Black Angel - White Evil

Chap 8:
8h tối, nó cùng Kent bước vào bar Black Angel. Nó đi thẳng vào văn phòng mật của mình ở sâu phía trong
-Lisa đâu rồi Jonh- Kent ngó quanh tìm Lisa
-Con bé nó bỏ anh em ta đi hò hẹn rùi huynh ạ- Alex nói nhỏ với Kent nhưng mắt thì nhìn nó đề phòng- Nhưng yên tâm, nó bảo đệ đưa cái USB này cho tỷ, có một cái file rất quan trọng trong đấy đấy
Nó không nói gì, chỉ ra hiệu cho Jonh mở cái USB đó lên. Nó kích vào cái file liên quan đến bức ảnh
Em đã phân tích cái ảnh đó rất kĩ rồi tỷ ạ, không có bất cứ điều gì chỉnh sửa cả, 100% là hàng thật. Cái cô gái giống tỷ ở trong bức ảnh là Kenny, một cô gái xuất thân không rõ ràng. Cô gái đó mất cách đây 2 năm rồi, nên em khó điều tra lắm. Sơ yếu lí lịch đây:
Họ và tên: Kenny Đỗ
Tuổi: hình như bằng anh Kent
Cô gái đó sống rất nội tâm nên không có nhiều bạn bè cho lắm. Đối với mọi người đều vui vẻ, không có kẻ thù nhưng không hiểu tại sao lại tự tử vào hai năm trước
Mà cô gái đó quan trọng với tên Kevin thật đó, hai người đấy là người yêu của nhau, hắn có vẻ rất yêu con bé Kenny đó nhiều lắm
-Khụ khụ… Người yêu???!!! Cái tên đó mà cũng biết yêu cơ á?- Kent ho sặc sụa khi đọc đến dòng cuối
-Ha, vậy nhiệm vụ lần này quá là dễ rùi- nó thoải mái thở phào nhẹ nhõm
Kent thì chẳng hiểu nó nói gì, làm thế quái nào mà dễ chứ
-Thì ông bảo là phải tiếp cận làm bạn gái hắn mà, có thông tin này thì quá dễ cho chúng ta rồi, con bé này còn giống hệt tôi nữa, quá dễ rồi còn đâu- nó nhìn thấy cái mặt Kent là hiểu ngay ra anh đang nghĩ cái gì trong đầu- Thế ông tôi chưa bảo gì với anh à?

-Cái gì ‘tiếp cận làm bạn gái’, sao tôi không biết, ông chủ quá đáng vậy- Kent ngoài mặt thì phụng phịu nhưng trong lòng thì sôi sùng sục
-Vậy tối nay ngủ ngon rồi, đi về thôi nào- nó kéo Kent ra ngoài xe đi về
-----------------------
RẦM…..
-Kyo dậy đi, tỷ tỷ Jenny đáng iu của muội tới làm nhiệm vụ đây- Jenny mở cửa phòng nó ra , cố gắng lôi cái con sâu ngủ ra khỏi giường
-Ưm tỷ tỷ làm gì mà đến đây sớm thế- nó vẫn còn vùi mình trong đóng gối chăn của mình
-SỚM SỦA GÌ NỮA, 5H SÁNG RỒI, DẬY MAU-Jenny mất bình tĩnh khi không thể nào lôi nó ra khỏi giường được (chị gọi lúc đấy thì ai dậy được)
-Gì chứ, mới có 5h sáng, uội ngủ tí đi tỷ- nó vẫn mè nheo không chịu dậy
-Tỷ phụng mệnh ông muội tới đây để tân trang uội mà muội nói thế à?! Jimmy, Tom, Kent lôi con sâu ngủ này ra cho chị đây nhanh lên
Sau 10’ đánh vật thì ba anh chàng của chúng ta cũng lôi nó ra khỏi khỏi giường rồi tống nó đi làm VSCN
-Ngồi im nào Kyo, sắp xong rồi đây- Jenny nhìn nó bực mình, trang điểm cho nó mà nó cứ ngọ nguậy không yên
-Nhưng mà tỷ làm hơn cả tiếng đồng hồ rồi, muội mỏi lắm- nó càu nhàu
-Đây, xong rồi đấy nhìn đây- Jenny kéo nó ra trước gương để chiêm ngưỡng chính mình
Nó không tin vào mắt mình nữa, đây không thể nào là nó. Đứng trước gương là một cô gái rất xinh đẹp. Đôi mắt to tròn long lanh, lông mi dài cong vút; đôi môi như cánh hoa anh đào được thoa một lớp son hồng nhạt; da nó đã đẹp giờ đây lại càng đẹp hơn, mịn màng, trắng trẻo hồng hào. Mái tóc đen dài đến ngang lưng đã được Jenny làm xoăn nhẹ nhàng, bồng bềnh.
- Hai tỷ muội bà làm gì mà lâu thế. Ui chà chà, muội muội tôi đây sao, đáng iu dzễ sợ nun nè, Jimmy, Kent hai ông vào đây chiêm ngưỡng tuyệt sắc giai nhân này- Tom vừa nhìn thấy nó xong thì gọi ý ới hai tên còn lại
-Muội xinh ghê hen, chả bao giờ nhìn thấy muội make up cả, giờ nhìn khác quá-Jimmy xuýt xoa nhìn nó- Kent sao không nói năng gì thế?
Kent nhìn nó sững sờ, không nói nên lời. Anh thấy nó như một thiên thần vậy, thật xinh đẹp, ngây thơ. “Hoài niệm thật”
Mặt nó càng ngày càng hồng, không phải vì lớp phấn trang điểm mà vì nó đang xấu hổ
-Nói nhiều quá, muộn rồi, muội đi học đây- Mặt nó càng ngày càng đỏ hồng lên, nó cố tìm lí do là đi học để trốn mấy cái ánh mắt của mọi người
--------------------------------
-Này này mọi người ơi, hôm nay hoàng tử của chúng ta đi với ai ấy, không phải cái con bánh bèo kiêu ngạo kia đâu, trông như búp bê ý, xinh cực- Lớp ai chả có một kẻ đưa chuyện, lớp nó cũng vậy, vừa nhìn thấy nó với Kent từ xa đã có chuyện để nói rồi
-Chả nhẽ lại học sinh mới à?
Lớp nó lại một lần nữa bàn tán xôn xao. Nó không thèm nhìn đi thẳng về chỗ của mình, bỗng nhiên có một tên dũng cảm tới:

-Bạn ơi, mình nghĩ bạn nên chuyển chỗ khác đi, chỗ ngồi này là của một con quái vật đó- Tên đó cười rất tươi nói với nó
-‘Quái vật’ tôi làm gì đắc tội với mọi người vậy- Nó cười lại rất tươi trả lời
Tên đó bây giờ nuốt nước bọt còn khó nữa là nói, đành lui thủi cụp đuôi về chỗ. Cả lớp quay xuống nhìn nó như quái vật (xinh quá mà*^.^*)
-Bọn này có vẻ thừa hơi quá nhỉ- Nó lẩm bẩm khó chịu
-Chào bạn- một bàn tay thon thả giơ ra trước mặt nó
“hửm” nó ngước lên nhìn, tưởng ai, hóa ra là con nhỏ Anna công chúa. Đang định cho con nhỏ một trận trả thù hôm qua (Chị thù giai thế) thì nó thấy bên cạnh đó là hắn nên nó đành nuốt bồ hòn.
-Chào bạn- nó nở một nụ cười tươi hơn bao giờ hết với Anna- Xin lỗi bạn về hôm qua nhé, mình đâm phải bạn mà không xin lỗi, ngại quá
-Không sao đâu, mình không để bụng đâu-Anna vui vẻ trả lời
-Mà sao cậu bạn trai bên cạnh Anna im lặng vậy, cậu ý tên là gì vậy?- Kent đánh tiếng hỏi về hắn
Hắn từ nẫy đến giờ nhìn nó không chớp mắt, hắn không hiểu sao lại có người giống Kenny như vậy
-Kenny- hắn bất giác thốt lên
-Ế cậu kia,cô bé này tên Kyo mà, Kenny nào ở đây vậy- Kent có vẻ rất tâm đắc khi nghe hắn gọi tên Kenny
-Anh Kevin, chị Kenny mất rồi mà,đây không phải Kenny, cậu ấy là Kyo- Anna có vẻ rất khó chịu khi nghe hắn nhắc đến cái tên Kenny
-Ôi mình xin lỗi, tại cậu ấy giống một người mà mình quen quá- hắn cuống quýt nói
-Không sao đâu mà, chuyện người gần giống người cũng rất bình thường thôi- nó nhoẻn miệng cười khi thấy kết quả gần hai tiếng ngồi ê mông của mình
Reng…Reng…Reng… Tiếng chuông lớp học vang lên cắt ngang cuộc nói chuyện của nó và mọi người

-Thôi, chuông reo rồi, tí nữa cùng ăn trưa nhé- Anna vui vẻ nói với nó
Nó không trả lời, chỉ mỉm cười gật đầu
----------------
-Cô ta chẳng có vẻ gì là nham hiểm nhỉ Kyo- Kent hí hửng nói chuyện với nó
-Đúng vậy, nhưng chưa chắc phải vậy, có thể cô ta định lợi dụng chúng ta, bởi vì hình như cô ta cũng biết Kenny là ai- Kyo sực nhớ ra chi tiết quan trọng trong cuộc nói chuyện vừa rồi- Mà thôi, tôi ngủ đây, bị bà Jenny dựng dậy từ 5h sáng mệt lắm
“Haizzz, nhiêm vụ gì kì cục vậy, dù là ông chủ nhưng anh không muốn giao em cho ai cả” Kent trầm ngâm nhìn nó ngủ
-------------------
-Anh Kevin, anh sao vậy, Kyo chỉ trông giống Kenny thôi mà, anh lạ vậy- Anna khó chịu nói với hắn
-Anh xin lỗi, nhưng Kyo trông giống lắm, anh không tin vào mắt mình nữa- hắn vẫn không tin vào sự thật
-Giờ anh muốn thế nào- Anna tức khí đập bộp xuống bàn
Cả lớp quay ra nhìn Anna, không ngờ một tiểu thư cao quý như vậy tức giận lại có thể đáng sợ như vậy
-Anna, đi theo tớ- Nó đứng dậy kéo tay Anna đi thẳng lên sân thượng
Hắn định chạy theo nhưng bị Kent ngăn lại, anh lắc đầu ra hiệu muốn sống thì đừng đi theo nó


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận