Bộ Xương Khô Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực


An Cách nghiêng đầu, nhưng Nãi Cách Lý Tư đã không kìm lòng được hít một hơi thật sâu: "Quang Minh thánh nữ!? Bảo sao nàng ta lại có lý giải sâu về thần thuật như vậy, tiểu tử, Vu Yêu này lại đi cưới Quang Minh thánh nữ? Ngươi đúng là trâu!"Vu Yêu đi cưới Quang Minh thánh nữ, tính nguy hiểm kia có gì khác với chuyện tắm axit sunfuric chứ, cũng không sợ hòa tan sao?Lệ Sa cảm kích đến rơi nước mắt ôm niềm tin thành kính rời đi, chỉ còn lại An Cách vẫn đang nghiên đầu mờ mịt, mấy thứ này thật ra có chút vượt qua phạm vi lý giải của hắn, cái gì mà tín niệm tín ngưỡng thần lực nguyên lực linh tinh đó, hắn chỉ biết Lệ Sa mượn ma lực của hắn, thì sẽ trả lại hồn diễm càng to lớn hơn, hắn cũng không có tổn thất gì, như vậy là đủ rồi.

Nhìn đống xương mà Phỉ Lâm để lại, lại nhìn những cây rêu phát sáng mà mình trồng, An Cách dứt khoát ném cái đầu trâu vào đống xương, sau đó chạy về hầu hạ rêu phát sáng, đây mới là thứ mà hắn quen thuộc nếu so với những hệ thống lực lượng rất phức tạp kia.

Rêu phát sáng phát triển rất mạnh, cao hơn ít nhất bốn đến năm lần so với lần khi An Cách thu thập chúng từ các khe đá, trông giống như dương xỉ.

Nếu như là lương thực, nó phát triển như vậy về cơ bản có thể thu hoạch được rồi, sau đó là phát triển đến già đi.

Nhưng An Cách rõ ràng không sử dụng chúng như thức ăn, mà dùng như một công cụ chiếu sáng, tách một nhóm ra khỏi chúng, mang bùn đất màu mỡ đến, vung đắp các lớp đất ở giữa, sau đó là gieo hạt giống xuống, thao tác như canh tác ruộng rêu phát sáng.


Nhưng mà lần này thực hiện trên phiến đá, đất không có cách nào chất lên quá nhiều, nhưng mà cũng không quan trọng, trước tiên thử một chút, chờ cây trồng lớn lên một chút, nếu như đất không có cách nào ổn định rễ cây của chúng thì cứ di chuyển đi chỗ khác là được.

Sau một lúc làm việc, một mảng phiến đá lớn được vung trồng nhiều tầng đã thành hình, lúc chuẩn bị tưới nước, An Cách đột nhiên nhớ tới thuật Tịnh Hóa.

Thuật Tịnh Hóa có thể làm sạch ô uế, vậy thì có thể làm sạch bụi bẩn và nước không?Trồng trọt không thể không lo lắng về sâu bệnh, thuật thiêu hoang của hắn thật ra chính là bị sâu buộc ra, cùng lúc thiêu đốt, sâu trong đất cũng sẽ bị thiêu chết.

Nghĩ là làm, An Cách chọn một phiến đá, đầu tiên là dùng thuật Tịnh Hóa để tịnh hóa một lần, sau đó gieo hạt giống xuống, sau đó gạch một gạch ở bên cạnh phiến đá.

Chọn một phiến đá khác, rửa qua bằng nước thánh đã tịnh hóa rồi gạch hai gạch.

Cuối cùng chọn phiến đá thứ ba, đầu tiên làm sạch đất, sau đó sử dụng nước thánh để tưới lên, gạch ba ngang.

Cứ như vậy, ba phiến đá sẽ trở thành một tổ đối chứng, cây trồng nào phát triển tốt hơn thì sẽ biết ngay.

Loại thói quen này là An Cách học được năm đó khi chôn bột xương.


Trong một cánh đồng, năm nay chôn cốt, phát triển tốt, năm thứ hai chôn là bột xương, phát triển tốt hơn, năm thứ ba chôn nhiều bột xương hơn, cây trồng hoàn toàn héo rũ.

Nhìn đồng ruộng héo rũ, An Cách trầm tư suy nghĩ hơn nửa năm, cuối cùng cũng nghĩ ra một cách, hắn chôn bột xương ở năm mươi mẫu đất nông nghiệp với tỷ lệ khác nhau, sau đó xem mảnh nào có thể phát triển mạnh nhất, sau đó sẽ dựa theo tiêu chuẩn này mà chôn.

Từ đó về sau, đã xảy ra thì không thể ngăn cản, An Cách trộn tất cả những thứ có thể tìm được xuống đất, còn chia ra tỷ lệ khác nhau, chọn ra tỷ lệ thích hợp cuối cùng.

Nhưng mà thứ mà An Tức cung có thể tìm được cũng không nhiều lắm, có lợi với cây trồng cũng chỉ có ba loại bột xương, tro cỏ và phân chim, số lượng phân chim quá ít, An Cách không thể so sánh ra tỷ lệ nào là thích hợp nhất.

Kinh nghiệm tóm tắt lại, thói quen cũng được hình thành.

Cùng một tổ đối chứng, An Cách thiết lập ba bộ, cũng chính là câu chuyện về chín phiến đá.

Lúc trở về lấy nước đi ngang qua khối xương cốt kia, một linh hồn phẫn nộ gầm gừ đột nhiên vang lên, một khô lâu cao lớn đội đầu trâu lên từ trong đống xương đó.


An Cách ném đầu lâu trâu ở đây, có một linh hồn, một linh hồn tức giận ở trong cái đầu lâu kia.

Bất kể linh hồn nào, bị treo trên tường trong nhiều thập kỷ, cũng có thể sẽ phẫn nộ như cái đầu trâu này, nhưng mà đáng tiếc nó không có tay chân, không thể tự cởi trói mình ra khỏi tường.

Trong đống hài cốt mà Phỉ Lâm đưa tới, trùng hợp có một khô lâu của ngưu nhân, không chừng là nhìn thấy An Cách ôm một cái đầu trâu, cho nên mới đặc biệt đưa tới.

Mất chút công phu làm thân những khô lâu kia, cái đầu lâu trâu phẫn nộ đứng lên, nó muốn chà đạp hết tất cả trước mắt!!!Đầu trâu phẫn nộ đứng dậy, nó bước ra bước đầu tiên, nó nhìn thấy An Cách ở trước mặt, nó tức giận phát ra tiếng gầm gừ, nó cúi đầu, nhắm cái sừng trâu sắc bén vào An Cách, sau đó nó tấn công, nó! Ngã xuống!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận