Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Còn chuyện phủ nhận mình là kiếm tu cũng rất bình thường, mặc dù Lục Vân biết sử dụng Ngự Linh Thần Kiếm nhưng căn bản không biết kiếm pháp gì, tất cả đều dựa vào một chiêu quét ngang mà thôi.

Mà sở dĩ Mộc Bình ngộ nhận hắn là kiếm tu, nguyên nhân là do cảm nhận được kiếm ý thuần chính trên người Lục Vân vào đêm hôm đó.

Chỉ là Mộc Bình không biết kiếm ý đó không phải do Lục Vân phát ra, mà tới từ Đoạt Thiên Tạo Hóa Kính trong lòng bàn tay hắn.

“Cậu Lục, không biết có thể đi cùng tôi đến một chỗ không?” Cốc Thanh Sơn trầm mặc một lát rồi bỗng mờ mịt nói một câu.

Lục Vân khẽ gật đầu, sau đó đi cùng Cốc Thanh Sơn bước vào một mảnh đất có diện tích cực lớn, giữa nơi đó có một tòa tháp cao đứng sừng sững.

Tháp đó có tổng cộng mười hai tầng.

Cốc Thanh Sơn giới thiệu: “Cậu Lục, toà Đan Dương Tháp này là Tàng Bảo Các của Đan Dương Tông chúng tôi, từ tầng thứ nhất đến tầng thứ mười cất giữ những Đan Đỉnh phẩm chất khác biệt, càng lên cao thì phẩm chất Đan Đỉnh càng tốt, cậu có muốn đi vào xem thử không?”


Đan Dương Tháp là Tàng Bảo Các của Đan Dương Tông.

Nếu là Tàng Bảo Các thì hiển nhiên là cực kỳ quý giá đối với Đan Dương Tông.

Cốc Thanh Sơn lại để Lục Vân đi vào.

Lục Vân cảm thấy có chút kỳ quái nên hỏi: “Vì sao Cốc Tông Chủ đột nhiên tốt bụng đồng ý cho người ngoài như tôi tiến vào Tàng Bảo Các của các người?”

Hắn không tin trên đời này có chuyện tốt từ trên trời rơi xuống, dù từ đầu đến cuối Cốc Thanh Sơn luôn tỏ ra rất thân cận thì hắn cũng không thể không đề phòng.

Cốc Thanh Sơn vừa cười vừa nói: “Cậu Lục không cần cảnh giác như thế, đệ tử của Đan Dương Tông chúng tôi cũng thường xuyên tiến vào Đan Dương Tháp để chọn lựa một Đan Đỉnh thích hợp cho bản thân sử dụng.”

“Nhưng tôi không phải là đệ tử của Đan Dương Tông.”


“Vừa rồi tôi nghe thấy cậu gọi cô Lâm là chị hai, hai người là chị em ruột sao?” Cốc Thanh Sơn đổi cách thăm dò.

Lục Vân lắc đầu, sau đó lại gật đầu và nói: “Không phải chị em ruột, nhưng tình cảm giữa chúng tôi còn sâu sắc hơn cả chị em ruột.”

“Vậy chẳng phải ổn rồi sao, cô Lâm muốn lĩnh ngộ tâm pháp Thanh Đế nhất định cần một thời gian, cụ thể là bao lâu thì phải xem ngộ tính của cô ấy, cho nên không bằng cậu chọn lựa một Đan Đỉnh thay cho cô ấy đi.” Cốc Thanh Sơn nói.

Thấy Lục Vân vẫn nghi ngờ, ông lại giải thích một câu: “Tin tức cô Lâm có được Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh đã được giữ bí mật, tất nhiên cần một cái đỉnh khác để yểm hộ, còn phẩm chất gì cũng không quan trọng, cho nên cậu hay cô Lâm đi vào đều không có gì khác biệt.”

Nghe cũng có lý thật.

Lâm Thanh Đàn chỉ cần một Thanh Đỉnh là đủ, chọn thêm một cái đỉnh chỉ vì che giấu tai mắt mọi người, để người khác nghĩ rằng Thanh Đỉnh không ở trên người cô.

Cho nên căn bản không cần để ý cái đỉnh thứ hai này có thích hợp hay không, ai đi chọn cũng như thế.

Nhưng Lục Vân vẫn hỏi một câu: “Nếu ai chọn cũng được thì tại sao Cốc Tông Chủ không tự đi vào, dù sao cũng tốt hơn là một người ngoài như tôi mới đúng?”

“Ây…” Cốc Thanh Sơn hơi sửng sốt, sau đó giải thích: “Tuy nói là tùy ý chọn, nhưng màu sắc kiểu dáng của những Đan Đỉnh bên trong đều khác biệt, cậu và cô Lâm thân thiết nên tương đối hiểu sở thích của cô ấy.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận