Bố Tổng Tài Của Bé Dễ Thương


Ngay tại thời điểm Mộ Vãn Vãn vừa cầm cốc nước trái cây lên, liền thấy một cô bé đáng yêu từ khu vui chơi chui ra, sau đó ngoan ngoãn chạy về phía Bạch Tô.
Trực tiếp đứng ở trước mặt Bạch Tô, bởi vì khoảng cách có chút xa, cô cũng không nghe rõ đối thoại giữa cô bé và Bạch Tô, chỉ thấy Bạch Tô như theo bản năng nhìn xung quanh rồi mới đứng dậy, đi theo cô bé đi vào phòng vệ sinh.
Mộ Vãn Vãn do dự một chút, cô vừa nhìn về phía Bạch Tô, vừa đưa tay cầm lấy cốc nước trái cây trên bàn, kết quả, lại vô tình đem nước trái cây trên bàn đổ một chút lên người.
Nhân viên phục vụ thấy vậy vội vàng tới giúp dọn dẹp.
Mộ Vãn Vãn có chút ngượng ngùng nói với Phó Vân Tiêu một câu, "Vân Tiêu, em đi vào nhà vệ sinh xử lý một chút."
Phó Vân Tiêu chỉ gật đầu với Mộ Vãn Vãn một cái, sau đó Mộ Vãn Vãn liền từ từ đứng dậy, đi về phía nhà vệ sinh.
Trong phòng rửa tay, Bạch Tô để cho Bạch Tiểu Bạch tự mình vào trong phòng vệ sinh, cô ở bên ngoài bồn rửa tay đợi.
Sau đó, liền thấy Mộ Vãn Vãn đi tới.
Bạch Tô do dự một chút có nên tránh hay không, nhưng hiển nhiên Mộ Vãn Vãn đã nhìn thấy cô, hơn nữa cô ta còn mang trên mặt nụ cười rất sâu.
Dĩ nhiên cũng rất giả.
"Cô Bạch, thật trùng hợp."
Bạch Tô gật đầu một cái, nhìn về phía Bạch Tiểu Bạch.
"Sao lại nghĩ đến việc đến chỗ này ăn cơm vậy, thật là, đồ ăn đã khó ăn thì thôi, lại còn phải xếp hàng rất lâu nữa."
Giọng Mộ Vãn Vãn nghe giống như là đang oán trách.

Bạch Tô ngẩng đầu nhìn Mộ Vãn Vãn.

truyện ngôn tình
Không phải cô đã tới ăn rồi sao...!Còn kén chọn làm gì.
Nhưng lời này cô đương nhiên không thể nói ra miệng.
Mộ Vãn Vãn đi tới bên cạnh bồn rửa tay, mở vòi nước ra bắt đầu giặt váy của mình, một bên lại cùng Bạch Tô nói, "Cô Bạch, cô tới đây cũng phải xếp hàng rất lâu đúng không?"
"Thật là có nghị lực, nếu như không phải là Vân Tiêu biết tôi muốn tới nhà hàng này, lại tự mình tới giúp tôi xếp hàng, tôi sợ rằng cũng...!Không nuốt nổi bữa cơm này."
Bạch Tô tự mở vòi nước ra, rửa tay, nhìn Mộ Vãn Vãn một cái.
Cô dĩ nhiên biết Phó Vân Tiêu không có tính nhẫn nại xếp hàng, cho nên, Phó Vân Tiêu hôm nay có thể xuất hiện ở đây, cô cũng có chút ngạc nhiên.
Phó Vân Tiêu yêu Mộ Vãn Vãn, không yêu cô, đây vốn không phải là vấn đề to lớn gì.
Nhưng...!Mộ Vãn Vãn này vượt trội như vậy cô cũng có chút không vui.
Cho nên, Bạch Tô trực tiếp không trả lời Mộ Vãn Vãn, cầm điện thoại lên, gửi cho Vương Tiểu Đồng một tin nhắn thoại, giọng nói còn rất lớn.
"Lần sau cậu đừng đặt cho tôi loại nhà hàng kiểu này nữa, haiz, đều do Phó Vân Tiêu trước kia kết hôn đưa tôi đi ăn quá nhiều đồ ăn ngon, chịu thôi, bây giờ miệng quá kén chọn, đồ ăn bình thường không thích ăn."
Vương Tiểu Đồng lúc này khẳng định đang ở bệnh viện vô cùng bận rộn, thời gian xem tin nhắn của cô cũng không có, cho nên cô nói gì cũng không thành vấn đề.
Nói xong câu này, Bạch Tô cũng không để ý Mộ Vãn Vãn, liền trực tiếp đi vào phòng vệ sinh tìm Bạch Tiểu Bạch.
Mộ Vãn Vãn lộ vẻ tức giận nắm chặt tay, trong lòng không vui, nhưng cũng không biểu hiện quá rõ ràng...
Cô trực tiếp hất tóc đi ra ngoài, một lần nữa ngồi đối diện Phó Vân Tiêu.
Lúc Bạch Tô đưa Bạch Tiểu Bạch từ phòng vệ sinh đi ra, liền viện một lý do để rời đi, Bạch Tiểu Bạch ở trong hoàn cảnh này quá nguy hiểm.
Cho nên cô nên đi trước sẽ tốt hơn.
Cô đưa Bạch Tiểu Bạch đến một tiệm nhỏ ăn chút gì đó, lúc này mới đưa cô bé đi chơi ở công viên trò chơi.
Sau khi chơi xong về nhà, Vương Tiểu Đồng vẫn chưa về, xem ra...!Cô thật sự bận rộn.
Bạch Tô rất mệt, sau khi dỗ Bạch Tiểu Bạch đi ngủ, bản thân cũng ngủ thiếp đi.
Hôm sau, Bạch Tô cần phải đến bệnh viện làm, lúc cô rửa mặt đi ra, phát hiện Vương Tiểu Đồng đang ăn sáng rồi, trong ti vi là những tin tức giải trí nhàm chán.
Cô ngồi đối diện Vương Tiểu Đồng, cầm một chiếc bánh sừng trâu, vừa chuẩn bị bỏ vào trong miệng, liền thấy được hai gương mặt quen thuộc trên bản tin.
Một người là Phó Vân Tiêu, người còn lại chính là Mộ Vãn Vãn.
Nữ diễn viên nổi tiếng Mộ Vãn Vãn trở về nước hẹn hò với Phó Vân Tiêu, tình xưa đã nối lại, khi nào Phó phu nhân sẽ xé nát tình yêu của mình đây?
Tựa đề này...!Bạch Tô thật sự đau đầu vì những nhà báo này.

Cô thu hồi tầm mắt, một chút cũng không bị ảnh hưởng tiếp tục ăn đồ ăn ngon trên bàn.
Nhưng, Vương Tiểu Đồng chợt mở miệng.
"Mộ Vãn Vãn này lại muốn xuất đầu lộ diện kiếm tiền sao?"
"Bạch Tô, cậu đi giải quyết Phó Vân Tiêu đi."
Bạch Tô uống một hớp sữa bò, thiếu chút nữa là phun ra...
Cô làm thế nào để giải quyết Phó Vân Tiêu đây?
Nhưng Vương Tiểu Đồng vẫn tiếp tục nói, "Tôi cảm thấy Phó Vân Tiêu cũng không thích Mộ Vãn Vãn, không thì, Mộ Vãn Vãn cũng sẽ không kích động như vậy.

Còn làm ra những chuyện này."
Những lời này, bỗng nhiên làm trái tim Bạch Tô run rẩy.
Cô không tự chủ liền liên tưởng đến ngày hôm qua Mộ Vãn Vãn khoe khoang chuyện Phó Vân Tiêu vì cô ta mà xếp hàng ở nhà hàng Ánh Sao, vốn dĩ cô cũng cảm thấy đây là biểu hiện của Phó Vân Tiêu yêu cô ta...
Nhưng bây giờ, cô bỗng nhiên ý thức được, Vương Tiểu Đồng dường như nói rất đúng, nếu như cô ta có được tình yêu, cô ta có thể sẽ không đi khoe khoang cô ta có tình yêu như vậy.
Nghĩ như vậy...!Làm cho cô có chút nghĩ ngợi.
Nhưng, Bạch Tô liếc nhìn đồng hồ trên tường, muộn rồi, cô nhét một miếng bánh mì vào miệng, không ngồi tám chuyện với Vương Tiểu Đồng nữa.
"Bỏ đi, tôi và Phó Vân Tiêu chính là một hôn nhân giao dịch, đã kết thúc rồi.

Tôi đi làm trước đây."
Cô lái chiếc Polo nhỏ, trực tiếp phóng đến bệnh viện.

Đến bệnh viện, cô theo bản năng cảm thấy mình nên đi xem ông Phó một chút, kết quả lại bị đồng nghiệp báo cho biết, đêm qua ông Phó đã được Phó Vân Tiêu đổi bệnh viện rồi.
Bạch Tô sửng sốt một chút, hỏi đồng nghiệp tại sao Phó Vân Tiêu lại đổi bệnh viện cho ông Phó.
Đồng nghiệp quay lưng nhìn một cái, sau đó nhỏ giọng nói, “Chẳng lẽ cô chưa nghe nói sao? Chính viện trưởng của chúng ta thuê một bác sĩ với giá cao, ca phẫu thuật đầu tiên của bác sĩ đó chính là ca cấp cứu ông Phó, sau đó, cấp cứu thành công rồi, liền nói ra điều kiện là muốn vợ của Phó Vân Tiêu!"
"Loại yêu cầu này, một người đàn ông như Phó Vân Tiêu sẽ không thể để cho ông Phó tiếp tục ở trong bệnh viện được!"
"Thuê một bác sĩ với giá cao?"
Bạch Tô nghi hoặc nhìn đồng nghiệp.
Chuyện của vị bác sĩ này nói thật ra cũng làm cho cô khiếp sợ, nhưng bây giờ cô quan tâm chuyện này hơn.
Nghe bác sĩ này nói rõ ràng là đang chỉ Phó Cảnh Hoài mà!
"Chính là bác sĩ Phó Cảnh Hoài, nhưng hắn mấy ngày nay một mực không tới làm, hơn nữa tôi nghe nói, hắn đặc biệt được mời tới đây, điều kiện để đến bệnh viện của chúng ta chính là, hắn tới thì phải sắp xếp thêm một bác sĩ nữ vào."
"!"
Bạch Tô lần này hoàn toàn kinh hãi.
Sắp xếp một bác sĩ nữ vào...
Cô không phải là bác sĩ nữ được sắp xếp đó chứ...
Cô còn tưởng rằng là do ông trời có mắt, cuối cùng cũng có bệnh viện phát hiện và tài năng của cô!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui