Vương Nhất Bác mãnh lực mà thao lộng cậu, giống làm lần cuối cùng vậy, mỗi lần đều đâm đến cổ tử cung cậu, khi rút ra còn mang một vệt nước dâm, cửa động vì bị dùng sức thao lộng tính giao quá lâu mà thành cái động nhỏ xinh đẹp, trước khi hoàn thành giao phối, hắn muốn thành ruột cậu thả lỏng một chút nếu không lát nữa khi bắn tinh, kết của hắn sẽ làm Tiêu Chiến đau đớn.
Hảo ý của hắn Tiêu Chiến hiển nhiên không nhận thấy, trên thực tế, loại thao lộng như uống rượu độc giải khát này là không có cách nào làm cậu thoả mãn.
Cậu muốn không chỉ là vận động ma sát như pít tông vậy, tuy rằng nó cho cậu khoái cảm liên tục, nhưng là không đủ, một chút cũng không đủ.
"Đi vào a, anh mau đi vào đi.
Tôi muốn tinh dịch, Vương Nhất Bác, tôi muốn tinh dịch của anh" Tiêu Chiến thô suyễn thở, nỗ lực vặn mông đem côn th*t ăn càng sâu, nghênh đón đĩnh động của Vương Nhất Bác.
"Đừng nóng vội, tôi muốn cho em tính ái hoàn mỹ nhất, để tôi thao thêm hai cái, nhất định sẽ cho em, tôi đem tất cả đều cho em"
Đem thiếu tướng đại nhân gấp đến đỏ mắt kéo lại trong ngực hôn hôn, Vương Nhất Bác như cũ theo tiết tấu mà tàn nhẫn trừu lộng trong tiểu huyệt, thỉnh thoảng đảo một vòng tạc khai thành ruột mẫn cảm, thỉnh thoảng lại thao tới hoa tâm dâm ngứa làm bên trong Tiêu Chiến càng tao càng ướt.
Chờ đến lúc kiều mông Tiêu Chiến vặn vẹo đến sắp đem côn th*t hắn cắn gãy, Vương Nhất Bác mồ hôi đầy mặt, khẩu khí hổn hển thở mạnh:"Em cơ khát đến vậy à? Đợi thêm một phút cũng không đợi được?"
"Đúng, anh đem thân thể tôi biến thành cái dạng này, hỗn đản, tôi hận anh, một ngày nào đó tôi muốn đem anh thiên đao vạn quả!" Hạ thể Tiêu Chiến bỗng nhiên gắt gao mà co rút, cả người cơ bắp căng chặt, sắc mặt ửng đỏ, nhìn ánh mắt cậu phức tạp đến mức Vương Nhất Bác khó có thể lí giải.
Có điều hắn cũng không có tinh lực đi lí giải cái gì, thân thể hắn đã tới điểm cực hạn, tiểu huyệt Tiêu Chiến thật chặt, hai viên cầu cũng bắt đầu bành trướng, mãi đến khi tắc chặt huyệt khẩu Tiêu Chiến không cho cậu dễ dàng trốn thoát.
côn th*t đặc biệt thuộc về Alpha thế như chẻ tre mà thâm nhập cửa tử cung, một chút lơi lỏng tinh quan, tinh dịch toàn bộ rót vào Tiêu Chiến còn đang kêu rên.
Từng luồng từng đợt bắn sạch vào tiểu huyệt của cái người khát vọng tinh dịch Alpha tới phát điên kia.
Bởi vì tiền diễn chuẩn bị khá tốt, làm lúc này Tiêu Chiến tiếp nhận tinh dịch cũng không quá thống khổ, từng đạo tinh dịch hữu lực thuộc về Alpha làm toàn thân cậu thoải mái, phảng phất như tiêm dịch thả lỏng các cơ.
Tử cung ăn đủ tinh dịch, không ra sức mút dương v*t nữa, chân tay Tiêu Chiến cũng thả lỏng xuống, thở hổn hển, vừa thống khổ vừa thoả mãn mà thừa nhận việc thông qua làm tình mà đạt được khoái cảm.
Nhắm mắt lại, trong lòng có cái ý nghĩ gì đó ẩn ẩn làm người cảm thấy thẹn vô cùng.
Nếu Vương Nhất Bác không rời đi thì tốt biết bao.
Này không thể nghi ngờ chính là một loại nhận thua, thân thể cậu quá ham muốn Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến cảm thấy bi ai cực kì, nhắm mắt chờ tử cung bị tinh dịch bắn đến tràn đầy dần dần hoà hoãn lại, cuối cùng cũng có được chút bình tĩnh ngắn ngủi.
"Ai cũng không nghĩ tới!" Vương Nhất Bác cũng đạt được cực đại thoả mãn, rút côn th*t đã mềm ra ngoài, giống kẹo kéo quấn chặt lấy thân thể Tiêu Chiến cọ xát:" Thân thể chúng ta lại phù hợp như vậy, nơi này, còn mang thai con của tôi"
Hắn cúi thân thể xuống hôn hôn bụng nhỏ rắn chắc của Tiêu Chiến, qua thêm hai ba tháng nữa, nơi này sẽ phồng lên, chờ tới hơn nửa năm sau, cái nam nhân luôn mở miệng nói hận hắn sẽ sinh ra đứa con, đứa con thuộc về bọn họ.
Chỉ cần nghĩ tới như vậy thôi cũng làm Vương Nhất Bác càng thêm yêu thương Tiêu Chiến, sao có thể một mình rời đi, trở lại Tinh hệ Delta? Nghĩ thôi cũng cảm thấy không thể nào.
"Anh cần phải đi rồi!" Lí trí Tiêu Chiến đã hồi phục, đè nén chán ghét với thân thể mình, cậu nâng đầu gối đá Vương Nhất Bác đi, duỗi tay nhặt lên quần áo của mình trên mặt đất.
Nhìn đến quần lót màu đen bị d*m thủy do dịch thể mình động tình chảy ra làm ướt đẫm, lại như miếng vải rách thủng một lỗ phía sau, mặt đỏ lên, dứt khoát chồng lên quần quân trang, không thèm nghĩ tới tính huống quần lót sao bị cắt rách nữa.
"Phi hạm tối nay, tôi phải sắp xếp một chút đảm bảo an toàn cho các anh, anh đi ra ngoài đi"
Vương Nhất Bác mặc xong quần áo thái độ có chút khác thường, không có mở miệng đùa giỡn Tiêu Chiến mà đặc biệt phối hợp buông tay:" Đương nhiên, tất cả do em làm chủ"
Đi ra khỏi thư phòng, Tiêu Chiến nắm chặt bàn tay, một cỗ tức giận kì quái xông lên, không biết là do ai tạo nên?
Cậu dù sao cũng là một quân nhân không biểu lộ hỉ nộ ra ngoài, thoáng cái sửa sang lại cảm xúc, liền liên thông sắp xếp hành trình của Kennard và Vương Nhất Bác.
Tất cả an bài đều ổn thoả, Tiêu Chiến cùng bọn họ đi tới cơ địa của phi hạm siêu tốc, một đường đều không nói lời nào, ngay cả Vương Nhất Bác bình thường hay lảm nhảm cũng không hé răng nói một câu, không khí toàn bộ khoang điều khiển tự động cứng ngắc nghẹn đến khó thở.
"Cảm ơn cậu Tiêu thiếu tướng, hành trình lần này nhìn chung tôi rất hài lòng, hi vọng sau này có cơ hội gặp lại cậu" Kennard rất có thâm ý mà mỉm cười với cậu, vươn tay tỏ vẻ hữu hảo.
Tiêu Chiến nhẹ nhàng mà cùng hắn bắt tay một chút, nhanh chóng buông ra, gật đầu lạnh nhạt nói:" Chúc anh thuận buồm xuôi gió, không cần gặp mưa bụi vũ trụ"
Kennard nhướn mày:" Thật là lời chúc phúc đặc biệt, có điều, tôi tiếp nhận.
Tạm biệt"
Cửa phi hạm siêu tốc đã mở ra, người máy xách hành lí của Kennard đặt vào khoang tàu, Kennard liếc nhìn Tiêu Chiến cùng đệ đệ ngốc của mình một cái, thở dài một hơi, phất tay đi về hướng khoang tàu.
"Anh, đi đường cẩn thận!" Vương Nhất Bác đứng đó mãnh lực mà vẫy tay, rất giống một tên ngốc.
Nhìn đến Vương Nhất Bác không hề có ý tiến vào cabin phi hạm, sắc mặt Tiêu Chiến thay đổi:"Anh đây là ý gì?"
"Không đủ rõ ràng à?" Vương Nhất Bác lộ ra một nụ cười vui vẻ:" Lão tử không đi!"
"Ai cho phép anh như vậy!!!!" Tiêu Chiến đề cao âm thanh, hắn nói đi rồi, như thế nào có thể lật lọng như vậy! Ai cho hắn lá gan lớn vậy! Nếu cậu biết hắn không đi, cậu sẽ không dùng tư thái như vậy chấp nhận hai người làm tình.
Tên trứng thối này, ngay từ đầu đã tính đùa giỡn cậu vậy ư????
"Đừng như vậy, đây là một tin tức tốt không phải sao?" Vương Nhất Bác tới gần Tiêu Chiến, muốn ôm cậu một cái, lại bị Tiêu Chiến tát một cái văng ra.
Thiếu tướng đại nhân chịu lừa gạt thực sự tức giận, sắc mặt cậu tái nhợt, đôi mắt đen như sao trời oán hận mà nhìn chăm chú vào hắn, sát ý mãnh liệt toả ra.
Vương Nhất Bác sờ sờ cái mũi:"Tôi cho rằng, em không hi vọng tôi đi như vậy, tôi cũng không phải không đúng tí nào mà, ít nhất...!Được rồi, có gì chúng ta lại về nhà nói được không?"
Tiêu Chiến xanh mặt, ngực bị tức đến phập phồng, căn bản không có ý để tâm tới hắn, xoay người liền đi.
Vương Nhất Bác giống như chú cún bị chủ nhân giận chó đánh mèo, cái đuôi cụp xuống, xám xịt mà bám theo cậu..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...