Ánh mắt Bạch Tô trong trẻo nhìn Vương Tiểu Đồng, do dự một lúc, giống như đột nhiên hạ quyết tâm.
“Tiểu Đồng, cậu có biết không? Tớ luôn cảm thấy Phó Vân Tiêu chưa chết.
”
Bạch Tô chắc chắn nhìn Vương Tiểu Đồng nói.
Lời nói này mới ban đầu Bạch Tô cũng từng nói với Vương Tiểu Đồng, lúc đó Vương Tiểu Đồng cũng không nóng vội khuyên Bạch Tô.
Sau này Từ Sắt đưa người đến chỗ Phó Vân Tiêu gặp nạn tìm xung quanh mấy lần, hoàn toàn không có chút dấu vết nào của Phó Vân Tiêu.
Không lâu trước đây Từ Sắt còn trưng cầu ý kiến chuyên gia sinh tồn về mặt này, chuyên gia sinh tồn trả lời Từ Sắt rằng, trong điều kiện như thế một thân một mình có xác suất sống sót bằng không.
Từ Sắt đánh chuyên gia sinh tồn một trận, dù vẫn không bỏ cuộc tìm kiếm Phó Vân Tiêu như cũ, nhưng cũng dần bắt đầu giảm bớt người đi tìm Phó Vân Tiêu.
Vương Tiểu Đồng nhìn Bạch Tô, ánh mắt càng lúc càng đau lòng.
Cô ấy không nhẫn tâm nói cho Bạch Tô biết chuyện Từ Sắt đã mời chuyên gia sinh tồn, nhưng càng không muốn thấy Bạch Tô tiếp tục đợi vì sự lừa dối của mình.
Vương Tiểu Đồng đấu tranh rất lâu, thăm dò nói với Bạch Tô: “Cái đó… mấy ngày trước Từ Sắt đã trưng cầu ý kiến chuyên gia sinh tồn.
”
Vương Tiểu Đồng ngừng một lát, quan sát phản ứng của Bạch Tô, sau khi thấy cô không có vẻ gì khác thường mới nói tiếp: “Chuyên gia sinh tồn nói xác suất còn sống của Phó Vân Tiêu không quá lớn…”
Cuối cùng Vương Tiểu Đồng cũng không nói xác suất bằng không, cô ấy sợ Bạch Tô không chịu nổi.
“Nên Tô Tô à, cậu có thể vừa tìm Phó Vân Tiêu vừa để mắt đến những người đàn ông khác, cũng coi như thêm niềm vui cho cuộc sống nhạt nhẽo của tớ, cũng không yêu cầu cậu phải yêu đương…”
Vương Tiểu Đồng tiếp tục khuyên Bạch Tô.
Bạch Tô lắc đầu, cười với Vương Tiểu Đồng: “Được rồi, tớ biết cậu quan tâm đến tớ, cậu lấy ảnh chụp lại đi, tớ suy nghĩ về chuyện cậu nói.
”
Bạch Tô cười với Vương Tiểu Đồng, nhanh chóng đổi chủ đề.
Đã yêu Phó Vân Tiêu rồi, sao cô còn có thể thích người khác được nữa?
Bạch Tô và Vương Tiểu Đồng đang nói về chủ đề khác, đang nói chuyện vui vẻ, đột nhiên điện thoại của Bạch Tô reo lên.
Bạch Tô nhìn điện thoại, bĩu môi, nhỏ giọng nói một câu với Vương Tiểu Đồng: “Lại là ban giám đốc.
”
Nói rồi, Bạch Tô vội nghe điện thoại.
Đầu điện thoại bên kia vô cùng tức giận.
“Kế hoạch sắp xếp này của cô không có cách nào thực hiện được, khi nào thì cô về?”
Đầu bên kia không thèm nhắc đến tên Bạch Tô, đi thẳng vào vấn đề trách mắng.
Bạch Tô nhíu mày.
“Lần trước lúc đến ban giám đốc tôi đã nói về kế hoạch rất rõ ràng rồi, mọi người đều ký tên vào bộ phận mà mình phụ trách, sao có thể không thực hiện được?”
Bạch Tô giải thích trước một chút, sau đó hỏi ngược lại một câu.
“Phần liên quan đến bộ phận kinh doanh ở châu Á là cô ký tên phụ trách nhỉ? Nhưng cô không đưa ra số liệu cụ thể, đến bộ phận kinh doanh trụ cột ở châu Âu để hoàn thành phương án chỉnh đốn và cải cách, phòng kinh doanh châu Âu mà không chỉnh đốn cải cách thì tất cả mọi kế hoạch đều không thể tiến hành!”
Ban giám đốc tiếp tục truy hỏi trong điện thoại.
“Trước khi tôi đi đã lưu số liệu đó trong máy tính rồi.
”
Bạch Tô lại giải thích.
“Ha, thế à, thư ký của cô cũng không nói trong máy tính của cô có số liệu, cô về xem đi, nói cho chúng tôi số liệu của cô ở đâu!”
Nói xong câu này, bên phía ban giám đốc cúp điện thoại.
Bạch Tô không nhịn được, dùng ngón cái day đầu.
Lát sau Bạch Tô lại gọi điện thoại cho thư ký, thư ký nói cho Bạch Tô, tài liệu trong máy tính của cô đã mất rồi, không tìm được số liệu liên quan.
Bởi vì Vương Tiểu Đồng ngồi bên cạnh Bạch Tô, thế nên nội dung cuộc nói chuyện điện thoại của Bạch Tô, Vương Tiểu Đồng có thể nghe thấy hết.
Bạch Tô nhíu chặt mày hơn.
Vương Tiểu Đồng nhìn Bạch Tô, đau lòng thay cho cô.
Từ sau khi Phó Vân Tiêu mất tích, hai năm nay Bạch Tô đã tiếp nhận tài sản nhà Phó Vân Tiêu.
Nhưng từ trong điện thoại cũng có thể nhìn ra, sự nghiệp của Bạch Tô hoàn toàn không thuận lợi, bị các kiểu ban giám đốc làm khó, hoàn toàn không có ai quan tâm đến cô.
Mà Bạch Tô cũng không có thiên phú về mặt này, lại thêm tài sản lớn như thế.
Cả ngày Bạch Tô bôn ba cực khổ bên ngoài, địa vị của cô ở công ty này cũng trở nên tràn ngập nguy hiểm.
Ban đầu người ta còn chú ý đến quan hệ của cô và Phó Vân Tiêu, một số người thân tín có quan hệ tốt với Phó Vân Tiêu giúp đỡ Bạch Tô, những ngày tháng của Bạch Tô còn có thể tốt một chút.
Nhưng dần dần, những người mà Phó Vân Tiêu bồi dưỡng đều bị ban giám đốc trộm đổi hết, Bạch Tô trở thành một chỉ huy đơn độc.
Vừa mới cúp điện thoại chưa bao lâu, thư ký lại gọi điện cho Bạch Tô.
Thư ký trong điện thoại rất sốt ruột: “Tổng giám đốc Bạch, Phó Lôi Minh đến công ty mua lại cổ phần của công ty rồi! Cô mau về đi!”
Bạch Tô ừ một tiếng rồi cúp máy.
Cô bị đám người này chọc tức phát điên rồi!
Bạch Tô tức giận túm tóc, thở phì phò từng hơi.
Những người này thực sự không coi trọng Bạch Tô!
Hơn nữa lại nhất định phải làm khó cô vào thời điểm mấu chốt!
Vương Tiểu Đồng vội ôm lấy Bạch Tô, Bạch Tô mới dần bình tĩnh lại.
Bạch Tô nói với Vương Tiểu Đồng mình không sao.
Bạch Tô từ từ chỉnh sửa lại quần áo của mình, nhìn Vương Tiểu Đồng, cực kỳ có lỗi nói: “Tiểu Đồng, có thể tớ không tham gia tiệc sinh nhật hai năm của Tiểu Tiểu Đồng được rồi, tớ phải về công ty một chuyến.
”
Vương Tiểu Đồng rất hiểu cho Bạch Tô, vội nói với Bạch Tô: “Không sao, cậu đừng lo lắng.
Xử lý công việc trước đi, quan hệ của chúng ta tốt như thế, lúc nào đến chơi cũng được mà.
”
Vương Tiểu Đồng bất đắc dĩ nhìn Bạch Tô một cái mới nói với tài xế: “Chúng ta đổi hướng, đưa Bạch Tô đến công ty trước đã.
”
Tài xế nghe thế vội làm theo.
Trông xe, Vương Tiểu Đồng vẫn đợi Bạch Tô ổn định cảm xúc, sau đó thấy Bạch Tô thực sự không sao nữa mới nói với Bạch Tô: “Hay là cậu để đứa con Erica thiên tài đó của cậu đến quản lý công ty đi?”
Bạch Tô biết Vương Tiểu Đồng lo lắng, nhưng cô cũng không có cách nào tốt, chỉ có thể bất đắc dĩ nói: “Không được, tuổi Erica còn quá nhỏ, nó cũng không có cách quản lý tốt công ty này.
Nó thực sự là thiên tài, nhưng dẫu sao Erica cũng là một đứa trẻ, số liệu cụ thể nó có thể hiểu, nhưng đối nhân xử thế thực tế, Erica mà xử lý sẽ càng bị gây khó dễ hơn.
”
Bạch Tô không muốn Erica bị gây khó dễ.
Vương Tiểu Đồng lại kéo Bạch Tô nói chuyện về chủ đề khác, không nhắc đến chuyện Erica quản lý công ty nữa, cho đến khi đến dưới lầu công ty, Bạch Tô mở cửa xe, vội chạy vào trong công ty.
…
Tòa nhà xí nghiệp AC, Erica đang đứng trước tòa nhà.
Cậu nhìn tin tức Caesar đến thành phố A trên ti vi, sau đó mới quyết định đến tìm Caesar.
Erica cúi đầu nhìn điện thoại của mình, trên đó có hai tấm ảnh, một tấm là Phó Vân Tiêu, một tấm là Caesar.
Trên điện thoại công nghệ cao của Erica hiện ra mấy chữ: “Phân biệt mặt người khi phục hồi…”
Erica bước vào trong tòa nhà AC.
Lúc Erica đứng dưới lầu công ty nhìn điện thoại, lễ tân của công ty đã chú ý đến cậu.
Đứa trẻ đẹp trai như thế, muốn không thu hút sự chú ý của người khác cũng khó.
Đến khi Erica bước vào trong.
Lễ tân ngạc nhiên hỏi: “Bạn nhỏ, cháu tìm ai thế? Đây là khu vực làm việc, không thể tùy ý vào đâu.
”
Ánh mắt Erica lộ ra vẻ trưởng thành và vững vàng không đúng tuổi.
“Cháu tìm Caesar, cháu là con trai của chú ấy.
”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...