Bloody Contract - Máu Hiếm

Rena cảm thấy như mình sắp làm một việc tội lỗi nhất trong tất cả các việc tội lỗi – đánh chị gái mình. Tuy nhiên, có lẽ đã đến lúc dẹp những cái phần hồn yếu đuối ngớ ngẩn đó qua một bên. Cô ta không phải Syrena, mà chỉ là một bản sao của chị ấy mà thôi, nhỏ không việc gì phải nưiơng tay cả. Nhưng vấn đề là năng lực của nhỏ gần như vô dụng dưới này – nơi không có một mạch nước ngầm nào cả. Bản sao của Sy bắt đầu tạo một quả cầu lửa và Rena tránh qua một bên trước khi quả cầu lửa đó lao tới trúng mình.

“Đứng lại và chiến đấu đi!!!!”_Ả bản sao hét lên trong khi ném thêm mấy quả cầu lửa nữa.

“Ngu sao mà đứng lại.”_Nhỏ nghĩ thầm trong khi tiếp tục chạy và tránh né những đòn tấn công của cô ta. Tin tốt là khi đánh nhau với bản sao, Rena không có cảm giác đó là chị gái mình. Lý do thứ nhất, Sy không bao giờ quá bạo lực như thế, chị ấy thường thiêu hủy hết một vùng cho gọn (?!).

“Con rùa rụt cổ…..”_Bản sao của Sy lầm bầm. Lý do thứ hai, Sy thường “đá đểu” chứ không bao giờ chửi thẳng như vậy.

Rena vẫn tiếp tục chạy và tránh né được tất cả các đòn. Không phải nhỏ có khả năng đặc biệt gì mà do đó là tính cách của bản sao khá quen thuộc với nhỏ. Chỉ tấn công bừa, không có chút tính toán gì cả. Hồi nhỏ lúc mới sử dụng ma lực, Syrena cũng thường vấp phải những lỗi như vậy.

Lúc nhỏ đang làm hao mòn sức lực của ả bản sao và của chính nhỏ thì Kaito đang chiến đấu với Swayne. Anh ấy có vẻ khá lo lắng vì Swayne dùng kiếm, còn Kaito là người-không-biết-chút-gì-về-kiếm cả. Nhìn cách anh ấy né đòn của Sway mà Rena cảm thấy đó thật sự là một trường hợp tuyệt vọng. Swayne vung kiếm, đẹp như một điệu múa, trau chuốt và hoa mỹ. Nếu không vì tốc độ của mình, chắc chắn Kaito đã bị cắt thành lát từ lâu rồi. Tuy nhiên, một vài bản tính vampires cũng khá thiện chiến. Kaito xoay người, nhằm thẳng vào một chỗ sơ hở của Swayne ở vùng hông và đá vào đó. Swayne “bản sao” văng ra xa, đụng ngay phải Natasy cũng bị Edgar dần tơi tả.


“Đừng đụng vào ác quỷ lúc họ đang bực.”_Rena nghe tiếng Edgar hét lên.

Hay thật! Hai người họ đều tự lo cho mình được, trong khi nhỏ phải chạy trốn Sy và KHÔNG AI QUAN TÂM ĐẾN CHUYỆN ĐÓ. Chị ta cứ tiếp tục tạo ra những đợt lửa và ném chúng tới tấp vào Rena. Một hòn đá trời đánh thánh vật ở đâu bỗng chui ra và ngáng đường nhỏ, trượt dài trên nền đất, Rena cảm thấy xương cốt mình như muốn rời ra.

“Trò chơi đuổi bắt kết thúc rồi!”_Bản sao của Sy nói, nở một nụ cười quỷ quyệt.

Rena ngước lên và thấy chị ta đang tiếng gần, trên tay xuất hiện một quả cầu lửa lớn. Đây đúng là thời khắc tuyệt vọng thực sự. Nhỏ liếc xung quanh, cả Edgar và Kaito hình như cũng đang gặp vấn đề với đối thủ của họ. Không ai có thể cứu nhỏ được nữa. Không ai.

“Vậy thì phải tự cứu lấy mình thôi!”_Rena lẩm bẩm. Trước đây, Sy đã dạy nhỏ rằng sức mạnh mà chúng ta đại diện luôn có mặt trong chính chúng ta. Sy giơ tay, một quả cầu lửa hiện lên mặc dù chị ấy chìm dưới mặt biển. Hoàn toàn là nước xung quanh, nhưng Sy vẫn có thể tạo ra một quả cầu lửa thực thụ!

“Nước…luôn có trong huyết quản của em. Em là nước, nước là em. Cũng giống như ngọn lửa trong chị vậy.”

Những lời nói của Syrena hiện về trong nhỏ, đánh động phần nào đó trong tiềm thức. Rena ngước lên nhìn cái trần cao vời vợi của thành phố này. Nơi đây là dưới lòng đất….vậy nghĩa là……

“Vĩnh biệt, little sis~!”_Bản sao của Sy cười lớn và quả cầu lửa được phóng ra.

Cùng lúc đó, rena đưa tay lên và trần hang động lung lay. Nhỏ làm động tác giật xuống và một khe nứt lớn xuất hiện, hàng loạt ống dẫn nước trong thành phố đột ngột sụp xuống, đổ hàng tấn nước xuống bản sao của Sy và nhỏ. Khi nói hệ thống ống dẫn nước trong thành phố, nhỏ đã cố không nghĩ đến đó là nước cống. Nhưng cái thứ mùi kinh hoàng của nó cũng khá hiệu nghiệm vì bàn sao của Sy gần như chết ngạt.


“Yuck! Cái mùi đó không khác mùi nước ở Rome là mấy!”_Edgar nhăn mặt, đưa tay lên bịt mũi.

Nhỏ đứng lên, thấy quần áo mình vẫn khô ráo. May mà cái thứ nước ấy còn biết đường mà chừa người ra lệnh cho chúng ra. Rena đưa tay lên, nước cuộn xoáy lại và đổ ập vào người của Sy một lần nữa. Cú này chắc chắn đã làm bản sao ấy bốc hơi vì Rena nhìn thấy một ánh sáng đỏ hiệm lên, bay về tòa phía lâu đài đổ nát. Chỗ của Edgar và Kaito cũng hiện lên hai ánh nâu và bay về cùng hướng với bản sao của Syrena.

“Bản sao…của Swayne đúng là khó chơi thật!”_Kaito phủi phủi tay áo của mình, anh ấy bị một vết cắt ở má nhưng nhìn chung vẫn nguyên vẹn.

“Hãy đi mà nói điều đó với Natasy ấy! Bản sao thằng nhóc đó xém làm mình thành một bức tượng đá đem trưng ở viện bảo tàng ấy!”_Edgar càu nhàu, đập đập những mảng đá bám cứng trên ống quần cậu ấy. rena bật cười vì khuôn mặt nhăn nhó dễ thương của cậu ta.

“Thôi được rồi! Chúng ta nên tiếp tục tìm mọi người thôi!”_Rena cười.

“Ừ, Hima xử lý xong tụi bản sao rồi. Nghe nói cậu ấy đã tạo một lỗ hổng khá lớn trước thềm nhà Ciel ấy.”_Edgar thở dài. “Cậu ấy hẹn chúng ta trước cửa lâu đài.”


“Khá xa đấy! Có lẽ cứ nên từ từ một chút, ai biết chúng ta có thể tìm được ai?”_Kaito nhún vai.

Ba người họ bắt đầu bước đi cùng nhau trong im lặng. Rena đi giữa, Edgar và Kaito đi hai bên. Cho đến giờ, Rena vẫn không biết nên chọn ai. Nhỏ vẫn chưa nói cho mọi người về một việc nhỏ đã làm. Ngày đầu trở về Anh quốc, Rena đã lấy hai ngọn nến ra và ngồi nhìn chúng. Tuy nhiên, đột nhiên một ngọn nến bị tắt trong khi ngọn còn lại vẫn cháy sáng. Rena thật sự thấy lạ về điều đó nhưng nhỏ không dám nói với ai. Điều lạ hơn nữa là lúc đó không hề có gió, cứ như thể ngọn nến kia chỉ tự động tắt lụi. Nhỏ không biết đó có phải mọt điềm báo không, nhưng nhỏ thật sự thấy lo lắng. Nếu có chuyện gì xảy ra với Edgar và Kaito? Rena chợt có cảm giác nực cười là ba người họ giống ba nhân vật trong Cuốn theo chiều gió. Trong câu chuyện đó, nhân vật nữ chính vì không hiểu rõ trái tim mình nên rốt cuộc đã để mất cả hai người con trai mà cô yêu. Kỳ lạ thay tên cô gái đó là Scarlett – họ của Rena. Trùng hợp ngẫu nhiên, hay có sự sắp đặt? Nhỏ không biết, nhưng có gì đó trong nhỏ linh cảm rằng một điều khủng khiếp sắp xảy ra.

Với một chút khéo léo, Rena liếc trộm qua Edgar. Tim nhỏ đập mạnh, cảm giác thật kỳ lạ. Edgar giữ vẻ mặt tươi tỉnh như thường ngày, ánh mắt xám như bầu trời lúc mây bão nhưng rất thân thiện và ấm áp. Mái tóc đen dày bay nhẹ trong gió, nhìn từ góc độ nghiêng, Edgar trông như một vị thần La Mã cổ đại với những đường nét hoàn hảo trên gương mặt bừng sức sống. Cậu ấy vui vẻ, dịu dàng tuy hơi phiền nhiễu nhưng là một chàng trai hoàn hảo. Nhỏ đỏ mặt.

Nhìn qua Kaito, Rena cũng có cảm giác như tim mình muốn rớt ra ngoài. Kaito vẫn bình thản và không để lộ bất kỳ cảm xúc nào. Trông anh ấy chỉ như đang thực hiện một cuộc dạo chơi nho nhỏ vậy. Đôi mắt đen thăm thẳm của Kaito có cái gì đó kỳ bí và khó hiểu. Mái tóc cũng đen và bồng bềnh với một vẻ bí ẩn. Kaito không hẳn đẹp một cách rạng ngời, nhưng lại đẹp theo một cách khác. Cái đẹp của sự thần bí. Anh ấy tuy không dịu dàng nhưng luôn có trách nhiệm. Rena cảm thấy mặt mình đỏ thêm.

Nhỏ quay mặt, nếu tiếp tục nhìn hai người đó nhỏ sẽ lên cơn sốt mất! Nhìn chăm chú vào con đường trước mặt, Rena lại bâng quơ nghĩ về hai ngọn nến đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui