nói lời nói thô tục, thế nhưng, đêm nay lại yên tĩnh đến mức khiến cho anh như đang xem một bộ phim không lời.
Động tác cũng không quá dịu dàng.
Nơi kia lần đầu bị người sờ tới, chỉ luồn một ngón tay vào thôi cũng khiến cô đau đến cứng cả lưng, nhưng dù muốn hay không muốn cô cũng cứ thế nhét luôn quả trứng rung vào trong.
Trong nháy mắt đó anh có chút mềm lòng, muốn lên tiếng bảo cô ngừng lại.
Nhưng mà, việc cô không muốn chia sẻ bí mật của mình với anh không phải là chuyện tốt, cô cực lực ẩn nhẫnLại càng rõ ràng bí mật hơn nửa không phải không muốn cho anh nhìn thấy mình khổ sở, đều do anh không biết gì, không biết làm thế nào để giải quyết chuyện này.
Mặc kệ lúc nào, anh đều là người bị động, bị cô hấp dẫn, đám con gái vì muốn hấp dẫn anh sẽ không tiếc dùng đủ loại kỹ năng toàn thân, họ dùng nàolà khuôn mặt, nào là dáng người tới khơi lên dục vọng của anh, không thì lại muốn kể lể chuyện cũ để kích thích anh thương hại.
Anh vẫn luôn thờ ơ với những cảm xúc đau buồn vui sướng của người bên ngoài, sống đến bây giờ, kinh nghiệm yêu đương của anh chỉ giới hạn với một mình cô mà thôi.
Một ngọn lửa giận vô hình trực tiếp bốc lên, mặt Lâm Uyên không thay đổi nhìn bóng lưng mảnh mai trước mặt, bút máy màu đen bị anh dùng sức như muốn khảm vào trong lòng bàn tay, gần như muốn bị bẻ gãy.
Ly nước bị quét qua ném xuống dưới đất, mảnh thủy tinh bị vỡ cắt đứt ngón áp út của anh, anh lại như thể không có cảm giác đau, ánh mắt nặng nề nói nhìn chằm chằm cô gái trên màn hình.
Hình như anh! Thật sự không có cái tính bao dung như trong tưởng tượng!.
Khương Đường cuối cùng là bị đau đến ngất đi.
Khi cô tỉnh lại đã gần tới hừng đông.
Cô nằm trên ghế sa lông, váy ngủ bị cuộn tròn đến nửa người trên, lộ ra cặp chân dài không có gì che đậy, đồ để thủ dâm bên trong hoa huyệt bí mật đã sớm bị rơi ra ngoài, nơi giữa hai chân vẫn còn vương dâm thủy khiến người không thoải mái.
Máy sưởi trong phòng được bật lên.
Khương Đường chỉ tỉnh lại chốc lát, khe mông vẫn còn nóng rát, cô mạnh bạo không chút kĩ thuật, căn bản còn chưa đủ mở rộng đã nhét đồ vào.
Cô đi chân trần, sau khi thích ứng với ánh sáng xung quanh thì nhấc lên cánh tay đau nhức, quay đầu sang nhìn vào máy vi tính trên bàn, video call đã bị cắt, trên điện thoại di động có tin nhắn hơn một giờ trước Lâm Uyên gửi cho cô tin nhắn "Ngủ ngon".
Đây hình như là lần đầu tiên anh gửi cho cô loại tin nhắn kết thúc cuộc trò chuyện như này, trước đó mặc kệ là chào buổi sáng hay ngủ ngon đều là cô nhắn cho anh.
Sau khi Khương Đường dọn dẹp sạch sẽ bản thân mình xong liền mở toang các cánh cửa sổ ra, muốn xua đi hương vị nặng nề trong phòng.
Vốn nên là bầu trời thoáng đãng bây giờ vẫn âm u như cũ.
Sau mấy tiếng sấm rền, hạt mưa loạt xoạt nhanh chóng nện xuống đất.
Cô vội khép cửa sổ lại.
Hạt mưa rơi lên trên cánh cửa sổ thuỷ tinh, phát ra tiếng vang thật mạnh.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...