Trăng một mình, một nửa lưỡi liềm.
Bướm múa giữa hoa, hương thơm ngọc bích.
Cảnh đẹp như thơ, nhưng lòng đau như cắt!
Ngồi ở ngoài sân, lắng nghe tiếng lá cây xì xào, Tử Khuynh khóc đau thương.
Đêm qua ở phủ tướng quân, đại môn đều bị giết sạch, không còn ai sống sót!
Hôm nay phu quân nạp thiếp, nến đỏ rượu thơm, khách đến chật nhà!
Châm chọc, thật sự châm chọc!
Bàn tay siết chặt, một giọt máu đỏ tươi từ trong lòng bàn tay chảy xuống, rơi xuống đất, tạo thành một đóa hoa máu.
“Tiểu thư, đã đến lúc đi rồi, người có muốn...” Nhìn Tử Khuynh ngồi trên ghế, vẻ mặt thống khổ, Tiểu Đào cũng đau thương theo.
“Đi thôi.” Thanh âm khàn khàn trầm thấp, mang theo đau thương.
Từ trong ống tay áo rơi xuống một chiếc vòng, rơi xuống đất, vỡ vụn.
Chưa đi tới hội trường, một ca vũ đụng vào Tử Khuynh, khiến chiếc vòng tay rơi xuống đất.
Nghe thấy tiếng vỡ của chiếc vòng tay, nắm chặt tay lại rồi buông ra, lòng Tử Khuynh đã đau đến chết lặng.
Hôm nay liền một lần giải quyết đi!
Bịch bịch bịch...
Tử Khuynh bước chân đi thẳng vào viện chính, đi xuyên qua đám người, ngồi lên ghế chủ vị, mọi người dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn lên, “Tiếp tục đi, sao dừng lại rồi?”
Tử Khuynh mở miệng, phía dưới liền trở nên náo nhiệt, bọn họ có chút kinh ngạc mà nhìn người ngồi ở trên ghế chủ vị. Một thân bạch y nữ tử, khiến cho người khác cảm thấy vô cùng xa lạ.
Từ khi nào Tử Khuynh lại dám ở trước mặt mọi người cao ngạo mở miệng như vậy?
Từ khi nào Tử Khuynh lại dám nhìn thẳng mọi người như vậy?
Từ khi nào Tử Khuynh lại có khí chất phi phàm như vậy?
Chẳng lẽ, nàng ta bị kích thích quá độ?
Chuyện này cũng khó trách, đêm qua toàn bộ phủ tướng quân đều trở thành máu chảy thành sông, ngay cả trẻ sơ sinh cũng không tha, thủ đoạn tàn nhẫn, đều khiến người người phẫn nộ.
Nghĩ đến đây, mọi người liền cảm thấy có chút thoải mái!
“Vương phi, ngươi đây là có ý gì?” Mặc Lăng Hàn nhíu mày lại, lạnh lùng nhìn về phía Tử Khuynh đang ngồi trên ghế chủ vị, cặp mắt hẹp dài tràn đầy sắc bén.
Hôm nay là đại hôn của hắn, nàng ta không xứng để tới tham gia!
“Vương gia đón dâu, thần thiếp sao có thể không tham gia, còn nữa, tân thị thiếp còn phải kính trà cho chính phi!” Tử Khuynh cố ý đè mạnh hai chữ “Kính trà.”
“Ngươi…”
“Hàn, tỷ tỷ nói rất đúng, Nhược Nhi quả thật phải kính tỷ trà, vương gia không cần nổi giận.” Một thanh âm như gió thổi đầu hạ truyền đến, một thân hồng y quyến rũ ngồi ở ghế phụ càng thêm quyến rũ, tuy rằng không thấy rõ dung nhan, nhưng chỉ cần nhìn thân hình mặc y phục tân nương, hoa văn sắc sảo, khăn che đỏ đội trên đầu, cũng đủ khiến người người chấn động!
“Ha hả...” Tử Khuynh lạnh lùng cười, Hàn, kêu cũng thật thân thiết a!
Đây là người hắn thích, đây là người hắn hao tâm tổn lực muốn cưới về nhà, thậm chí vì nàng, cũng không tiếc đổi toàn bộ phủ tướng quân chôn cùng.
Tốt, rất tốt!
Tử Khuynh cười, cười đến quyến rũ, cười đến động lòng người!
“Ngươi cười cái gì?” Mặc Lăng Hàn chưa bao giờ thấy Tử Khuynh như vậy, cho tới nay, hắn chỉ thấy Tử Khuynh đều là nhu nhược, gió thổi qua liền như muốn ngã, nếu không phải nàng là nữ nhi của phủ tướng quân, hắn cũng sẽ không cưới nàng!
Cưới nàng, không phải vì yêu nàng, cũng không phải vì thương tiếc nàng, mà là vì sau lưng nàng có thế lực, vì muốn đem toàn bộ phủ tướng quân khống chế ở trong tay mình.
Ở lăng thiên đại lục, ở trong thế giới có sức mạnh, những ai không có linh lực ngưng tụ trên người, thì đều là phế vật, vậy nếu chỉ là một phế vật thì không xứng để cùng hắn trở thành phu thê.
Nhưng vì muốn có được sự hỗ trợ của phủ tướng quân, hắn đành phải nhẫn nhịn rước Tử Khuynh vào cửa và để người mình yêu chỉ ngồi ở ghế phụ! Chỉ là bây giờ, hắn cuối cùng cũng nắm được lực lượng của phủ tướng quân trong tay, có thể rước nữ tử hắn yêu vào cửa.
Chỉ là hiện tại…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...