Bơ Nữ Phụ Ta Đi - Himeakuma129

OvO heheheheheheheeheheheheheheheheheheheheheheehehehehehehehehehehehehehheheehehheheheehhehehehehehehehehehehehhehehehehehehehehehehehehehhehehehehehehehehehehehehehheehhheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheehehehehehehehehehehehehehehehehehehehe... :)))))))))

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cô và con mèo bận rộn dọn đồ một lúc thì Lệ Băng xuất hiện. Lệ Băng ngạc nhiên nhìn cô hỏi :

- Tiểu thư, tại sao phải dọn đồ vậy ?

- Ta vừa bị hưu 

- Cái gì cơ ? Tại sao vậy _ Lệ Băng kinh ngạc


- Ta cũng không biết _ Cô nhìn Lệ Băng nói, cô thề cô vừa nhìn thấy một tia vui mừng trong mắt Lệ Băng

- Vậy giờ tiểu thư tính sao ? _ Lệ Băng chạy lại đỡ lấy hộp quần áo của cô

- Ừm..thì tới phủ riêng của ta ở, gom góp tiền mở một quán ăn hoặc cửa hiệu thuốc. _ Cô phủi phủi cái hộp khá cũ kĩ từ sâu trong hộp quần áo ra

- Tiểu thư chắc mình làm được chứ hay tiểu thư ra nước láng giềng quê của ta đi tiểu thư thấy thế nào.

- Ưm... Vậy ta sẽ mở một quán bánh trong vòng 1 đến 2 năm nếu buôn bán khong thuận lợi thì sẽ sang còn nếu thuận lợi thì ở lại.

- Theo tiểu thư _ Lệ Băng cười nói


- Đừng quên rượu và mực của ta đấy _ con mèo chồm bám lên chân cô nói

Bị con lợn mèo bám lên bất ngờ, cô ngã về phía sau. Lệ Băng hoảng sợ ném hộp quần áo ra một bên ôm lấy eo cô tránh cho cô ngã xuống nền đất. Theo bản năng, cô vội quàng tay ôm lấy cổ Lệ Băng dí sát người mình lại với Lệ Băng. Không hiểu sao bầu không khí nóng lên một cách dị thường. Lệ Băng vội kéo cô đứng dậy nói :

- Ngoài..Ngoài còn y phục trên dây phơi để nô tì đi lấy

Rồi phi ra ngoài. Cô ngơ ngác nhìn khi con mèo chọc chọc vào chân mấy cái mới tỉnh lại. Tầm 3 canh giờ thì 3 người cũng dọn xong đồ chất lên xe đi ra phủ riêng của cô. Lệ Băng tự nguyện ở lại phủ để dọn dẹp, trang hoàng lại phủ không đi ăn mực nướng cùng cô. Cô cũng không lay chuyển được đành bế Ú đi chơi. Giờ có thể tự do dạo phố cô cảm thấy rất thoải mái. Trên đường đi tới quán rượu không hiểu sao cô lại mua rất nhiều ô mai và kẹo hồ lô chỉ là mấy hôm nay cô cực kì thích ăn đồ chua. Đã thế hay buồn ngủ, hình như tháng này dì cả lại không đến. Nhưng mải chơi quá cô cũng không để ý nữa. Đến quán mực nướng, đúng như lời đồn ngay bên cạnh là quán rượu hoa quế nổi tiếng trong thành. Con mèo mắt sáng lên nói :

- Kia rồi mau mua, mau mua đi.

- Trời cũng tối rồi mua về phủ nha. 

- Cũng được mau mua đi kẻo hết.

Cô gật đầu đi tới. Đa số người mua rượu là đàn ông khi nhỉn thấy cô đến gần đều tránh ra nhường đường cho cô. Rất hiếm có khách hàng là nữ nên ông chủ giảm hẳn nửa giá cho cô và tặng cô thêm mấy que gà viên đậu phụ. Cô buộc bình rượu lên thê con mèo rồi đặt xuống còn mình thì chạy đi mua mực. Quán mực cũng chẳng khác giá được giảm giá còn được tặng thêm. Cô hai tay xách bao nhiêu túi, trên người con mèo còn có một bình rượu, hai tay mỗi tay một chai. Hai người vui vẻ đi về phủ. Ở phủ, Lệ Băng dọn dẹp, trang trí xong thì xuống bếp làm cơm, trên môi nở nụ cười tươi nam nhân nào nhìn vào 100 % là đổ ngay. Nghe tiếng cô về, Lệ Băng rửa tay chạy ra phụ cô bê đồ vào. Cả ba cùng nhau bê đồ vào phòng ăn. Vừa vào đã thấy sẵn 3 vị khách không mời đang ngồi thảnh thơi uống trà trong không khí âm u, lạnh giá không chịu được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận